Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1057
Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:22:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1057. Phong cách của tiện nghi gia gia này sao tự nhiên lại thay đổi vậy?
Hướng Khả lập tức xuất chiêu. Hắn vừa ra tay đã dùng toàn lực, bởi vì hắn biết cao thủ so chiêu, thắng bại có khi chỉ cách nhau trong gang tấc, cho nên phải dốc hết sức mình.
Huyết Phệ Hoàn quả nhiên như lời lão nói, mười chiêu đầu chỉ thủ không công.
Tuy Huyết Phệ Hoàn đều tránh được hết, nhưng rõ ràng không còn vẻ ung dung tự tại như lúc giao đấu với tám người trước đó.
Huyết Phệ Hoàn lại rất vui vẻ.
Thế này mới gọi là luận bàn chứ, lúc trước phải gọi là đơn phương hành huyết! Chẳng có gì thú vị, không thể hiện được sự lợi hại của lão nhân gia này.
Mười chiêu qua đi, Huyết Phệ Hoàn nói: “Tiểu Hướng, cẩn thận nhé! Lão phu phải phản công đây! Xé Trời Kiếm thức thứ nhất, Say quắc ngắm hồng nhan!”
Hướng Khả suýt nữa thì lảo đảo!
Tên chiêu gì nghe qu/ỷ quái vậy?!
Mặc kệ cái tên kỳ quặc ra sao, chiêu kiếm này lại vô cùng tinh diệu. Cũng may là Hướng Khả, chứ đổi lại là tám người lúc trước, e rằng chỉ một chiêu này đã đủ khiến đối phương đo ván.
Hướng Khả né xong liền trả một chiêu, Huyết Phệ Hoàn lập tức quát: “Xé Trời Kiếm thức thứ hai, Sài lão nhị gặm xương!”
Phượng Khê: “...”
Nếu nàng đoán không lầm, Sài lão nhị này chính là nhị gia gia Sài lão đầu của nàng phải không? Lão gia gia nhà mình toàn nghĩ ra mấy chiêu kiếm quái đản gì thế này?!
Tiếp theo, các chiêu kiếm của Huyết Phệ Hoàn lần lượt là: Chuột chui hang, Mả hoang nhìn qu/ỷ, Mộc Kiếm mổ heo, Phượng Khê trèo tường...
Phượng Khê: “...”
Mấy cái khác tạm bỏ qua, nhưng Phượng Khê trèo tường là cái q/uỷ gì? Ta chỉ nghe nói chó cùng rứt giậu thôi mà? Lão đang chửi đứa cháu gái ruột của mình là chó đấy à?
Mộc Kiếm thì lại rất phấn khởi, Huyết lão gia tử thật tinh mắt, biết ta có thể làm thịt con heo vàng tham ăn kia!
Heo Vàng thì thầm rủa trong bụng, lão già ch/ết tiệt, sớm biết miệng ngươi thối thế này, ta đã dùng huyễn thuật trị ngươi rồi!
Bọn người Lộ Bất Di ban đầu còn chú ý đến mấy cái tên chiêu thức kỳ quặc, nhưng sau đó đã chẳng còn tâm trí đâu mà để ý tên là gì nữa, ai nấy đều lộ vẻ kinh hãi.
Huyết Phệ Hoàn, quả nhiên là kỳ tài kiếm đạo!
Mỗi một chiêu nhìn như rất tùy tiện, nhưng ngẫm kỹ lại đều có chỗ tinh diệu riêng. Điều quan trọng nhất là bọn họ đã xem nửa ngày trời mà vẫn không tài nào đoán ra được đường lối của lão.
Bọn họ nào biết, cái gọi là Xé Trời Kiếm của Huyết Phệ Hoàn hoàn toàn là do lão bịa ra, chiêu thức cũng là tùy cơ ứng biến, gặp chiêu phá chiêu, căn bản không phải một bộ kiếm pháp hoàn chỉnh, bảo sao mà đoán được đường lối của lão cho nổi?!
Hướng Khả càng đánh càng thấy nóng nảy.
Tuy trong Cấm Thủ Giới cũng có vài người kiếm pháp cao minh hơn hắn, hắn cũng từng thua. Nhưng đánh với Huyết Phệ Hoàn là uất ức nhất, cảm giác có sức mà không có chỗ dùng.
Càng tức hơn là Huyết Phệ Hoàn cứ luôn cười hì hì ha ha, trông như chưa hề dùng toàn lực.
Hướng Khả thậm chí bắt đầu hoài nghi bản thân.
Cái danh thiên tài kiếm đạo của hắn có phải là hữu danh vô thực không? Bằng không tại sao lại yếu đến thế này?!
Lúc đối chiến, tối kỵ nhất là suy nghĩ vẩn vơ. Hướng Khả vừa phân tâm, thế trận liền trở nên khó coi, bị Huyết Phệ Hoàn ép cho lùi lại liên tục, hiểm nguy trùng trùng.
Đây cũng là luận bàn, nếu là tử chiến thật, e rằng lúc này Hướng Khả đã phải bỏ mạng.
Đổi lại là người khác, lúc này cũng đã nhận thua. Nhưng Hướng Khả tính tình bướng bỉnh, không muốn dễ dàng chịu thua, nên cắn răng kiên trì.
Không ngờ, Huyết Phệ Hoàn lại chủ động lùi về sau mấy bước, nói: “Thôi được rồi, lão cũng mệt rồi, hôm nay đến đây thôi! Ngày mai lão lại tìm các vị luận bàn sau.”
Hướng Khả đâu có ngốc, dĩ nhiên biết Huyết Phệ Hoàn đang cho mình một lối thoát. Vốn đã khâm phục tu vi của Huyết Phệ Hoàn, lúc này càng thêm tâm phục khẩu phục.
“Huyết lão tổ, ngài quả là cao tay hơn một bậc, Hướng Khả ta xin bái phục!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1057.html.]
Huyết Phệ Hoàn cười ha hả: “Ai cũng có sở trường sở đoản riêng, mọi người cùng học hỏi lẫn nhau thôi!”
Phượng Khê thực sự kinh ngạc đến ngây người!
Sao cái tính của lão gia gia nhà mình lại đột nhiên thay đổi thế này? Lại còn biết đối nhân xử thế? Còn biết nói tiếng người nữa?
Mộc Kiếm non nớt nói: “Chủ nhân, cái này còn phải hỏi sao?! Chắc chắn là lão học theo ngài rồi! Cái này gọi là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng! Sống đến già, học đến già mà!”
Phượng Khê: Tuy ta biết ngươi đang nịnh hót, nhưng có lẽ ngươi nói cũng là sự thật. Người có sức hút nhân cách như ta đây, bất giác đã ảnh hưởng đến cả một đám người. Ta thật là công đức vô lượng nha!
Lúc này, Huyết Phệ Hoàn đang cùng bọn Văn Thiện trò chuyện vô cùng sôi nổi.
Vốn dĩ bọn Văn Thiện đối với Huyết Phệ Hoàn không thể nói là kính nhi viễn chi, nhưng cũng không định kết giao sâu. Nhưng bây giờ thái độ lại vô cùng nhiệt tình.
Vẫn là câu nói đó, nếu bạn ưu tú, xung quanh bạn toàn là người tốt.
Trong lòng Huyết Phệ Hoàn ngọt như ăn mật!
Đã lâu lắm rồi không có cảm giác vui sướng thế này! Lần trước là lúc ở Lang Ẩn Uyên thu thập bảy vị thái thượng trưởng lão!
Nếu không phải Phượng Khê thúc giục, lão còn chẳng nỡ đi hấp thu thiên địa linh khí!
Nghĩ đến hơn một tháng tiếp theo đều là những ngày tươi đẹp như thế này, lão vui đến muốn bay lên trời!
Mà thực ra là bay thật! Dù sao cũng là trạng thái nguyên thần, muốn bay thì bay, muốn đi thì đi.
Sau khi Phượng Khê một lần nữa “trồng” Huyết Phệ Hoàn vào trong thông đạo, thấy sư huynh Lộ Bất Di đang đứng cách đó không xa, liền mon men lại gần nhờ huynh ấy giảng bài cho mình.
Quân Văn lúc này không đi theo nghe ké nữa, vì hắn vẫn còn đang nghiền ngẫm lại trận tỷ thí của Huyết Phệ Hoàn và bọn Hướng Khả. Phượng Khê chủ yếu học chế phù từ Lộ Bất Di, hắn không có hứng thú.
Lộ Bất Di biết Phượng Khê là thiên tài chế phù, nhưng vẫn bị kinh ngạc một phen.
Bởi vì nàng không chỉ học nhanh, vẽ nhanh mà còn có thể cải tiến ra loại phù triện mới. Quan trọng nhất là, trông nàng dường như chẳng tốn chút tâm tư nào.
Giờ khắc này, Lộ Bất Di có chút hiểu được cảm giác của Hướng Khả.
Uất ức! Lại rơi vào tự hoài nghi bản thân!
Hai ông cháu nhà này không phải là chuyên đến để đả kích bọn họ đấy chứ!
Ngày hôm sau, Huyết Phệ Hoàn lại hăng hái chạy ra tìm người luận bàn!
Vì đã có vết xe đổ, những người tu vi thấp không dám nghênh chiến, chỉ có mấy người tự cho là mạnh hơn Hướng Khả nhận lời khiêu chiến.
Tuy họ trụ được lâu hơn Hướng Khả một chút, nhưng đều không phải là đối thủ của Huyết Phệ Hoàn.
Nếu là Huyết Phệ Hoàn của trước kia, nhất định sẽ ăn nói hàm hồ, nhưng từ khi theo bên cạnh Phượng Khê, ít nhiều cũng bị ảnh hưởng đôi chút. Cho nên, tuy miệng cười toe toét đến mang tai nhưng cũng không nói lời gì quá đáng.
Đánh đã rồi, lão lại chạy về hấp thu thiên địa linh khí. Lão phát hiện ra sau khi hấp thu mà tiêu hao đi một chút, hiệu quả hấp thu sẽ càng tốt hơn!
Lão đúng là thiên tài mà! Tiểu Khê điểm này giống hệt lão! Không hổ là cháu gái ruột thịt của lão! Huyết thống thật là quá kỳ diệu!
Huyết Phệ Hoàn vừa quay về thông đạo, Văn Thiện liền đến tìm Phượng Khê.
“Phượng tổ, chúng ta đã nghiên cứu ra trận pháp để sàng lọc đệ tử thân truyền rồi...”
Phượng Khê cũng biết về trận pháp, nên không cần Văn Thiện giải thích nhiều. Nàng nêu ra mấy điểm cần sửa đổi rồi nói:
“Ngoài mấy điểm ta vừa nói, còn phải thêm một mục khảo sát quan trọng, hơn nữa phải đặt ở cửa ải đầu tiên. Nếu cửa ải này không qua, thì trực tiếp loại bỏ.”
Văn Thiện nghe xong thầm nghĩ, những gì cần cân nhắc đều đã cân nhắc rồi mà, nào là tính kiên trì, tầm nhìn đại cục, lòng trung thành với tông môn, sự lựa chọn khi Nhân tộc gặp nguy nan, v.v... dường như cũng không bỏ sót mục khảo sát quan trọng nào cả!
Hắn đang lúc nghi hoặc thì nghe Phượng Khê nói:
“Trọng điểm khảo sát một chút thái độ của họ đối với ta, hãy thiết lập ta thành vị lãnh tụ cứu vớt Cửu U đại lục, xem lúc ta gặp nguy hiểm họ có cứu ta không, lúc ta sa cơ thất thế họ có bỏ đá xuống giếng không...”
Văn Thiện: “...”