Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1048

Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:22:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1048. So Với Ngươi, Phượng Khê Đều Được Coi Là Thiện Lương!

Trong Hạo Thiên Kính, Phượng Khê vẫn chưa biết mình vừa rồi tiện miệng nói một câu, liền nói là làm ngay việc đổi tên Hạo Thiên Kính. Nàng không biết, nhưng chiếc gương nhỏ thì biết rõ! Lúc này, nó vừa phải chịu đựng đau đớn về thể xác, vừa phải chịu đựng giày vò về tinh thần! Nó đã tạo ra cái nghiệt gì mà lại gặp phải một kẻ biến thái như vậy chứ?!

Phượng Khê thấy đánh đã gần đủ rồi, lúc này mới nói: “Tất cả dừng tay! Ta ngày thường đã dạy dỗ các ngươi thế nào? Sao có thể ma cũ bắt nạt ma mới chứ?! Dù chiếc gương nhỏ này đạo đức suy đồi, nhưng cũng phải trải qua trình tự xét xử bình thường, các ngươi sao có thể dùng tư hình vậy?!”

Chiếc gương nhỏ trong lòng lúc này mắng chửi không ngừng! Vừa nãy chúng nó đánh ta sao ngươi không ngăn cản? Ta bây giờ đã bị đánh đến ch/ết khiếp rồi, ngươi mới chạy ra làm người tốt! Hơn nữa, ta sao lại đạo đức suy đồi? Ta có hư đến mấy cũng đâu thể hư bằng ngươi?!

Nó đang thầm chửi rủa, Phượng Khê bất chợt đứng đối diện nó, trên mặt gương phản chiếu khuôn mặt nhỏ tươi cười của Phượng Khê. Phượng Khê nghiêng đầu nhỏ sang trái, rồi lại nghiêng đầu nhỏ sang phải.

“Ma kính, ma kính, mau nói cho ta biết ai là người đẹp nhất trên thế gian này?”

Chiếc gương nhỏ lập tức run lên: “Ngươi sao lại biết ta thật ra là Ma khí?”

Phượng Khê: “...”

Nếu ta nói, ta chỉ là muốn chơi chữ, ngươi tin không?

Phượng Khê đương nhiên sẽ không ngu ngốc nói cho chiếc gương nhỏ sự thật, nàng nhếch môi nói:

“Ma Thần đại nhân mấy lần ban phước cho ta, có thể nói là ưu ái ta vô cùng, ta biết một chút chuyện người khác không biết chẳng phải rất bình thường sao?! Hơn nữa, ngươi quên rồi sao? Ta chính là đảo chủ Lang Ẩn Uyên của Ma tộc! Ta biết nhiều chuyện lắm! Tuy nhiên, có một số chuyện không cần thiết phải nói cho ngươi, ngươi mau thành thật kể lại sự việc, nếu có nửa câu dối trá, xem ta thu thập ngươi thế nào!”

Chiếc gương nhỏ vì bị Phượng Khê vạch trần thân phận Ma khí, trong lòng lập tức thêm vài phần sợ hãi Phượng Khê. Cũng không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, nó cảm thấy Phượng Khê dường như còn âm hiểm, biến thái hơn trước! Thế nên, nghe lời Phượng Khê nói xong, nó từ bỏ lời bao biện đã chuẩn bị sẵn, kể lại sự việc một cách rành rọt.

Đúng như Phượng Khê đã suy đoán, khí linh của Hạo Thiên Kính là một kẻ "thiếu nợ không trả", thường xuyên rời khỏi Hạo Thiên Kính để đi dạo trong Trường Sinh Tông. Vì hành tung của nó qu/ỷ dị, trước nay chưa từng bị ai phát hiện.

Ngày đó khi Phượng Khê dẫn Tứ Đại Thế Gia đến đòi công đạo, nó vừa vặn lẻn ra xem náo nhiệt. Nó phấn khích vô cùng! Nó ở Trường Sinh Tông lâu như vậy, đây là lần đầu tiên được hóng chuyện kích thích đến thế! Không ngờ, Hàn Phong Chủ lại chơi lớn đến vậy!

Khi Phượng Khê cúi lạy cánh cửa của Trường Sinh Tông, nó liền nảy sinh ý trêu chọc, ném một đống hộp ngọc rỗng cho Phượng Khê. Nó không dám tưởng tượng nàng sẽ vui vẻ đến mức nào khi mở hộp ngọc!

Phượng Khê nghe đến đó, hừ lạnh một tiếng.

Chiếc gương nhỏ cảm thấy cần phải bổ sung thêm, liền nói: “Ta tặng ngươi hộp ngọc là để ngươi chuẩn bị cho mọi tình huống, trước đó ở dược viên Hồ tộc ngươi chẳng phải đã dùng tới sao?! Nếu không có nhiều hộp ngọc như vậy, ngươi cũng đâu thể mang đi nhiều thiên tài địa bảo như thế, phải không?!”

Phượng Khê liếc nó một cái: “Tiếp tục nói!”

Chiếc gương nhỏ tiếp tục nói: “Lúc đó, sau khi vòng thí luyện tuyển chọn mở ra, ta thấy bốn vị Thái Thượng trưởng lão nhắm vào Ngộ Đạo Phong của các ngươi, ta bực tức thay, lúc này mới phái Cự Thú và Đăng Vân Thụ đến hỗ trợ ngươi...”

Phượng Khê: “Nói tiếng người!”

Chiếc gương nhỏ: “À cái đó, sự việc là thế này, tình hình là thế này...”

Thấy khuôn mặt nhỏ của Phượng Khê trầm xuống, nó vội vàng nói:

“Thôi được rồi, vậy ta nói thẳng nhé! Ngươi cũng thấy đấy, ta có năm phân thân trong gương, năm thứ chó ch/ết này thực lực ngày càng mạnh, ta sợ chúng nó mưu đồ soán vị, nên liền muốn làm suy yếu thực lực của chúng. Nhưng không thể làm lộ liễu, ta liền muốn mượn cơ hội vòng thí luyện tuyển chọn, chỉnh đốn Cự Thú và Đăng Vân Thụ một trận! Đến lúc đó sẽ đổ riệt tội lên đầu Trường Sinh Tông, với đầu óc của chúng nó căn bản không thể nghĩ đến ta...”

Chiếc gương nhỏ chưa nói hết lời, đã bị mấy đứa Cự Thú đánh cho một trận nữa. Quá tổn hại! Thái âm! So với ngươi, Phượng Khê còn được coi là thiện lương!

Phượng Khê ho khan một tiếng: “Được rồi, đừng đánh nữa, bảo nó tiếp tục nói!”

Chiếc gương nhỏ đau đến nỗi mặt gương đều biến dạng! Nó cảm thấy mình coi như đã rơi vào tay mẹ kế, sau này cuộc sống không biết phải làm sao!

Nó chịu đựng đau đớn tiếp tục nói:

“Vì các trạm kiểm soát của Cự Thú và Đăng Vân Thụ đều ở phía sau, nên lúc đó ta cũng không sốt ruột, chỉ muốn xem kịch, hóng chuyện. Để tránh bị người bên ngoài và các ngươi phát hiện, ta liền đưa ra một quyết định khiến ta hối hận cả đời!

Ta chui vào thức hải của con nhím ngu ngốc này. Vốn dĩ hẳn là vạn vô nhất thất, ai ngờ lại trùng hợp ngươi ngộ đạo! Cũng không biết sao lại thế, ta đã bị kẹt trong thức hải của con nhím ngu ngốc này!

Ta đã thử rất nhiều cách mà không thể thoát ra, lần trước ngươi lần đầu tiên tiến vào Hạo Thiên Thánh Cảnh, có lẽ khoảng cách đến Hạo Thiên Kính tương đối gần, ta cuối cùng cũng có thể hoạt động một chút.

Ta suy đoán càng gần Hạo Thiên Kính một chút, biết đâu ta có thể thoát khỏi cảnh khốn khổ. Thế nên, ta tốn sức của chín trâu hai hổ, làm ngươi nhìn thấy Hạo Thiên Kính có màu vàng kim, nghĩ rằng với tính cách ham tiền của ngươi biết đâu sẽ đi nhìn cho ra nhẽ, kết quả ngươi không đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1048.html.]

Phượng Khê chắp tay sau lưng nói: “Ta ham tiền? Nực cười! Ta từ trước đến nay coi tiền tài như cặn bã!”

Chiếc gương nhỏ: Ngươi cứ giả vờ đi! Ngươi là muốn biến cặn bã thành tiền tài đấy, chủ nhân!

Nó cũng không dám cãi cọ với Phượng Khê, tiếp tục nói:

“Tuy rằng lúc đó ta rất thất vọng, nhưng nghĩ ngươi muốn vào Hạo Thiên Kính thí luyện, đến lúc đó ta có thể thoát khỏi cảnh khốn khổ. Nói thật, vừa mới bắt đầu tiến vào Hạo Thiên Kính, ta phát hiện tiến vào chế độ tuần hoàn, lòng ta đều đã ch/ết rồi!

Ta cứ nghĩ ta phải chôn cùng với ngươi! Cũng may sau đó ngươi tiến vào trong bối cảnh Trường Thí Luyện bình thường, ta cũng thở phào nhẹ nhõm, phạm vi hoạt động của ta cũng lớn hơn trước.

Tuy rằng ta vẫn như cũ không thể từ thức hải của con nhím ngu ngốc này thoát ra, nhưng ta cũng không quá lo lắng, cảm thấy có thể là do thời gian tiến vào Hạo Thiên Kính tương đối ngắn, thời gian dài hơn một chút khẳng định là có thể đi ra ngoài. Nhưng mà, trời đánh thánh vật ơi, ngươi thế mà lại ký khế ước mấy đứa Cự Thú!”

Nói đến đây, trên mặt gương nhỏ toát ra khói đen! Có thể thấy là một bụng oán khí!

Phượng Khê lấy Tiểu Hắc Cầu ra: “Lọc không khí một chút!”

Tiểu Hắc Cầu: “...”

Mộc Kiếm cười lăn lộn trên mặt đất! Phân Lừa Đen à Phân Lừa Đen, ngươi cũng chỉ có điểm này tác dụng thôi! Ta là quân sư, ngươi chính là tên tạp dịch dọn dẹp vệ sinh nhỏ bé!

Tiểu Hắc Cầu lười phản ứng Mộc Kiếm, hấp thu khói đen từ chiếc gương nhỏ toát ra. Sau đó kinh ngạc phát hiện, ma khí của nó tăng trưởng một mảng lớn!

Khói đen này lại là ma khí được nén vô số lần! Tiểu Hắc Cầu lập tức vô cùng cảm động! Xem ra chủ nhân đối với đứa con "nguyên phối" như nó quả nhiên không giống người khác! Nó vĩnh viễn là ánh trăng sáng của chủ nhân!

editor: bemeobosua

Thực ra, Phượng Khê chỉ tiện miệng nói vậy, căn bản không biết thứ này là ma khí gì.

Mộc Kiếm trong lòng chua lè, nhưng rất nhanh cái đầu tiện của nó lại lóe lên một ý tưởng, lén lút nói với Tiểu Hắc Cầu: “Nếu khói đen của chiếc gương nhỏ này có lợi cho ngươi, sau này hai ta sẽ liên thủ chọc tức nó, làm nó không ngừng phun khói đen cho ngươi hấp thu, ngươi thấy thế nào?”

Tiểu Hắc Cầu đương nhiên biết Mộc Kiếm đang tính toán gì, Hạo Thiên Kính là Thần Khí, hơn nữa rất quan trọng trong việc trấn áp khí tĩnh mịch, Mộc Kiếm đây là sợ chiếc gương nhỏ sẽ chiếm mất vị trí, nên mới nói như vậy. Tuy nhiên, điều này đối với nó cũng là chuyện tốt, nên nó đồng ý.

Mộc Kiếm trong lòng đắc ý, chỉ cần ta hơi dùng chút tâm tư, những kẻ ngu ngốc này đều sẽ bị ta đùa giỡn trong lòng bàn tay!

Chiếc gương nhỏ không biết xung quanh nó đã diễn ra một màn cung đấu, dưới sự thúc giục của Phượng Khê, nó tiếp tục nói:

“Ta thấy ngươi liên tiếp ký khế ước mấy cái phân thân trong gương, hơn nữa ngươi còn gian xảo, ừm, còn thông minh, ta sợ ngươi đoán ra trên người con nhím lớn, nên ta trong tình thế cấp bách đã ngụy trang con nhím lớn thành phân thân trong gương.

Cứ như vậy, dù ngươi nghi ngờ đến con nhím lớn, cũng chỉ sẽ cho rằng nó là phân thân trong gương, căn bản không thể nghĩ đến ta. Kế trong kế này có thể nói là vô cùng ổn thỏa, ai ngờ người tính không bằng trời tính, cuối cùng vẫn bị ngươi phát hiện.”

Chiếc gương nhỏ nói đến đây, vô cùng ảo não. Bao nhiêu năm nay, nó vẫn luôn tính toán không sai sót, ngay cả những lão phế vật trong Cấm Thủ Giới đều bị nó chơi cho kêu trời gọi đất, kết quả lại bị một con nha đầu tóc vàng ký khế ước, sau này nó còn mặt mũi nào gặp người nữa?!

Chỉ trách, nó đã chọn con nhím lớn ngu ngốc này! Lúc đó nếu đổi thành thú trận pháp khác, căn bản sẽ không có chuyện sau này! Cũng không đúng, với kẻ biến thái như Phượng Khê này, dù không có chuyện này, e rằng khi vào Hạo Thiên Kính, nàng vẫn sẽ tìm cách ký khế ước các Cự Thú thôi.

Tuy nhiên, chỉ cần nó trốn đi, bọn họ căn bản không tìm thấy... Chiếc gương nhỏ trong nhất thời lo được lo mất, đầu óc rối loạn.

Đúng lúc này, Phượng Khê hỏi: “Nếu ngươi không yên tâm về mấy cái phân thân trong gương, vậy tại sao lúc trước lại tạo ra phân thân trong gương?”

Chiếc gương nhỏ thở dài: “Ta đương nhiên không muốn tạo ra, ta đâu có ngốc! Là chủ nhân đời trước của ta làm đấy! Nói là để đề phòng ta xảy ra chuyện, cho ta thêm mấy con đường lui. Ta thấy không phải cho ta đường lui, mà là phá hỏng đường lui của ta! Mấy thứ chó ch/ết này bất cứ lúc nào cũng có thể thay thế ta, ta đương nhiên phải cẩn trọng dốc sức bán mạng cho Trường Sinh Tông! Không những phải nuôi dưỡng những lão phế vật đó, còn phải giúp huấn luyện những tiểu phế vật của Trường Sinh Tông! Ta thật sự quá khó khăn!”

Phượng Khê thầm nghĩ, ngươi đối với những lợi ích của người ta thì chẳng nhắc đến một chữ nào! Nàng cũng lười vạch trần nó, hỏi: “Chủ nhân đời trước của ngươi là ai? Là Tổ Sư khai sơn của Trường Sinh Tông?”

Chiếc gương nhỏ có chút không chắc chắn nói: “Có thể là vậy, rất nhiều ký ức của ta đều mơ hồ, dù sao ta chỉ nhớ rõ sứ mệnh của ta là đảm đương mắt trận, trấn áp cái gì đó gọi là khí tĩnh mịch.”

Phượng Khê thực ra rất băn khoăn, nếu Hạo Thiên Kính là Ma khí tại sao lại rơi vào tay Trường Sinh Tông? Chẳng lẽ Tổ Sư khai sơn của Trường Sinh Tông thực ra là Ma tộc? Vậy thì quá thái quá rồi!

Phượng Khê còn muốn tiếp tục hỏi, chiếc gương nhỏ nói: “Ta có chút mơ hồ, ta muốn hôn mê!”

Không đợi Phượng Khê phản ứng lại, chiếc gương nhỏ liền chui vào trong trâm Tường Vân.

Lôi Kiếp: ¥#%@@#¥@

Các ngươi đứa nào đứa nấy đều thiếu đòn có phải không?! Tại sao cứ đến tranh giành địa bàn của ta?! Nó thật muốn c.h.é.m chiếc gương nhỏ thành tám mảnh! Nhưng mà, Phượng Khê đã cảnh cáo nó một trận, nó liền không dám, không, là không còn mặt mũi hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao Phượng Cẩu là linh sủng nhỏ của nó, nó không cưng thì ai cưng?!

Loading...