Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1026

Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:12:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1026. Chuyện Tình Ăn Dưa Khó Khăn

Ăn trọn vẹn một quả dưa nguyên lành sao mà khó đến vậy?

Văn Thiện hiểu ra một điều từ Phượng Khê: Quy củ là ch/ết, người là sống. Quy củ nào có thể dùng cho ta thì đó là quy củ, nếu không thì phải lập ra quy củ mới. Hắn chẳng thật lòng muốn lấy mạng bốn vị thái thượng trưởng lão kia đâu, chỉ đơn giản là muốn làm khó Lận Hướng Xuyên một chút. Nụ cười châm chọc của hắn đâu có đẹp đẽ gì! Hắn chẳng làm gì được Hướng Khả, vậy thì chỉ có thể chọn trái hồng mềm mà bóp thôi.

Lúc này, tâm trạng Lận Hướng Xuyên cực kỳ tồi tệ. Hắn cũng biết Văn Thiện chẳng thật sự muốn gi/ết bốn đồ đệ, cái chính là hắn chợt nhớ ra bốn kẻ ngu ngốc kia đã gây không ít rắc rối cho tam đại lão tổ, hắn thật sự là quá bất hiếu! Nghĩ đến đây, hắn vội vàng nói với Phượng Khê:

“Tam đại lão tổ, bốn súc sinh kia đã gây ra tội lớn, ngài có xử trí chúng thế nào ta cũng không một lời dị nghị! Căn nguyên của mọi chuyện đều do ta, là ta dạy đồ đệ vô phương, xin ngài trách phạt!”

Lận Hướng Xuyên nói xong, liền quy củ quỳ xuống đất. Hướng Khả và Văn Thiện nhìn thấy, thầm nghĩ:

“Đầu gối ngươi mềm thật đấy, bảo quỳ là quỳ ngay!”

Bất quá, bọn họ cũng tò mò Phượng Khê sẽ xử lý chuyện này ra sao, bốn kẻ ngu ngốc kia đã đắc tội nàng không ít, giờ nàng có “thượng phương bảo kiếm” trong tay, chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho chúng.

Lúc này, Phượng Khê lãnh đạm nói: “Theo lời Văn Thiện, mọi việc đều không thể vượt cấp, cho nên chuyện này phải truy cứu từng tầng mới đúng! Đồ đệ ngươi không dạy dỗ tốt, vấn đề của ngươi là vấn đề của sư phụ ngươi, vấn phụ của sư phụ ngươi là vấn đề của sư phụ hắn… Bất quá, ta đây mềm lòng, cũng không nỡ truy cứu đến cùng, cứ truy cứu đến đời thứ mười bảy đi! Văn Thiện, ngươi là kẻ đầu sỏ gây tội, ngươi có muốn nói gì không?”

Văn Thiện: “…”

Cái này có liên quan gì đến nửa viên linh thạch của ta đâu?! Nói một hồi, ta lại thành kẻ đầu sỏ gây tội?! À, ta biết rồi! Chính vì ta chưa quỳ xuống cho ngươi, cho nên ngươi quan báo tư thù!

Hắn đang không biết ứng phó thế nào thì Phượng Khê khúc khích cười:

“Ta vừa rồi chỉ đùa một chút không ảnh hưởng đến toàn cục thôi, các ngươi đều không cần để trong lòng. Còn về bốn vị thái thượng trưởng lão, tiểu trừng đại giới là được rồi, dù sao còn phải dựa vào họ để củng cố Trường Sinh Tông. Hiện giờ đối đầu kẻ địch mạnh, cứ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ bỏ qua đi!”

Nói rồi, nàng đưa tay đỡ Lận Hướng Xuyên đứng dậy.

Lận Hướng Xuyên cảm động đến rơi nước mắt! Lão tổ tông chắc chắn là nể mặt hắn mới tha cho bốn súc sinh kia! Lão tổ tông đối với hắn thật tốt quá! Về sau hắn nhất định phải hiếu thuận lão nhân gia nàng thật tốt!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1026.html.]

Văn Thiện thật không ngờ Phượng Khê lại nhẹ nhàng bâng quơ bỏ qua chuyện này, nha đầu này tuổi không lớn, nhưng lại có cái tính cách làm đại sự thật! Hắn mở lối ra mộ thất, mấy người cùng nhau ra khỏi mộ thất.

Nguyên Thanh Hà đang trốn ở đằng xa, tuy rất muốn hóng chuyện, nhưng lại sợ bị Hướng Khả đánh bay, nên không dám lại gần, chỉ rụt cổ liên tục ngó nghiêng về phía này.

Nhìn thấy Văn Thiện lại cũng đi ra, trong lòng quả thực tò mò ch/ết đi được! Lão tổ Văn Thiện này ngày thường cứ như lão vương bát vậy, trừ “niệm kinh” ra thì chỉ biết cuộn tròn trong “mai rùa”, sao hôm nay cũng ra ngoài? Chắc chắn có chuyện gì ở đây! Rốt cuộc là chuyện gì đây?

Hắn đang băn khoăn thì thấy Phượng Khê bọn họ lại đứng trước mộ phần của tam đại lão tổ Lộ Bất Di. Lận Hướng Xuyên quỳ trước mộ phần, nói: “Lộ lão tổ, chúng ta có chuyện quan trọng muốn bẩm báo, xin ngài mở mộ thất.”

Trong mộ phần một mảnh tĩnh mịch, không một chút động tĩnh. Hướng Khả nghiến răng nói: “Lộ lão tổ chắc là đã lâm vào hôn mê rồi, dù chúng ta có gọi khan cổ họng, hắn cũng sẽ không tỉnh đâu.” Nói xong, hắn nhìn về phía Phượng Khê, trong ánh mắt ít nhiều có chút hả hê. Phượng Khê lười chấp nhặt với hắn, người tốt ai lại đi tranh cãi với kẻ ngốc?

Nàng nghĩ đến lời Văn Thiện nói trước đó, Lộ Bất Di rất hứng thú với việc chế phù, lập tức có chủ ý. Nàng từ nhẫn trữ vật lấy ra một cái bàn, rồi lại lấy ra bùa và mực phù. Văn Thiện và mấy người đều không hiểu ra sao, ngươi lấy mấy thứ này làm gì? Chẳng lẽ là muốn đốt mấy lá bùa cho Lộ Bất Di lão tổ?

Chỉ có Quân Văn trong lòng sáng như gương, tiểu sư muội đây là muốn rải mồi câu! Hắn có thể tưởng tượng một lát nữa đám đồ tôn này sẽ kinh ngạc đến mức nào! Aizz! Đám lão qu/ỷ chưa hiểu sự đời này, thật đáng thương quá! Không giống Quân Tử Nhất Kiếm Thiên Hạ Danh hắn, kiến thức rộng rãi, đã quen với những thao tác kỳ diệu của tiểu sư muội.

Khi Quân Văn đang lâng lâng, Phượng Khê bắt đầu màn trình diễn của nàng! Nàng đầu tiên biểu diễn một chút kỹ thuật vẽ bùa bằng hai tay. Chỉ trong vài trăm hơi thở, nàng đã đồng thời hoàn thành hai lá bùa cấp Thiên, đều là thượng phẩm.

editor: bemeobosua

Văn Thiện và ba người khác đang trong lúc kinh ngạc thì thấy Phượng Khê từ nhẫn trữ vật lấy ra một con dấu làm bằng linh thạch, bắt đầu cạch cạch đóng dấu. Đóng xong một dấu, một lá bùa thượng phẩm cấp Địa liền ra đời! Trong nháy mắt, trên bàn đã chất một chồng bùa cấp Địa.

Họ tưởng rằng đây đã là cực hạn, nhưng tiếp theo đó là cảnh tượng khiến họ cả đời khó quên! Tam đại lão tổ của họ lại lấy ra thêm mấy cái bàn và mấy con dấu, rồi hóa linh lực thành mấy bàn tay nhỏ, những bàn tay nhỏ đó liền bắt đầu sản xuất dây chuyền! Có tay trải giấy bùa, có tay đóng dấu, có tay sắp xếp thành phẩm bùa, thậm chí còn có một bàn tay nhỏ chuyên làm sạch mực phù rớt trên bàn…

Chỉ trong mười lăm phút, bùa trên bàn đã chất cao đến nửa người! Văn Thiện và ba người kia thậm chí còn nghi ngờ mình đang ảo giác, bằng không sao lại nhìn thấy một cảnh tượng kinh người như vậy? Điều này quả thực vượt quá nhận thức của họ! Đây là chuyện con người có thể làm ra được sao?!

Ngay khi họ đang hoài nghi nhân sinh, một trận lực hút kéo họ vào bên trong mộ phần. Ngay cả cái bàn cũng bị hút vào theo. Chỉ còn lại Nguyên Thanh Hà đang hóng chuyện ở đằng xa.

Nguyên Thanh Hà: “…”

Lộ lão tổ, ngươi có phải phân biệt đối xử không? Tuy ta đứng hơi xa, nhưng ngươi cũng đâu đến nỗi không nhìn thấy ta chứ? Vì sao chỉ bỏ lại ta? Aizz! Ăn trọn vẹn một quả dưa nguyên lành sao mà khó đến vậy?!

Loading...