Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1017

Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:11:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1017. Sau trận đòn, quả táo lại ngọt ngào lạ thường!

Lận Hướng Xuyên mất một hồi lâu mới tiêu hóa được sự thật rằng vị tam đại lão tổ tông kia lại là kẻ thù truyền kiếp. Hắn một lần nữa hội tụ thân hình, trong lòng còn một tia may mắn hỏi: "Nhị đại lão tổ có biết thân phận của người không?"

Phượng Khê gật đầu: "Sư phụ ta đương nhiên đã biết! Sư phụ ta còn cảm thán rằng, trách không được đều nói sư sãi nơi khác niệm kinh hay hơn, đệ tử Trường Sinh Tông tự sản tự tiêu chẳng ai cơ linh như ta!"

Lận Hướng Xuyên: Ta đúng là hỏi thừa! Thôi, ta lại về quan tài nằm đây!

Phượng Khê nói thêm: "Đại tôn nhi đời thứ 66, ta còn mấy thân phận chưa nói đâu, ngươi giữ vững nhé, ta sắp nói đây!"

Lận Hướng Xuyên thầm nghĩ, ta ngay cả chuyện ngươi là đệ tử thân truyền của Huyền Thiên Tông Bắc Vực còn chịu đựng được, thì còn gì mà ta không chịu được nữa?!

Phượng Khê chắp tay sau lưng, chậm rãi nói:

"Trừ thân phận đệ tử thân truyền của Huyền Thiên Tông ra, ta còn là công chúa Yếm tộc và Ma tộc, ta còn là đảo chủ thứ 33 của Lang Ẩn Uyên Ma tộc. Suýt nữa quên, ta còn là cháu gái ruột của gia chủ tứ đại thế gia.

Aizz, không có cách nào khác, thân phận nhiều quá, trong chốc lát ta cũng không thể nhớ hết được. Ngươi nếu trí nhớ không tốt, cũng không cần nhớ hết, ngươi chỉ cần biết ta là ánh sáng của Nhân tộc là được! Ơ? Không đúng, ta còn là ánh sáng của Yếm tộc, ta còn là ánh sáng của Ma tộc! Ai, ta đôi khi còn cảm thấy ánh sáng mặt trời cũng không mạnh bằng ta!"

Ý niệm đầu tiên của Lận Hướng Xuyên là Phượng Khê đang khoác lác! Nhưng nhìn thấy vẻ khoe khoang của nàng, dường như là thật. Có thể sao? Đừng nói một nha đầu ranh con như nàng, ngay cả Tổ sư khai tông của Trường Sinh Tông cũng không làm được như vậy nha!

Lúc này, Phượng Khê bắt đầu lấy ra các loại lệnh bài vẫy vẫy trước mặt hắn. Lận Hướng Xuyên thậm chí còn nghi ngờ nàng là kẻ bán lệnh bài! Hắn không thể không tin rằng những "áo choàng" mà Phượng Khê nói đều là thật.

Khoảnh khắc này, hắn dường như đã hiểu vì sao nhị đại tông chủ lại muốn thu nàng làm đồ đệ. Phượng Khê này nắm trong tay thế lực của Nhân tộc Bắc Vực, Ma tộc, Yếm tộc, tương lai nói không chừng có thể dẫn dắt Trường Sinh Tông nhất cử thôn tính Bắc Vực!

Hắn nghĩ thông suốt xong, tức khắc cảm thấy nhị đại tông chủ quả thực anh minh thần võ! Ánh mắt nhìn Phượng Khê cũng khác hẳn so với trước! Đây đâu phải là Tì Hưu, đây chính là người dẫn đường Trường Sinh Tông tái tạo huy hoàng nha!

Vì thế, hắn thành tâm thành ý cúi lạy Phượng Khê nói:

"Tam đại lão tổ quả nhiên không phải tầm thường, vãn bối vô cùng bội phục! Vừa rồi có nhiều chỗ mạo phạm, xin ngài đại nhân không nhớ tiểu nhân, đừng chấp nhặt với ta."

Phượng Khê: ... Ngươi uống nhầm thuốc rồi sao? Chẳng lẽ bị những lệnh bài này của nàng trấn áp rồi?

Nàng đang có chút ngây người, thì Lận Hướng Xuyên nói:

"Tam đại lão tổ, Trường Sinh Tông dưới sự dẫn dắt của ngài, tương lai nhất định có thể xưng bá hai vực Nam Bắc, trở thành bá chủ duy nhất! Đến lúc đó, thiên hạ cộng chủ, ngài chính là đệ nhất nhân thiên hạ!"

Phượng Khê: "..."

Hóa ra ngươi đang nằm mơ giữa ban ngày đấy! Ngươi cũng chỉ có tầm nhìn hạn hẹp như vậy! Trách không được làm cái trận pháp cũng không quên coi Bắc Vực là giả tưởng địch!

Nàng thu lại vẻ tươi cười trên mặt, nghiêm mặt nói:

"Hướng Xuyên à, ngươi có thể đã hiểu lầm ý rồi, dù là ta hay sư phụ ta, từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến việc làm cái gì mà thiên hạ chi chủ, chúng ta chỉ muốn gánh vác trọng trách bảo vệ vùng đại lục này. Đương nhiên, người không biết không có lỗi, ngươi không hiểu rõ tình hình thực tế thì cũng khó trách có suy đoán như vậy. Ta sẽ nói kỹ càng tỉ mỉ cho ngươi nghe..."

Phượng Khê lập tức kể lại chuyện Thiên Khuyết Minh và Thần Ẩn quân một lần, cũng kể lại những nỗ lực và mưu tính mà nàng đã thực hiện vì điều đó. Sau đó nói:

"Ngươi vừa rồi hỏi sư phụ vì sao lại thu ta làm đồ đệ, những gì ta nói trước đó chỉ là lời đùa giỡn thôi. Lão nhân gia người sở dĩ thu ta làm đồ đệ, nguyên nhân cốt yếu chính là chỉ có ta có thể xâu chuỗi tam tộc hai vực, người giao cho ta thân phận đệ tử đời thứ ba, cũng là để ta bảo vệ Cửu U đại lục tốt hơn.

Ta rất sợ hãi, cũng rất vinh hạnh, nhưng ta vô cùng nguyện ý gánh vác trọng trách này! Thiên hạ gặp nạn, thất phu hữu trách, ta cam tâm chịu đựng! Nếu ta nói thẳng những điều này ra, ta sợ ngươi trong chốc lát không thể tiêu hóa được, nên mới nói đùa với ngươi một chút, để ngươi có quá trình làm quen dần."

editor: bemeobosua

Lận Hướng Xuyên ngây người tại chỗ. Nếu không phải trước đó Phượng Khê đã tung ra thân phận nàng là đệ tử thân truyền của Huyền Thiên Tông Bắc Vực, khiến hắn có một mức độ chấp nhận nhất định, e rằng lúc này hắn lại muốn tiêu tán nữa rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1017.html.]

Hắn trong chốc lát đã nghĩ đến rất nhiều điều, đặc biệt là di mệnh mà Tổ sư gia để lại. Trách không được lại bảo bọn họ lưu lại một sợi nguyên thần, hóa ra là thâm ý sâu sắc. Hắn tuy rằng có chút hẹp hòi, nhưng trước sự thật rõ ràng tuyệt đối không mơ hồ, bằng không lúc trước cũng sẽ không nguyện ý lưu lại nguyên thần ở đây.

Hắn một lần nữa cúi lạy Phượng Khê, hổ thẹn nói:

"Tam đại lão tổ, ngài đại nghĩa! Ta Lận Hướng Xuyên tâm phục khẩu phục ngài!"

Đây là lời nói thật lòng của hắn! Một tiểu cô nương có thể có đại nghĩa như vậy, hơn nữa làm được trình độ hiện giờ, hắn hoàn toàn tâm phục khẩu phục!

Nghĩ đến trước đó hắn đã thiết lập trận pháp thí luyện cho Phượng Khê và Quân Văn, trên mặt hắn nóng bừng. Chưa kể hai người này vốn dĩ là người Bắc Vực, mấu chốt là hắn làm vậy cũng quá không hào phóng!

Phượng Khê chắp hai tay lại với nhau:

"Mau mau đứng dậy! Tuy rằng bối phận chúng ta cao hơn ngươi rất nhiều, nhưng dù là tu vi hay kinh nghiệm lịch duyệt đều kém ngươi xa, còn xin ngươi chiếu cố chỉ điểm ta nhiều hơn."

Sau trận đòn, quả táo lại ngọt ngào lạ thường! Nếu Phượng Khê ban đầu đã hạ thấp tư thái, Lận Hướng Xuyên chắc chắn sẽ cảm thấy đương nhiên. Nhưng sau một trận mưa đá bão tuyết từ Phượng Khê, hắn được nàng lễ độ như vậy, trong lòng ấm áp vô cùng. Vẫn phải là nhị đại tông chủ có tuệ nhãn biết anh tài, tiểu tổ tông đời thứ ba này phẩm cách thật không tồi!

Quân Văn ở một bên nhìn, trong lòng tính toán, hắn phải học hỏi chút gì đó, nói không chừng ngày nào đó hắn cũng có thể dùng tới! Tuy rằng hiện tại hắn không còn chấp nhất tìm cha như trước, nhưng nói không chừng ngày nào đó hắn liền lắc mình biến hóa, trở thành đại lão của thế lực nào đó, loại thủ đoạn ân uy cùng thi này liền có thể dùng được!

Phượng Khê lại rót cho Lận Hướng Xuyên mấy chén "canh gà" xong, hỏi:

"Bên ngoài kia là tiểu tôn nhi đời thứ mấy của ta?"

Lận Hướng Xuyên: "...

Hắn là Tông chủ đời thứ 67 Nguyên Thanh Hà, cũng chính là tiểu nhi Tư Mã, à, sư phụ của Tư Mã Thanh Hoằng."

Phượng Khê chỉ coi như không nghe thấy cái biệt danh "tiểu nhi Tư Mã", nói:

"Nếu ta trước mặt mọi người tuyên bố thân phận của ta, ngươi cảm thấy những đồ tôn khác có thể sẽ tán thành cái chức vị tam đại lão tổ tông này của ta không?"

Lận Hướng Xuyên nghĩ nghĩ nói:

"Tuyệt đại đa số hẳn là không thành vấn đề, rốt cuộc ngài trong tay có lệnh bài của nhị đại lão tổ, còn có Lưu ảnh thạch bái sư. Nhưng có mấy người tính cách tương đối bướng bỉnh cực đoan, chưa chắc sẽ tin tưởng lời ngài nói, rất có thể sẽ làm nhị đại lão tổ ra mặt tự mình chứng thực mới được."

Phượng Khê hơi nhíu mày. Sư phụ tiện nghi của nàng đã hôn mê rồi, dù trong lòng có hiểu rõ mọi chuyện, e rằng cũng rất khó chứng minh cho nàng. Nếu nói như vậy, vậy chỉ có thể nàng tự mình nghĩ cách gặm xương cứng thôi.

Nàng hỏi Lận Hướng Xuyên:

"Trong số những người đó, ai là người khó giải quyết nhất?"

Đánh bại người khó nhất xong, nàng sẽ để đối phương giúp mình thu phục những kẻ cứng đầu còn lại!

Lận Hướng Xuyên lập tức nói: "Muốn nói khó nói chuyện nhất chính là Tông chủ đời thứ 17 Văn Thiện và trưởng lão hộ phái đời thứ 26 Hướng Khả, hai người này tính cách quái dị không kém nhau là bao!"

Phượng Khê gật đầu: "Vậy chúng ta đi gặp Hướng Khả trước đi!"

Lận Hướng Xuyên gật đầu xưng vâng, đang định dẫn Phượng Khê và Quân Văn đi ra ngoài, bất chợt nhớ ra một chuyện: "Tam đại lão tổ, thân phận của ngài có muốn nói cho Nguyên Thanh Hà bên ngoài không?"

Phượng Khê vẫy vẫy tay: "Tạm thời không cần nói cho hắn, chờ ta thu phục hai kẻ cứng đầu kia rồi nói cho hắn cũng không muộn."

Bên ngoài Nguyên Thanh Hà đã sớm chờ đến có chút thiếu kiên nhẫn. Thầm nghĩ, Lận Hướng Xuyên sao còn chưa khai đạo xong hai tiểu gia hỏa kia? Hắn so với Lận Hướng Xuyên bối phận thấp hơn một bậc, nhưng ở cấm thủ giới mọi người đều là linh hồn, nên ngày thường nói chuyện làm việc cũng không quá nhiều kiêng kỵ.

Hắn đang nghĩ ngợi, ba người Phượng Khê bước ra. Chỉ là, hắn nhìn thế nào cũng thấy kì lạ. Bởi vì Lận Hướng Xuyên vẫn luôn cúi lưng. Chẳng lẽ là không cẩn thận bị trật eo?

Loading...