Điều đáng mừng là trong buổi huấn luyện chiều, Lưu Mang còn kiếm cớ khó các cô nữa, cũng tìm cách tiếp cận để xin thông tin liên lạc.
Thỉnh thoảng Thẩm Ưu vô tình chạm mắt với , còn kịp phản ứng thì Lưu Mang chột .
Lương Tử Mai cả buổi chiều cũng xuất hiện, khiến thở phào nhẹ nhõm.
Đến buổi huấn luyện tối, bước phần biểu diễn tài năng, đột nhiên xuất hiện một nhóm . So với các tân sinh viên gầy gò vì trải qua huấn luyện quân sự, họ ăn mặc lộng lẫy, nổi bật ngay cả trong màn đêm.
Họ là cán bộ của Hội Sinh viên, Ban truyền thông và một câu lạc bộ, đến để tuyên truyền tuyển sinh. Một vài tổ chức chuẩn khá chu đáo, chỉ tới mà còn mang theo poster tuyên truyền. Câu lạc bộ nhảy đường phố thậm chí còn biểu diễn trực tiếp.
Khi các thành viên câu lạc bộ nhảy biểu diễn, Thẩm Ưu cảm thấy Hứa Tĩnh bên cạnh rục rịch, cô hào hứng :
"Nhất định gia nhập câu lạc bộ nhảy! Có ai tham gia cùng ?"
Cô sang Thẩm Ưu . Thẩm Ưu chớp chớp mắt lắc đầu.
Lê Thanh Y cũng lắc đầu.
Tạ Hiểu Phi thì càng hứng thú với nhảy nhót, "Xin từ chối nhẹ nha."
Hứa Tĩnh lộ vẻ thất vọng: "Hả? Không ai câu lạc bộ nhảy cùng tớ ?"
Thẩm Ưu an ủi: "Không , khi gia nhập sẽ gặp nhiều cùng sở thích thôi."
Cũng đúng.
Đang thì tờ rơi tay một chị khóa xinh phát tới nhóm các cô. Họ cũng chẳng để ý là tổ chức nào, theo phản xạ đưa tay nhận và lễ phép :
"Cảm ơn chị ạ!"
"Không gì~"
Chị khóa dịu dàng, ánh mắt lướt qua mặt từng một, cảm thán:
"Ôi, mấy em khóa năm nay xinh thật đấy, hứng thú gia nhập CLB văn nghệ ?"
Không ngờ chị chủ động mời, ánh mắt đầy mong đợi của chị chằm chằm, mấy cô gái khỏi tỏ vẻ bất ngờ xen chút vinh dự.
Hứa Tĩnh định :
"Em..."
Vừa thốt một chữ thì một khóa đột nhiên chen cắt ngang:
"Ái chà, chỉ phát tờ rơi thôi , âm thầm dụ dỗ mấy em , chơi !"
Anh :
"Các em nhớ ưu tiên cân nhắc bộ phận ngoại giao của bọn nhé! Phúc lợi nhiều lắm, mỗi kỳ đều tổ chức party đó!"
Chị khóa lườm một cái, đang định gì thì lúc , trưởng ban đời sống, phát xong tờ rơi bước đến, vui khi thấy họ tụ tập, liền đẩy trưởng ban ngoại giao các cô với vẻ đáng thương:
"Các em ơi! Đừng tin ! Ban ngoại giao nhận ít , năm nào cũng dụ cả đống nộp đơn loại hết! Ban đời sống tụi chị thì khác, tụi chị thiếu ! Năm nào cũng đủ, xin điều từ chỗ khác về đó!"
Không ngờ họ nhiệt tình đến , Thẩm Ưu ngẩn , cúi đầu tờ rơi trong tay, nổi bật dòng chữ: “Tuyển thành viên Hội Sinh viên”, mặt là mã QR và ID nhóm để tham gia phỏng vấn.
Thẩm Ưu: "…"
Sau khi các chị khóa kết thúc buổi tuyên truyền, buổi huấn luyện tối cũng gần xong.
Trên đường về ký túc xá, Tạ Hiểu Phi và Hứa Tĩnh hào hứng bàn luận xem nên đăng ký chỗ nào.
Hứa Tĩnh:
"Các câu lạc bộ vẫn bắt đầu tuyển sinh, nhưng Hội Sinh viên với Ban Truyền thông thì bắt đầu tuyển chính thức từ ngày mai . Do thời gian huấn luyện dày đặc nên chỉ thể sắp xếp phỏng vấn giờ nghỉ trưa thôi."
Tạ Hiểu Phi thở dài:
"Tức là nếu phỏng vấn thì trưa nghỉ nữa ."
Hứa Tĩnh sang hỏi Thẩm Ưu và Lê Thanh Y:
"Hai thì , đăng ký chỗ nào?"
Lê Thanh Y chút do dự lắc đầu:
"Tớ đăng ký chỗ nào hết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toan-hao-mon-doc-tam-an-dua-thien-kim-gia-lai-bi-vach-tran-roi/chuong-165-tuyen-truyen-tuyen-sinh.html.]
"Hả? Sao ?"
Lê Thanh Y nghiêm túc đáp:
"Tớ ngủ trưa."
Vì để ngủ thêm chút nữa mà cô còn tiết kiệm cả thời gian bôi kem chống nắng, thể vì mấy buổi phỏng vấn mà hy sinh thời gian nghỉ trưa quý báu chứ?
Không giấc ngủ đầy đủ thì chịu nổi kỳ huấn luyện khắc nghiệt đây?
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
Mọi đều giấc ngủ với Lê Thanh Y quan trọng , nên chuyển ánh sang Thẩm Ưu.
"Ưu Ưu thì ?"
Thẩm Ưu lắc đầu:
"Tớ cũng đăng ký."
Tạ Hiểu Phi ngạc nhiên:
"Sao đăng ký? Nếu Hội Sinh viên Ban truyền thông thì sẽ cộng điểm học phần đó! Cuối năm còn giúp tăng tổng điểm để xét học bổng nữa! Một công đôi việc mà!"
Thẩm Ưu chớp mắt, vẫn động lòng:
"Tớ hứng thú lắm."
Những lợi ích Tạ Hiểu Phi kể, đối với Thẩm Ưu chẳng sức hút gì. Vì theo cô, cần tổ chức nào, chỉ cần tham gia một hoạt động yêu thích là thể đủ điểm . Còn học bổng...
Ngay cả học bổng loại một cũng bằng tiền mà ba , chị gái và các cô cho hàng tháng. Vậy cô cần gì tự khổ vì chút tiền nhỏ đó?
Nghe cô , mấy bỗng trầm lặng, cảm thấy lòng như thắt .
Hứa Tĩnh vỗ vai Tạ Hiểu Phi:
"Thật nghĩ học phần học bổng chỉ là phụ, chủ yếu là cơ hội rèn luyện bản thôi."
Thẩm Ưu gật đầu:
" đúng, dù sẽ vất vả, nhưng kiểu gì cũng sẽ thu hoạch."
Dù là tích lũy kinh nghiệm việc trong bộ phận học cách giao tiếp xã hội, kiểu gì cũng sẽ ích, nhưng trong quá trình đó tránh khỏi đổ mồ hôi, thậm chí là rơi nước mắt.
Hứa Tĩnh :
"Chắc tớ sẽ đăng ký ban văn nghệ của Hội Sinh viên. Còn thì ?"
Cô sang hỏi Tạ Hiểu Phi:
"Muốn với tớ ?"
Tạ Hiểu Phi lộ vẻ khó xử:
"Hả? Ban văn nghệ ? Không hợp với tớ lắm. Tớ quyết định, nhưng trừ ban văn nghệ và thể thao thì ban nào cũng ."
Hứa Tĩnh tiếc nuối thở dài:
"Vậy thì lúc phỏng vấn chắc cùng ."
Bởi vì thường các ban sẽ phỏng vấn ở các phòng khác , đăng ký khác ban thì tách .
Hai liếc , đồng loạt sang Thẩm Ưu.
Thẩm Ưu: "?"
Cô hiểu hai mắt sáng như đèn pin, thấy họ bỗng oẳn tù tì, chơi ba thắng hai.
Tạ Hiểu Phi hô lớn đầy phấn khích:
"Yeah! Mình thắng !"
"Các đang gì ?"
Chưa dứt lời, Thẩm Ưu Tạ Hiểu Phi ôm eo:
"Bảo bối Ưu Ưu ~ Cậu thể đồng ý với một yêu cầu nho nhỏ ~?"