Sáng hôm , bước tòa nhà cao chọc trời của Thời Thị với cảm giác hồi hộp căng thẳng.
Mùi sơn mới, tiếng nhạc nhẹ, nhân viên hối hả, và ánh mắt dõi theo mỗi bước của khiến tim nhảy loạn nhịp.
“Đát Kỷ, phòng nhân sự chuẩn bàn việc cho em.”
Cô bạn duy nhất của thì thầm, cố nén nụ : “Cẩn thận, nơi đây môi trường thiện .”
Bước phòng, thấy đồng nghiệp:
– Một mỉm lịch sự,
– Một vài kẻ thì từ đầu đến chân, ánh mắt đầy soi mói, như đang tính toán xem đủ năng lực .
thở sâu, ép bình tĩnh.
Bao năm qua, học cách chịu đựng ánh mắt khinh miệt. ở Thời Thị, sự khinh thường chỉ là lời , mà còn là quyền lực ngầm.
Trong lúc bối rối sắp xếp hồ sơ, một giọng vang lên từ xa:
“Đát Kỷ, đúng ? là Thời Yến.”
giật .
Anh bước đến, dáng vẻ lạnh lùng, ánh mắt như xuyên thấu suy nghĩ.
“Chúng sẽ việc cùng . hy vọng em khiến thất vọng.”
cúi đầu, cố gắng giữ bình tĩnh:
“Vâng, sẽ cố gắng hết sức.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/to-dat-ky/chuong-3.html.]
Anh chỉ nhếch môi, nụ khẽ đủ để khiến tim lóe lên một cảm giác lạ, sợ tò mò.
Một cái , một lời , cũng đủ để nhận : Thời Yến bình thường, và ánh mắt sẽ theo suốt cả quãng thời gian sắp tới.
Ngày việc trôi qua yên ả.
nhận công ty chỉ là nơi để việc, mà còn là một chiến trường âm thầm:
– Đồng nghiệp thì âm thầm đấu đá, tìm cách hạ bệ lẫn ,
– Sếp thì quan sát, thử thách, bỏ sót chi tiết nào,
– Thậm chí các “thảo mai” bên phòng hành chính luôn tìm cách soi mói, đặt điều.
màn hình máy tính, tay run run, nhưng trong lòng tự nhủ:
“Mình sống sót qua quá khứ tồi tệ. Thử thách … cũng sẽ gục.”
Chiều tối, khi rời phòng việc, trời mưa.
Anh ngoài cửa, tay cầm ô, :
“Lần đừng để xuất hiện như thế nữa.”
ngẩng , tim đập nhanh:
“C… Cảm ơn .”
Nhi
Anh chỉ nhếch môi, lưng . Bóng hòa dòng mưa, để một giữa phố, lo lắng … tò mò về con đó.
Và một điều: cuộc đời từ hôm nay sẽ còn bình yên.
Thời Yến, công ty, đồng nghiệp, gia tộc… tất cả sẽ tạo nên một mạng lưới quyền lực, âm mưu và tình cảm mà từng tưởng tượng.