[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:03:36
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn dĩ Dương Viện nửa đoạn đầu còn thấy khá vui vẻ, cuối cùng thể . xong lời của ông cụ, cô l.i.ế.m môi, im lặng.

“Cô gái, liên quan đến cô, cô . Cảm ơn cô đưa đến bệnh viện, nhưng, bệnh viện chữa khỏi cho .” Ông cụ thêm câu , khiến Dương Viện trong lòng càng khó chịu hơn.

Ông Lương đầu thấy công an và chú cán bộ phố, “Làm phiền đồng chí cảnh sát chạy một chuyến, gây phiền toái cho các , xin .” Vừa , hai tay ông còn cố gắng chụm , chắp tay, sờ túi áo, lấy một cái bọc vải đen.

“Lương Tử, giúp việc cuối cùng nhé.” Ông Lương gọi là chú cán bộ phố , vì cùng họ Lương, chú đây thường xuyên chăm sóc ông Lương già sống một ,

“Đưa đến bệnh viện, tốn bao nhiêu tiền, đây là tiền của , xem đủ . Nếu còn thừa, giúp mua mấy bao t.h.u.ố.c lá, khi c.h.ế.t, nhớ chia t.h.u.ố.c lá cho mấy thanh niên đến khiêng quan tài giúp . Nếu đủ, nhà còn mấy thứ đồ cũ, xem bán cho vựa phế liệu đổi chút tiền nào , trả cho bệnh viện.”

“Lương Tử, quan tài của để ở buồng nhỏ , phiền tìm giúp khiêng một cái, cảm ơn Lương Tử, phiền .”

Chú Lương T.ử nước mắt lăn dài, “Chú ơi, chú , bác sĩ chú khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi mà.”

“Haizz, còn .” Ông Lương , “Cái , còn nhờ giúp gọi một cuộc điện thoại, cứ tìm Lý Minh Vũ của nhà máy cơ khí, Lý là Lý trong chữ Mộc T.ử Lý, Minh là Minh trong chữ Minh Thiên, Vũ là Vũ trong chữ Khoách Thanh Hoàn Vũ, mời ngày mai đến dự tang lễ của .”

Dương Viện bên cạnh giật , Lý Minh Vũ? Là Lý Minh Vũ mà cô quen ?

Vốn dĩ định bỏ , Dương Viện liền tiến lên một bước, “Ông ơi, ông Lý Minh Vũ của nhà máy cơ khí tỉnh thành ? Cháu quen , ông là họ hàng của ?”

Hình như Lý Minh Vũ và nhà họ Lưu là họ hàng xa, nhưng cũng từng nhắc đến, ông Lương cũng là họ hàng ?

Ông Lương , chỉ là quen , nữa, dặn dò cô gái, trời sắp tối , về nhà sớm .

Lý Minh Vũ ở nhà trọ nghỉ ngơi một lát, xem xét những thứ mang theo, vì ông Mạnh nhập viện, nếu chỉ mang bấy nhiêu, vẻ thích hợp để thăm bệnh nhân.

Cân nhắc phiếu trong tay, đến cửa hàng bách hóa mua hai hộp sữa bột, đặt chai rượu ban đầu sang một bên, như trông giống lễ vật thăm bệnh hơn.

Đến bệnh viện, lúc gần tối, trong phòng bệnh ngoài ông cụ , chỉ con trai út của ông Mạnh cùng chăm sóc, Lý Minh Vũ rõ mục đích đến, hai cha con đều cảm ơn sự thăm hỏi của .

Người mà Lý Chính Dương giúp tìm quan hệ, là con thứ hai của nhà ông Mạnh, quen là cháu đích tôn của nhà lớn ông Mạnh, nhưng nhà lớn của ông Mạnh đều ở trong quân đội, còn chú hai của cháu đích tôn, tức là ông Mạnh thứ hai việc ở chính quyền thị trấn Giang Điền, theo lý mà Lý Minh Vũ nên đến nhà chú Hai Mạnh cảm tạ, nhưng Lý Chính Dương cho địa chỉ của ông Mạnh, nên cứ như .

Ông Mạnh rõ về sự giúp đỡ của con trai thứ hai, nhưng ông xuất từ quân đội, cũng quý mến trai trẻ như Lý Minh Vũ. Từng là lính, học thức, thể chế tạo máy bay chế tạo đại bác, ông cụ sảng khoái thích.

Ngồi hơn một tiếng, trời tối, ông cụ cần nghỉ ngơi, hơn nữa cũng đoán chừng đến giờ ăn cơm , Lý Minh Vũ đề nghị cáo từ, ông Mạnh còn tỏ vẻ luyến tiếc, “ một thằng cháu nội, tuổi cũng sàn sàn con, hai năm chuyển ngành về, ở phòng bảo vệ nhà máy dệt may, nếu một nửa học thức của Minh Vũ thì quá.”

Lý Minh Vũ vội , bản ngược còn ngưỡng mộ đối phương dũng mưu, thể chất cường tráng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-152.html.]

Từ chối sự tiễn đưa của đối phương, Lý Minh Vũ mượn nhà vệ sinh xong , bước nhanh ngoài, quá giờ, Dương Viện tan về nhà , vốn còn định đón cô tan , ăn cơm bên ngoài.

Lý Minh Vũ một lòng hướng ngoài , chú ý phía , một đứa trẻ đang chạy đ.â.m sầm chân .

Anh kiên nhẫn, xổm xuống, “Cháu bé, đừng chạy lung tung, mau tìm cháu .” Nói xong vội vàng , ngờ đứa trẻ ôm chặt lấy chân,

“Chú ơi, chú từ thành phố lớn đến , đưa cháu tìm .” Cậu bé ba bốn tuổi, chỉ thấy chú mặc đồ hơn những khác, xách cặp công văn, chắc chắn là từ thành phố lớn đến, cùng đối phương đến thành phố lớn tìm .

Lý Minh Vũ , đành bế đứa trẻ đặt ở quầy tư vấn, nhờ bệnh viện phát loa thông báo, vì chạy trong bệnh viện, chắc chắn nhà đứa trẻ cũng ở trong bệnh viện.

Chỉ là Lý Minh Vũ càng sốt ruột , đứa trẻ càng ôm chặt cổ buông.

Dương Viện bước khỏi phòng cấp cứu, thấy Lý Minh Vũ ngay lập tức, chỉ là thứ quen thuộc với cô hơn Lý Minh Vũ, là đứa trẻ đang bế.

“Lý Minh Vũ.” Dương Viện cất cao giọng gọi một tiếng, đưa tay đón đứa trẻ trong lòng , “Lỗi Lỗi, cháu ở đây, đây dì út bế nào.”

, đứa trẻ chính là con trai của Dương Lan, Lỗi Lỗi.

Ai ngờ, Lỗi Lỗi vốn thường thích chơi với cô , lúc rụt đầu chui lòng Lý Minh Vũ.

Lý Minh Vũ ngờ gặp Dương Viện ở đây, mặt mừng rỡ, đó Lỗi Lỗi, “Gọi cô là dì út? Đây là con của chị ?”

, con của chị Hai . Lỗi Lỗi cháu ở nhà bà nội , ở bệnh viện, cái nhóc , cháu quen , mà để bế, lát nữa chú bán cháu , xem cháu chỗ nào,呵呵.”

Dương Viện chọc má Lỗi Lỗi, trêu đùa nó.

Không ngờ sang Lý Minh Vũ kéo tay, “Còn trẻ con, thì , đến bệnh viện gì, khỏe chỗ nào ?”

“À đúng ,” Dương Viện suýt nữa quên mất ông Lương già đang bên trong, cô thẳng thừng thèm để ý Lỗi Lỗi giãy giụa, đón lấy nó, “Trong phòng cấp cứu, một ông già họ Lương, hình như , là tìm tên Lý Minh Vũ, , xem quen .”

Chương 130: Ông Lương Một

Lỗi Lỗi hừ hừ hằn hộc, bàn tư vấn, vặn vẹo qua , cho Dương Viện chạm ,

Dương Viện chọc chọc cái đầu nhỏ của nó, “Cái nhóc , gì đây, cháu quen , vui vẻ gì chứ, đây với dì út, cháu với bà nội , chạy đến đây, bà nội cháu ở bệnh viện ?”

Cái miệng nhỏ của Lỗi Lỗi chu lên cao, hừ một tiếng đầu , thèm , giận .

Loading...