Lý Chính Dương mãi, bản thấy . Anh vội hít hít mũi, chuyển sang đề tài khác bớt cảm xúc hơn.
“Còn Dương Viện, cô là cô gái , nghĩ, một cô gái như , ai mới xứng? Bản là trụ cột quốc gia nghiệp đại học trọng điểm, còn cảm thấy ngẩng mặt lên mặt cô , trình độ văn hóa cao đến mức nào mới lọt mắt?”
“Mẹ chúng quả thực giống những khác, nhưng can thiệp cũng cái của can thiệp, hai đứa sống cuộc đời riêng xa nhà, vui vẻ thì về thăm, vui thì cứ coi như quên , vợ chồng trẻ bàn bạc với , lo mâu thuẫn chồng nàng dâu, điều cũng mà.”
“Cậu lo lắng công việc định, thể gánh vác trách nhiệm nuôi gia đình, thôi, chúng khoan đến tiền tiết kiệm trong tay , cứ cái tỉnh , chẳng lẽ tìm một nơi nào thể để phát huy tài năng ? Rời khỏi nhà máy cơ khí, phát huy giá trị, nhất thiết nghìn dặm đến Nội Mông ?”
“Nói về Dương Viện, ồ, từng gặp nữ đồng chí , nhưng, theo lời , cô là tư tưởng, tài năng, nết, cô cũng khó tìm đối tượng đấy chứ, bình thường xứng .”
“Cậu xem, cô xử sự linh hoạt, nếu tìm quá khuôn phép, quan niệm vợ chồng hợp, chẳng sẽ cãi suốt ? Cô tiêu tiền rộng rãi, câu nệ tiểu tiết, lỡ gặp tằn tiện, luôn cô tiêu xài hoang phí, lo toan gia đình, chẳng cũng sống ?”
“Còn gì nữa, ồ, cô thông minh tư tưởng, như thế chắc chắn là tích cực học hỏi, cầu tiến, nhỡ một ngày nào đó, kỳ thi đại học tạm dừng đây khôi phục, cô thi đại học, lỡ chồng sợ cô về mà cho thi thì ? Con cái quấy dứt thi thì ? Mẹ chồng mắng cô nhiều mưu mẹo, an phận, cho cô thi thì ?”
“Một cô gái tư tưởng tài năng như , cả ngày những chuyện lông gà vỏ tỏi , giữ chân trong căn bếp nhỏ bé, mệt mỏi và bất lực, xem, cô sẽ hạnh phúc ?”
Lý Chính Dương xong cố gắng ghé sát , cẩn thận quan sát vẻ mặt .
“, nếu cô lấy , thì khác . Thứ nhất, mâu thuẫn chồng nàng dâu, cô sống thì sống, thoải mái. Thứ hai, con cái lóc, sẽ mặc kệ, cô một xoay sở ? Không nhỉ.”
“Hơn nữa, nhỡ cô bận công việc, cần học tập cần bồi dưỡng, cần công tác, sẽ lấy lý do chăm sóc con cái mà khuyên cô từ bỏ cơ hội tiến bộ ? Không nhỉ, thà tự xin nghỉ vài ngày, cũng cô bỏ lỡ đúng . Nhỡ thực sự thi đậu đại học, cô khám phá thế giới bên ngoài, sẽ lấy con cái, lấy gia đình ràng buộc cô , cho cô ? Cậu khi còn theo chứ.”
“Cô linh hoạt biến đổi, ngưỡng mộ khả năng đối nhân xử thế của cô ? Cô tiêu tiền rộng rãi, nhưng đó là sự phóng khoáng, một phụ nữ đàng hoàng, mặt nào mà rộng rãi. Tính cách ôn hòa, việc chín chắn, hai đứa mà ở bên , mâu thuẫn, sẽ cãi so đo từng chữ với cô .”
Lý Chính Dương khô cả họng,
“Cho nên đấy, ngay cả bản , một kiến thức học thức bao dung như , còn sợ xứng với cô , hy vọng cô tìm đối tượng thế nào, thấy, đối tượng thế nào mới xứng với cô . Bản thận trọng như , nhường cô cho khác, chẳng lẽ sợ khác đối xử với cô ?”
“Cậu xa như , thậm chí thể cả đời gặp , về già, nhớ đến cô gái duy nhất khiến động lòng , ngay cả dũng khí thẳng với cô cũng , sẽ thấy tiếc nuối ?”
Chương 112 Cũng chống đỡ bao lâu nữa
Dương Viện bực tức bước khỏi phòng, đối diện thấy Lý Minh Vũ đang chạy nhanh đến, cô từng thấy vẻ mặt của ,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-130.html.]
“Có chuyện gì , vội vàng thế?”
Lý Minh Vũ dừng mặt Dương Viện, tim đập thình thịch trong lồng ngực, “ hỏi …”
Cậu thấy thế nào, tìm hiểu …
Dương Viện, ý với , thể tìm hiểu ,
Cậu đối tượng , thể theo đuổi ,
Lời đến cửa miệng, trong đầu sắp xếp vô , nhưng khoảnh khắc , lưỡi như buộc , Lý Minh Vũ nóng ruột trong mắt, bàn tay bên cạnh run rẩy vì căng thẳng.
“Viện Viện, đợi chút…” lúc , Dương Văn Bình đuổi theo tới, thấy Lý Minh Vũ cũng ở đó, tiếp, mà chuyển sang chào hỏi, “Minh Vũ cũng ở đây .”
Lý Minh Vũ đáp một tiếng, “Ừm”, mắt Dương Viện, Dương Văn Bình ở bên cạnh, càng khiến thể mở lời.
Dương Viện khẽ nhíu mày, bực bội vì những lời , rũ mắt sang chỗ khác, chú ý đến sự khác thường của Lý Minh Vũ.
Ngược , Dương Văn Bình phát hiện khí lắm, im lặng một lát nở một nụ nhạt với Lý Minh Vũ, “Minh Vũ, chuyện gì ?” Không gì thì em bọn chuyện .
Lý Minh Vũ lúc mới nhận , dường như xuất hiện đúng lúc, chỉ là, bây giờ ích kỷ rời . Cậu nhanh chóng suy nghĩ, lập tức tìm một lý do tuyệt vời,
“ nhớ , hôm nay hẹn bác sĩ Viện Hai khám bệnh, bây giờ thời gian cũng gần đến , nên mang theo kết quả kiểm tra của Nha Nha ?” Trước đây, Dương Văn Bình nhờ Lý Minh Vũ giúp đỡ, cùng đặt lịch khám, tư vấn về bệnh tình của Nha Nha với nhiều bác sĩ thần kinh tại bệnh viện.
Hôm nay quả thực cuộc hẹn , cần hỏi.
Dương Văn Bình thấy, cũng lập tức nhớ chuyện , gần đây trong đầu quá nhiều việc, suýt chút nữa quên mất, “Cảm ơn Minh Vũ nhắc nhở, nếu đến, quên . lấy đồ của Nha Nha ngay đây, chúng cùng .”
Dương Văn Bình đành gác cuộc tranh cãi với Dương Viện, phòng lấy phim và hồ sơ bệnh án của Nha Nha.
Lý Minh Vũ thấy vẻ mặt Dương Viện lạnh nhạt, kìm quan tâm hỏi, “Sao , cãi với ?”
Dương Viện khựng ánh mắt quan tâm của , dời mắt , nhưng lắc đầu, “Không gì.”
Vẫn là chuyện của Dương Văn Khánh, cô hỏi Dương Văn Bình tại gọi điện thoại, kêu đến, lúc thì cả xin nghỉ , giờ chị dâu còn kẹt ở ngoài, cả càng thể về. Lúc , gia đình sẽ cố gắng hết sức cứu Nha Nha, bố và ở đây, cả về cũng .