[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:39:41
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ghế ở bục chủ tịch đoàn, quét mắt thể công nhân viên trong nhà máy bên , bên tai là tiếng Giám đốc nhà máy vẫn đang phát biểu.

Năm thứ hai xuyên , gia đình hòa thuận, sự nghiệp thuận lợi, tình yêu… khụ, tình yêu năm tiếp tục cố gắng, tóm cuộc sống .

Dương Viện nhận lấy dây micro, bắt đầu phát biểu, hết khẳng định sự lao động vất vả của trong năm qua, đó cảm ơn sự tiên phong cống hiến của Giám đốc và Bí thư, cuối cùng là cảm ơn công nhân đóng góp công cuộc sản xuất xây dựng xã hội. Biểu dương gương tiên tiến, khích lệ tiến bộ, kêu gọi học tập và noi gương các tấm gương lao động tiên tiến, đạo đức mẫu mực. Cuối cùng, cô mong đạt thành tích hơn trong năm mới.

Cuối cùng phát quà xong, những khác thêm vài câu, tuyên bố bế mạc, giải tán cuộc họp.

Lúc Dương Viện bước xuống bục, cô mới chợt nhận thấy chị Đảng .

Chị Đảng cứ Tết Dương lịch hoặc Tết Âm lịch hàng năm đều một vòng các văn phòng đại diện, coi như là kiểm tra công việc. Xưởng in nhuộm của họ đặt văn phòng đại diện ở các thành phố khác và tỉnh lỵ, việc xin cấp và phân phát lượng vải vóc tại địa phương, điều phối, phản hồi, và phát triển các “đại lý phân phối” ở các cửa hàng bách hóa, đều cần ở văn phòng đại diện liên hệ với nhà máy.

Cửa hàng bách hóa là hệ thống bán lẻ tồn tại song song với hệ thống hợp tác xã cung tiêu, nhưng nó chủ yếu hỗ trợ bởi các cơ quan thương mại địa phương, một cửa hàng bách hóa trao đổi hàng hóa lẫn , một thì , ví dụ như những nơi xa xôi đến sự tồn tại của nhà máy , đều cần phát triển những “nghiệp vụ” , để họ đến đây thu mua vải vóc.

Mỗi năm chị Đảng đều tranh thủ về tham gia hội nghị cuối năm, năm nay vắng mặt? Có về nhà nghỉ ngơi ? Hay là kẹt đường về kịp?

Dương Viện nghĩ nhiều, để mai đến hỏi xem .

Dương Viện lững thững , hơn mười một giờ, cô bảo điểm tư vấn tuyển dụng ở tầng dẹp quầy, ngó nghiêng đây đó, xách túi vải nhỏ tan ca về.

Vừa mới sắp bước khỏi cổng lớn nhà máy,

“Cán bộ Dương, cán bộ Dương…”

Chỉ còn hai bước chân, chỉ hai bước thôi mà. Dương Viện cố nén sự phát điên trong lòng, nặn một nụ cứng đờ, bất lực , “Có chuyện gì ?”

“Giám đốc đang tìm cô đấy, bảo cô qua một chuyến, cô nhanh .”

Ha ha!

Lý Minh Vũ hôm nay cũng đang ở bếp nhà bố , phụ giúp hầm cá. Thực đến cá thì bố Lý tài, chỉ là vì thương hồi trẻ, tay ông tật, thể cầm vật nặng, bây giờ ngay cả cầm chảo xào muỗng lâu cũng run tay.

Bình thường nếu Lý Minh Vũ ở nhà, bố Lý sẽ chỉ huy , cũng truyền thụ chút kỹ năng nấu nướng cho .

Hai bố con chen chúc trong bếp, chuyện hào hứng. Trong phòng ngủ, về, dọn dẹp xong, lấy sách trong túi , chăm chú , phớt lờ hai bố con trong bếp, thậm chí cả khí náo nhiệt vui mừng của lũ trẻ nô đùa cửa sổ, vẻ mặt lạnh nhạt.

Bây giờ là hơn bốn giờ chiều, thấy Lý hôm nay về sớm như , hai bố con bưng chỗ bột và nhân sẵn , bắt đầu gói bánh chẻo.

“Bác sĩ Quách, bác sĩ Quách bận rộn của chúng , về nhà ăn Tết cũng quên tự trau dồi, nhiệt liệt biểu dương.” Giọng bố Lý từ xa vọng , ông tựa bàn sách,

“Bác sĩ Quách? Khó khăn lắm mới tan sở sớm, chúng cùng ăn Tết vui vẻ nhé? Tiểu Hồng?” Giọng bố Lý trầm ấm, giọng chuẩn mực phát thanh, ông là chủ nhiệm đài phát thanh tỉnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-105.html.]

Lúc ông đang nghiêng đầu, hỏi vợ.

Mẹ Lý đẩy mặt ông sang một bên, che mất ánh sáng , “Không .”

Cửa phòng ngủ hé mở, bố Lý ở đây thể thấy rõ Lý Minh Vũ đang nhào bột trong phòng khách. Ông đưa tay khẽ đẩy cửa đóng , giơ tay xoa bóp vai cho vợ,

“Tiểu Hồng, em vui, Minh Vũ gần đây cũng vui. Tuy cả năm nay về, nhưng chúng bao năm nay, chẳng vẫn là một gia đình ? Thằng bé năm nay cũng dễ chịu gì, chúng cùng đón một cái Tết vui vẻ nhé, ừm?”

Anh cả Lý là lính trong quân đội, năm nay phép thăm nhà, thể về.

“Nó dễ chịu? Nó mới năm nay dễ chịu, năm nào cũng dễ chịu, mà còn tiếp tục dễ chịu từng năm nữa, để đón một cái Tết vui vẻ?” Mẹ Lý bực bội, đẩy tay ông , tiếp tục sách.

Hai , Lý Minh Vũ trong phòng khách lúc khựng động tác nhào bột. Sau đó như thấy gì, chuyên tâm nhào bột.

Bố Lý đẩy cũng nản lòng, ông ôm lấy vợ từ phía , câu mà năm nào Tết đến cũng , “Anh cũng là em vui vẻ đón Tết thôi, để Minh Vũ nấu cơm cho em, gói bánh chẻo cho em, xách đồ lớn đồ nhỏ về hầu hạ em, hiếu thảo với em, em cứ bà thái hậu mà hưởng thụ thôi, thế chẳng vui ?”

Sau một hồi dỗ dành và thuyết phục, bố Lý mới đưa ngoài, Lý Minh Vũ cán xong một nửa vỏ bánh chẻo, chuẩn gói bánh , ngẩng đầu , “Bố, .”

“Tốt, hai đứa gói , bố cán vỏ bánh chẻo cho.” Bố Lý hiền lành, giữa hai .

Mẹ Lý đối diện Lý Minh Vũ, mặt vẫn lạnh nhạt, bà dùng những cái Lý Minh Vũ cán xong lúc nãy, mà đợi bố Lý cán một chiếc vỏ bánh chẻo mới tinh, bà mới cầm lên gói.

Lý Minh Vũ liếc thấy bằng khóe mắt, ánh mắt thoáng qua, gì, tay tiếp tục lặp động tác.

Đã quen .

Chương 91: Sự khác biệt tự nhiên

Trong những năm tháng lớn lên của Lý Minh Vũ, cứ mỗi dịp Tết đến, vốn dĩ lạnh nhạt càng trở nên thờ ơ hơn.

Ngày thường tâm trạng , còn nhẹ nhàng với vài câu, nhưng chỉ riêng hai ngày đêm Giao thừa và mùng Một Tết, mặt bà bao giờ sắc mặt .

Sự thờ ơ, coi như khí, bé cảm thấy đau đớn tận xương tủy khi còn nhỏ.

Sau , cùng với sự động viên của bố và việc dần lớn lên, cũng từ từ nguôi ngoai, là Lý Minh Vũ, là một cá thể độc lập, ngoài là con của , còn là nhiều vai trò khác, còn nhiều việc khác để .

Không cần bận lòng vì thích , hơn nữa, … huyết thống con vốn mỏng manh…

Lý Minh Vũ , nặn bánh chẻo thành nhiều hình dạng khác , nào là hộp hoa sen, thỏi vàng, và cả cá vàng nữa, dù thế nào nữa, vẫn mong năm mới, và bố đều sự như ý, năm nào cũng dư dả.

Cậu bếp bưng món cá hầm xong mời bố ăn , luộc bánh chẻo, bát đầu tiên cho , bát thứ hai cho bố, cuối cùng là bát của .

Số bánh chẻo còn luộc xong thì múc đĩa, đợi lát nữa ăn hết trong bát thêm . Vẫn còn một lớp bánh chẻo luộc, đợi đến mai bố ăn thì luộc tiếp.

Loading...