Lúc chị dâu Đỗ cũng bình tính trở , thái độ đối với Hà Tinh Thần cũng khá lịch sự.
Hà Tinh Thần với chồng của chị dâu Đỗ là Hồ Đại Sơn: " Anh Hồ, một tiếng để về , nếu cả hai bên chúng chỉ vì một con gà mà mâu thuẫn với , riêng gì Đại đội trưởng bên sẽ mất mặt, nếu truyền thì đại đội của chúng cũng sẽ chê , yên tâm, việc nhất định sẽ giúp giải quyết, đồng ý tin một lân ?"
Đã đến mức , Hồ Đại Sơn cũng chỉ thể : " Được , đồng chí Hà, tin cô một lân."
Hồ Đại Sơn vung tay kêu gọi : " Mọi về thôi, cứ vê .
Chị dâu Đỗ dẫn đầu rời khỏi đội thanh niên trí thức.
Lưu Cao Sơn cùng Trương Đại Hà xua đuổi quần chúng vây xem: " Đầu về cả ."
Đám cam tâm tình nguyện rời .
Đợi đến khi giải tán, Hà Tinh Thân khép quyển sổ , phân phó: " Đồng chí Chung Sơn, đóng cửa lớn , gọi tất cả tụ tập đến trong sân, chúng mở một buổi họp ngắn, vài lời ."
Bầu khí đột nhiên yên lặng, đều đưa mắt .
Chung Sơn vẫn sững ở nguyên chỗ cũ, chỉ đành ngoan ngoãn dậy đóng cửa lớn . Những thanh niên trí thức khác cân gọi tự động tụ họp , dù ai cũng là Hà Tinh Thần định gì.
Đợi đến đông đủ , Hà Tinh Thần lấy gậy tôn bắt đầu dõng dạc : "Các đồng chí, thấy lông gà trong những cái hố ngoài sân, quả thực là mới chôn xuống hai ngày . cũng kiểm tra phòng bếp, đáy nồi một lớp dầu, lò than vết tích.
liên đoán lẽ trong các đồng chí đây ăn vụng, con gà mái nhà thím Đỗ tới gân chỗ ở của thanh niên trí thức, vị đồng chí đó liên bắt lấy con gà mái đó thịt.
Bắt gà, đó đem luộc chín chuyện một mà , trong lúc đó cũng thể ai thấy. Cho nên đoán là tụ tập thành nhóm chuyện . Có đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-doc-mieng/98.html.]
Trong đám đông, nhanh đáp: Không đúng!
Sau đó đồng loại lớn.
Hà Tinh Thần nhạt một tiếng, đó đổi chủ đề: " sai trong lòng tự rõ. Tiếp theo, chúng chuyện cao siêu một chút .
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Việc đưa thanh niên trí thức về nông thôn là một động thái từng trong lịch sử của nhà nước, lịch sử do chính chúng nên. nghĩ chúng nên nhiều ví dụ tích cực đầy ánh sáng chính nghĩa hơn là những ví dụ tiêu cực như lén lút trộm cắp.
Các cũng rằng ở nông thôn ít trò giải trí, chỉ cân một chút chuyện nhỏ thôi cũng thể lan xa thật xa, thậm chí thể truyền từ thế hệ sang thế hệ khác, đến lúc đó những dân ở đây khi nhắc đến những thanh niên trí thức như chúng đều là những tên trộm cắp, con cháu của họ khi nhắc tới chúng đều là một vẻ mặt khinh thường, các còn cân mặt mũi ? Các hổ ? Sau tin tức truyền về đến nhà còn mặt mũi về nhà ?"
Lời của Hà Tinh Thân giống như nắm muối quăng chảo dầu, lập tức bùng nổ.
Lý Thanh Hải phản bác: “Cô là ai chứ, dựa cái gì mà răng dạy chúng ?
Viên Minh cũng lớn tiếng ồn ào: "Mau xuống ."
Hà Tinh Thần tiếp tục lớn loa: " Có hỏi là ai ? Người hỏi mù ? Là ai còn cần giới thiệu ? Là nữ chủ nhiệm của đại đội, đồng thời cũng là thanh niên trí thức, gọi cùng một kiểu xưng hô với các đấy. Những đồng chí chuyện tham gia trộm gà đừng nên nghĩ chuyện liên quan gì đến , để cho các , chúng là một tập thể. Nếu một trong các trở thành kẻ trộm, sẽ như thế nào về chúng ? Họ gọi riêng một thanh niên trí thức nào đó là kẻ trộm; họ gọi chung tất cả thanh niên trí thức là kẻ trộm.
Cũng giống như những nước ngoài, mặc kệ các sống ở Hải Thành, thủ đô bất cứ nơi nào khác, thì cũng đều là Hoa cả, hiểu ?
Dù trộm lớn trộm nhỏ, cũng ai mang cái danh ăn trộm . Các đồng chí cũng giống như , các nguyện ý vì một khác mà gánh cái tội danh ăn trộm ?"
Đương nhiên đều vui. Trước đó, bọn họ còn cảm thấy việc liên hệ gì nhiều với , cho nên tất cả đều lên tiếng, nếu sẽ những khác cô lập. Bây giờ Hà Tinh Thân kiểu như , bọn họ mới ý thức mức độ nghiêm trọng của chuyện .
Hà Tinh Thần cho bọn họ một chút thời gian để suy nghĩ, đó dõng dạc : "Các đồng chí, chúng đang hưởng ứng lời kêu gọi xây dựng nông thôn của lãnh đạo. Lễ chúng nên cho nơi trở nên khác biệt. Chúng đến đây để xây dựng nông thôn, các ngược thì , nông thôn cải biến luôn. Cho dù các thể khiến nông thôn trở nên hơn, cũng thể vì bản mà khiến nó trở nên tồi tệ hơn chứ."