Chiếc xe gỗ là do Mã Tư Tình nhờ Trần Hiểu Vĩ mượn đó, chuẩn dùng để kéo củi.
Trương Tương Linh thấy Mã Tư Tình để ý đến , dậm chân về nhà.
Trong nhà, Tư lệnh Trương thấy Trương Tương Linh giận dỗi trở về, vội vàng hỏi Trương Tương Linh .
Trương Tương Linh thêm mắm thêm muối kể chuyện nãy.
Bà Trương bên cạnh lắng .
Tưởng rằng cha cũng sẽ về phía , cùng bàn tán về phận qua một đời chồng của Mã Tư Tình, ai ngờ, Tư lệnh Trương nổi cơn thịnh nộ.
Ông mắng xối xả Trương Tương Linh một trận, cô học cái , tại tự dưng khác, hề chọc ghẹo cô .
Huống hồ cô là con gái của Tư lệnh, việc cô đầu vợ của cấp như , là tạo một tiền lệ , hỏng cả khí của khu nhà ở quân nhân.
Ông bảo cô ít ngoài la cà, ở nhà giúp việc nhà, nếu lấy chồng cái gì cũng , sẽ nhà chồng ghét bỏ.
Thật trùng hợp, bà Trương cũng bảo Trương Tương Linh học hỏi Mã Tư Tình, quản lý nhà cửa cho , luyện tập nấu nướng.
Điều càng kích thích sự nổi loạn của Trương Tương Linh.
Cô siết chặt nắm đấm, đó, ánh mắt kiên định và tức giận cha mặt.
Tim cô đập nhanh, như nhảy khỏi cổ họng, nhưng cô lùi bước, mà còn tiến lên một bước.
“Cha thể con như !” Trương Tương Linh lớn, giọng mang theo một chút tuyệt vọng và giận dữ.
“Con là con gái của cha , con rối của cha ! Cha thể tùy tiện thao túng cuộc đời con! Con gả cho Thời Vũ, cha sống c.h.ế.t đồng ý, nhưng trái tim con đặt ở , cha bảo con ?”
“Đứa con bất hiếu !” Tư lệnh Trương quát lớn, “Không cho con gả cho Thời Vũ, là vì cho con! Con sống cả đời ở nơi băng tuyết ?”
Mắt Trương Tương Linh rưng rưng nước, nhưng cô để chúng rơi xuống.
Cô ngẩng đầu lên, cha , :
“Cha tưởng con sẽ cảm ơn cha ? Cha tưởng cha cho con sự sống thì con lời cha ? ! Con hận cha! Con hận cha, hận cha tước đoạt sự tự do và hạnh phúc của con!”
Ông Trương tức giận đến đỏ mặt, ông chỉ Trương Tương Linh:
“Cái thứ điều ! Ta thứ vì con, vì tương lai của con, vì tương lai của gia đình chúng , như băng mỏng, mà con hận ?”
Trương Tương Linh lạnh một tiếng:
“Cha tưởng cha nuôi con bao nhiêu năm nay, thì con ơn cha ? Cha tưởng cha cho con ăn mặc, thì con cảm kích cha ?”
“Cha sai ! Cha cho con chỉ là vật chất, còn cha tước đoạt sự tự do yêu thích một của con!”
Tư lệnh Trương những lời , tức giận run cả .
Ông giơ tay lên, tát Trương Tương Linh một cái, nhưng Trương Tương Linh lùi bước, ngược còn tiến lên đón nhận.
“Cha đ.á.n.h !” Trương Tương Linh , “Cha đ.á.n.h con ! Dù trái tim con cũng c.h.ế.t Thời Vũ .”
Tay Tư lệnh Trương dừng giữa trung, ông Trương Tương Linh, trong lòng đầy bất lực và đau khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-vo-quan-nhan-xinh-dep-sieu-thi-cua-toi-tu-dong-tich-tru-hang-hoa/chuong-98.html.]
Ông , nếu tát xuống cái tát , ông sẽ mất đứa con gái .
ông thực sự thể để Trương Tương Linh gả cho Đồng Thời Vũ.
Đồng Thời Vũ ưu tú, là một lính , nhưng thể bước khỏi Đông Bắc, gốc rễ, văn hóa.
Tư lệnh Trương vốn cũng nâng đỡ Đồng Thời Vũ, nhưng kết quả ông thấy, với khả năng hiện tại của , căn bản .
Nếu con gái gả cho Đồng Thời Vũ, thì thể theo ông về Kinh Thành.
Trương Tương Linh là đứa con đầu lòng của ông , đứa bé mang đến niềm vui đầu cha cho ông , ông tự tay dìu dắt cô bé học , dạy cô bé gọi bố, dạy cô bé chữ, dạy cô bé sách.
Ông thể để Trương Tương Linh sống cả đời ở nơi băng giá .
Tư lệnh Trương điều chỉnh cảm xúc của , định thẳng thắn chuyện với Trương Tương Linh về chuyện hôn nhân.
Chương 77: Tư lệnh Trương dạy dỗ Trương Tương Linh, cắt đứt tình cảm với Đồng Thời Vũ
Tư lệnh Trương bất lực buông tay xuống, đổi giọng, ôn tồn với Trương Tương Linh:
“Không cho con gả cho Đồng Thời Vũ, nhiều nguyên nhân, hôm nay cha sẽ rõ với con.”
“Thứ nhất, hai đứa chênh lệch tuổi tác quá lớn.”
“Cha cũng lớn hơn mười tuổi ?” Trương Tương Linh phản bác.
“Cha và con là thời kỳ đặc biệt, tình huống đặc biệt, tình cảm cách mạng đặc biệt. Con thể so sánh.”
“Bây giờ cũng là thời kỳ đặc biệt mà!” Trương Tương Linh cảm thấy lý do của cha thể thuyết phục cô .
“Con…” Tư lệnh Trương phát hiện con gái sách nhiều, nhưng khả năng cãi lý giỏi hơn nhiều.
“Thứ hai, nhà nó chỗ dựa, còn hai đứa em trai kéo chân, chừng phạm sai lầm nào đó, Thời Vũ sẽ liên lụy.”
“Chuyện xảy đó, con sợ. Hơn nữa, cắt đứt quan hệ với em trai ?”
“Quan hệ em dễ dàng cắt đứt ? Đồng Thời Vũ là trọng tình cảm, con nghĩ tại cưới Mã Tư Tình?”
“Tại ?” Trương Tương Linh cũng tại Đồng Thời Vũ cưới một phụ nữ ly hôn.
“Mã Tư Tình ơn với , Đồng Thời Vũ tìm cô ròng rã sáu năm mới tìm thấy. Người phụ nữ đó ở trong tim Đồng Thời Vũ , con thể so sánh với cô ?”
“Vậy con cũng cứu Thời Vũ một , cũng sẽ đặt con lòng ?”
“Con thật là vô lý.”
Tư lệnh Trương một nữa chịu thua.
Ông nhiều nữa, sắp tới ông sẽ rời khỏi đây, lệnh điều chuyển sẽ Tết, hai tháng trông chừng Trương Tương Linh là .
Về Kinh Thành, nhiều thanh niên tài giỏi hơn, cô sẽ quên Đồng Thời Vũ.
Trương Tương Linh thầm nghĩ, Đồng Thời Vũ thể chấp nhận Mã Tư Tình qua một đời chồng, thì cô cũng thể chấp nhận Đồng Thời Vũ qua một đời chồng.
So sánh như , và Đồng Thời Vũ cũng cao thượng như .
Cô và Đồng Thời Vũ chẳng là một cặp trời sinh ?