TN 70 người vợ quân nhân xinh đẹp: Siêu thị của tôi tự động tích trữ hàng hóa - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:59:38
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên đậy một tấm ván gỗ để che bụi.

Đồng Thời Vũ khỏi bếp, Mã Tư Tình lấy áo bông của từ giường lò sưởi xuống, thêm chút bông , bảo Đồng Thời Vũ mặc thử xem .

Bên ngoài áo bông vẫn như cũ, nhưng Đồng Thời Vũ thấy màu vải lót bên trong áo bông đổi.

Mã Tư Tình dùng máy may may một lớp lót mới.

Mặc , Đồng Thời Vũ cảm thấy ấm áp ngay lập tức.

Có lẽ đây là sự ấm áp của vợ, khiến cảm thấy vùng An Lĩnh lạnh giá cũng còn lạnh lắm nữa.

Mặc , Đồng Thời Vũ nỡ cởi .

Ôm Mã Tư Tình ngừng khen cô .

“Tư Tình, em thêm bông áo của em ?”

“Có, yên tâm! Trời lạnh lắm, mặc dày chút, dễ cảm lạnh.”

“Vậy thì . Em phép chỉ tiêu tiền cho , gì, em cũng . Anh , những thứ phụ nữ nhà , em cũng . Anh sẽ cố gắng để em cuộc sống .”

“Chúng cùng cố gắng, chắc chắn sẽ ngày càng hơn.”

Đồng Thời Vũ thấy cuộn len giường lò sưởi, và chiếc áo len mới bắt đầu đan.

“Tư Tình, cái , cái là đan cho ?”

, nhưng tay nghề của lắm, đừng chê nhé.”

“Anh là đàn ông hạnh phúc nhất đời, cưới vợ đảm đang như em.”

“Tư Tình, thực sự trao cả trái tim cho em, thật đấy.”

“Đồ ngốc, trái tim chẳng trao cho ? Chúng là vợ chồng, vốn dĩ chăm sóc , đối với , chắc chắn cũng sẽ đối với .”

“Tháng phát lương, sẽ giao hết cho em. Cuộc sống chắc chắn sẽ tệ.”

“Anh Thời Vũ, thị trấn mua chút đồ, xe của đơn vị khi nào sẽ thị trấn?”

“Xe bếp hậu cần thị trấn lấy gạo mì rau ba một tuần, em thể nhờ, nhưng lúc về e là khó nhờ , vì chất đầy đồ .”

Đồng Thời Vũ suy nghĩ một lát.

“À, quên mất xe lửa rừng nhỉ, em thể cái đến thị trấn Phúc Nguyên, lúc về cũng thể đợi xe lửa, bên lâm trường sẽ dừng một , nửa tiếng.”

“Chiều nay rảnh, cùng em?”

“Anh mệt ? Không cần nghỉ ngơi ?”

“Tối nay chúng thể ngủ ở thị trấn Phúc Nguyên một đêm, bây giờ vẫn đang nghỉ phép, tạm thời việc gì.”

Đồng Thời Vũ mặc áo bông , đội mũ, chạy ngoài, chạy với Mã Tư Tình: “Anh báo với Hiểu Vĩ một tiếng, kẻo tìm thấy .”

Mã Tư Tình Đồng Thời Vũ để một chuỗi dấu chân tuyết.

Trận tuyết rơi chiều qua đến giờ vẫn rơi , xem thời tiết , chắc sẽ tạnh ráo một thời gian.

Một lát , Đồng Thời Vũ trở về.

Hai lấy túi, khóa cửa , đến lâm trường đợi xe lửa nhỏ.

Mã Tư Tình nhớ đến câu khẩu hiệu: “Tiếng còi tàu vang lên, vàng bạc vạn lạng.” Từng chuyến gỗ vận chuyển khắp đất nước, hỗ trợ công cuộc xây dựng quốc gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-vo-quan-nhan-xinh-dep-sieu-thi-cua-toi-tu-dong-tich-tru-hang-hoa/chuong-94.html.]

Nói chính là khu rừng An Lĩnh.

Đồng Thời Vũ và Mã Tư Tình mua vé ở trạm lâm trường, sân ga.

Khi chiếc xe lửa rừng lao tới, tiếng hú ù ù trong tai Mã Tư Tình như tiếng nhạc trời.

Không ngờ đơn vị gần khu rừng phương tiện tiện lợi như .

Giá vé cũng đắt.

Giá vé xe lửa thời đại tính theo cây , giá ghế cứng, ghế mềm, giường cũng khác .

chỉ thị trấn Phúc Nguyên, ghế cứng là đủ.

Thị trấn Phúc Nguyên cách đơn vị mười cây , giá vé xe lửa hai hào.

Hai chỉ đợi một lát sân ga, lên xe lửa rừng.

Bây giờ là mùa đông, nhưng Mã Tư Tình qua cửa sổ xe thấy dãy An Lĩnh trải dài biên giới Tổ quốc, những cây thông núi, vẫn xanh.

thể tưởng tượng mùa hè, nơi đây sẽ đến nhường nào,

Biển rừng mênh mông, đỉnh núi hùng vĩ, núi non trùng điệp, cây cổ thụ cao chót vót, các loại cây quý hiếm phủ khắp An Lĩnh.

Trong rừng nguyên sinh bạt ngàn thấy điểm cuối, giữa biển rừng hoang sơ còn đủ loại động vật hoang dã quý hiếm.

Đây là An Lĩnh trù phú, là An Lĩnh tươi .

Nhân sâm, ngũ vị tử, nấm hầu thủ, nho rừng và hàng trăm loại d.ư.ợ.c liệu tự nhiên, rau dại, quả dại, nấm mọc khắp rừng.

Mùa hè năm , Mã Tư Tình thể núi thu hái, đến lúc đó, cũng cần giấu giếm, đồ trong gian thể công khai lấy ăn.

Trong núi sâu phong tỏa , tiếng gầm rú của xe lửa thật quen.

Người dân trong núi đều mong ngóng nó mang đến báo chí, sách vở, phim ảnh, mong ngóng núi gửi thư từ và đồ dùng sinh hoạt.

Hôm nay Mã Tư Tình và Đồng Thời Vũ là toa khách.

Toa khách là vài toa xe khách ghế cứng màu xanh lá, ghế ván cứng, kèm theo một toa hành lý, một toa bảo vệ, việc quản lý xe khách vận chuyển công nhân lâm trường núi vẫn chính quy, toa xe khách ghế cứng màu xanh lá, khá xóc.

Tốc độ xe lửa thời đại chậm, nhưng cũng nhanh hơn tự bộ nhiều.

Tuyết ngập quá đầu gối, thể bộ lâu trong tuyết.

Xe lửa nhỏ nghiễm nhiên là phương tiện nhất của khu rừng.

Đến thị trấn Phúc Nguyên, gần ba giờ chiều.

Mã Tư Tình kéo Đồng Thời Vũ về phía cửa hàng cung tiêu.

Kết quả ở cổng cửa hàng cung tiêu, Đồng Thời Vũ gặp cấp của thăm nhà về.

Cấp nhờ Đồng Thời Vũ trông giúp đồ một lát, vệ sinh, đồ nhiều quá mang theo .

Đồng Thời Vũ khó xử Mã Tư Tình, Mã Tư Tình hiểu chuyện, tự mua là , bảo Đồng Thời Vũ đợi cô ở cổng.

Điều tạo cơ hội cho Mã Tư Tình.

Chương 74: Mua đồ ăn, và nhu yếu phẩm hàng ngày

Mã Tư Tình cửa hàng cung tiêu, về phía quầy hàng, mà phát hiện trong cửa hàng cung tiêu một góc vắng vẻ thể nghỉ chân.

đến xuống, nhân lúc ai, đặt hai chiếc túi vải dùng để đựng đồ gian.

Loading...