TN 70 người vợ quân nhân xinh đẹp: Siêu thị của tôi tự động tích trữ hàng hóa - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:57:46
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

.” Trần Hiểu Vĩ gãi đầu.

Thực với năng lực của Đồng Thời Vũ, việc tiếp tục thăng tiến chỉ là vấn đề thời gian.

Tuy văn hóa, nhưng bao nhiêu năm qua, sách Đồng Thời Vũ chắc là nhiều nhất trong đơn vị.

Hắn, phó chính ủy trình độ học vấn cấp ba, bây giờ cũng thể so với kiến thức của Đồng Thời Vũ.

Trần Hiểu Vĩ học hết cấp ba mới lính, cùng khóa lính với Đồng Thời Vũ.

Đến đơn vị sợ khổ sợ mệt, văn hóa cao, còn là nhiệt tình, nhanh chóng Tư lệnh Trương trọng dụng.

Vừa quân công văn hóa, cơ sở quần chúng cũng , thêm việc của lính ở đây mười mấy năm, chút quan hệ, Trần Hiểu Vĩ lên phó chính ủy.

Cũng là may mắn, phó chính ủy cũ vì biến cố gia đình, giải ngũ sớm về quê.

Trần Hiểu Vĩ chữ , dám dám , tiến cử mặt Tư lệnh Trương.

Trần Hiểu Vĩ vẫn còn bất bình cho Đồng Thời Vũ, nhưng chính chủ hề tỏ buồn bã đau khổ.

“Chị dâu, lát nữa chị an ủi Thời Vũ nhé. sợ thông suốt .”

Trần Hiểu Vĩ đành giao việc cho Mã Tư Tình.

“Phó chính ủy, cần lo lắng cho . cũng thấy thăng chức là chuyện .”

“Chúng chỉ là bình thường, đôi khi sẽ chịu nổi phú quý quá lớn. Cứ để rèn luyện thêm vài năm, sẽ luôn cơ hội.”

Mã Tư Tình nghĩ, thời điểm nhạy cảm , nếu Đồng Thời Vũ tỏ hài lòng, thì thể sẽ thế lực đối thủ nhắm đến.

Người chỗ dựa, cách chức Đồng Thời Vũ quá dễ dàng.

Ẩn chờ thời, tạm thời thu tài năng mới là con đường đúng đắn.

Trần Hiểu Vĩ tỏ vẻ giận dỗi.

“Anh Thời Vũ quan tâm, tranh giành lợi ích của , chị dâu chị cũng chiều theo , chỉ lo lắng như kiến bò chảo nóng.”

đói , ăn cơm.”

Nói xong Trần Hiểu Vĩ lên giường lò sưởi, khoanh chân, lì ở đó chịu .

Đồng Thời Vũ một bạn như Trần Hiểu Vĩ, Mã Tư Tình thật lòng mừng cho .

“Còn một lúc nữa, cơm đang , Thời Vũ uống một chén gừng , chị dâu cho đường đỏ , đây là đồ hiếm đó. Uống nóng cho ấm, xua khí lạnh.”

Trần Hiểu Vĩ ngửi thấy mùi thơm từ lâu, ham ăn, nhưng cũng chỉ thích ăn chực uống chực ở nhà Đồng Thời Vũ thôi, khác mời tuyệt đối .

Đồng Thời Vũ bếp giúp đỡ, Trần Hiểu Vĩ giường lò sưởi, lật xem sách Đồng Thời Vũ để bên cạnh.

Còn mấy quyển sách giáo khoa cấp hai, chắc là sách của Mã Tư Tình.

Không lâu , thức ăn thơm phức dọn lên bàn.

Trần Hiểu Vĩ như khi khen một câu “Thơm quá! Cơm chị dâu nấu là ngon nhất thế giới!”

Bữa cơm hôm nay đặc biệt thịnh soạn.

Chương 72: Người giỏi giang việc nhà

Mã Tư Tình dọn lên đậu phụ đông hầm, thịt lợn hầm miến, và cải thảo đông lạnh chấm tương đậu nành.

Những món đều là quà mừng cưới của các đồng đội.

Gia đình mới cưới ngoài rau và gạo mì mua ở thị trấn Phúc Nguyên khi cưới, còn lương thực nào khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-vo-quan-nhan-xinh-dep-sieu-thi-cua-toi-tu-dong-tich-tru-hang-hoa/chuong-92.html.]

“Hiểu Vĩ, gần đây trường học nào ? Lúc rảnh rỗi giảng.”

“Có, cách đây năm dặm.”

“Cần điều kiện gì, như thể học ?” Mã Tư Tình nghĩ vẫn cần hỏi kỹ hơn, nếu sai sót gì Đồng Thời Vũ sẽ khó xử.

“Trường học yêu cầu gì, nhưng trường ở đây chủ yếu là trẻ con, hình như từng lớn tuổi như chị học, để Tư lệnh Trương một tiếng là , hiệu trưởng trường đó khá với ông .”

Trần Hiểu Vĩ lấy sách giáo khoa bên cạnh xem.

Thấy những ghi chép của Mã Tư Tình, chữ thanh thoát, mạnh mẽ, sắc nét, đẽ.

Nhìn dễ chịu, chữ thể thư ký .

Hơn nữa, Mã Tư Tình hình như đang xem cả sách cấp hai và cấp ba, ngày thường giống như một học thức.

Trường tiểu học đang thiếu giáo viên dạy , lẽ Mã Tư Tình thể tìm một công việc.

Trần Hiểu Vĩ ghi nhớ trong lòng.

Đồng Thời Vũ cũng nhận thấy trình độ văn hóa của Mã Tư Tình khá cao, đây từng nhắc đến mặt Tư lệnh Trương, vợ mới của thích học tập.

Trần Hiểu Vĩ và Đồng Thời Vũ nghĩ cùng một chỗ.

Hôm nay Mã Tư Tình cơm trắng.

“Hiểu Vĩ, cơm hôm nay đủ ăn, cứ ăn thoải mái .”

“Ê, ăn no Thời Vũ dẫn lính nhiệm vụ . Lúc đó nhà chuyện gì, chị dâu cứ tìm .”

“Ừm, chị dâu chắc chắn sẽ khách sáo.”

Ba ăn cơm trò chuyện.

Mã Tư Tình còn hỏi bưu điện ở , cô định mấy ngày nữa thư cho Tố Lan, kể cho cô tình hình ở đây.

Đồng Thời Vũ vỗ vai Trần Hiểu Vĩ:

“Cậu vài câu cho cô gái đó ?”

Ánh mắt Mã Tư Tình qua giữa Đồng Thời Vũ và Trần Hiểu Vĩ.

suýt quên mất chuyện .

Bước xuống giường lò sưởi, tìm chiếc vali cá nhân của .

Tìm bức ảnh chụp chung của Tố Lan và cô , cùng với một bức ảnh chụp riêng của Tố Lan.

Cô gái trong bức ảnh đen trắng tươi như một làn gió xuân, thổi lòng Trần Hiểu Vĩ.

Trần Hiểu Vĩ thấy bức ảnh cảm thấy rung động ba phần.

“Tố Lan học hết cấp hai, khi nghiệp cấp hai tìm một công việc ở nhà máy dệt. Lương hiện tại mỗi tháng là 37 tệ.”

“Cô bình thường còn nhận việc từ xưởng may về nhà , mỗi tháng kiếm thêm 10 tệ.”

“Đây là bộ nguồn thu nhập kinh tế của gia đình cô .”

“Sức khỏe bố cô lắm, nhưng năm nay bệnh viện huyện Đan Giang một bác sĩ khá giỏi đến, sức khỏe cơ bản định.”

“Gia đình còn hai em trai và một em gái, đều đang học. Thành tích học tập của cả ba đều xuất sắc.”

“Em trai lớn nhất sắp nghiệp cấp ba, em trai thứ hai học lớp tám, em gái nhỏ hơn, học lớp năm, sắp nghiệp.”

“Điều kiện so với thể kém xa, suy nghĩ kỹ hãy thư. Cưới cô , cũng nghĩa là cưới cả gia đình cô .”

Loading...