Trình Dư Khánh thấy Trình Tư Hoa chỉ ăn mỗi món đó, đưa đôi đũa còn đang do dự .
Kết quả, hành động và thần thái của hai cha con giống đến lạ.
Ăn liền năm miếng vẫn thấy đủ.
“Chị ơi, món thịt , ngày mai chị dạy em nhé, thơm thật, vỏ ngoài giòn tan, thịt bên trong mềm mại vô cùng. Em ăn cảm thấy thể dừng !”
Trình Dư Khánh cũng gật đầu bên cạnh: “Tư Tình, nếu con mở nhà hàng, việc ăn lẽ sẽ xếp hàng từ đây đến tận trấn Phúc Nguyên.”
Mã Thục Hoa hai cha con họ khen món đó như , cũng gắp một miếng nếm thử.
Quả nhiên, bà bỏ lỡ cái gì ?
Thấy thịt sắp hết, Mã Tư Tình đành chia thịt.
Ba em mỗi một miếng, Đồng Thời Vũ hai miếng, bát một miếng, Mã Thục Hoa hai miếng.
“Nếu thích ăn, ngày mốt em sẽ . Ngày mai, theo phong tục, em món mới !”
“Được, ngày mốt con học chị, về nhà cho ông ngoại ăn.”
Bên nhà họ Trình, còn lớn tuổi nào, chỉ còn Trình Dư Khánh và Trình Phúc Khánh, lớn qua đời mấy năm , đợi Trình Dư Khánh tìm Mã Tư Tình mà trong tiếc nuối.
Em gái Trình Dư Khánh, hãm hại trong thời kỳ phong trào, nghĩ quẩn tìm đến cái c.h.ế.t.
Họ tổng cộng là ba em.
May mắn là nhà họ Trình giữ Trình Dư Khánh, mới khiến Trình Phúc Khánh quá vất vả.
Bây giờ thứ kết thúc, tất cả chuyện đều đưa ánh sáng để thanh toán.
Mã Tư Tình gắp một miếng thịt kho tàu cho Trình Dư Khánh: “Bố, bố nếm thử món , đây là hương vị của Kinh Thị.”
Sau đó gắp một miếng cho Mã Thục Hoa, nhưng gì.
Mã Thục Hoa mừng rỡ khôn xiết, đây là tấm lòng của con gái, bà gắp lên, thưởng thức từ từ.
Ăn một lúc, Mã Thục Hoa rơi nước mắt.
Trình Dư Khánh vội vàng lau nước mắt cho bà , Mã Tư Tình thấy Mã Thục Hoa buồn, cũng an ủi thế nào, liền gì, im lặng ăn cơm.
Ăn cơm xong, Trình Tư Hoa xoa bụng tròn vo: “Chị ơi, bữa cơm hôm nay em ăn sướng cả bụng, món ăn chị . Đều sánh ngang ngự trù .”
Ăn xong, Đồng Thời Vũ dọn dẹp bát đĩa, để Mã Tư Tình chuyện với nhà.
Ba đứa nhỏ giường sưởi chơi đồ chơi.
Bốn cảm thán thời gian trôi nhanh quá, con cái lớn thế .
Nói chuyện một hồi, đến Lâm Xuân Hoa.
Chương 138: Mã Tư Tình theo Đồng Thời Vũ chuyển công tác đến Kinh Thị
Trình Tư Hoa: “Chị ơi, Lâm Xuân Hoa hủy dung, vì cô đ.â.m yêu cô .”
Mã Tư Tình ngẩng đầu, hề ngạc nhiên.
Tính cách của Lâm Xuân Hoa là chịu thiệt thòi nửa điểm, tính cách chỉ thể bắt nạt trung thực, nhưng nếu đối phương hiểm độc hơn cô , cô cũng bó tay chỉ loạn ăn vạ.
Mã Thục Hoa bổ sung một câu: “Cô nhà họ Từ đuổi khỏi nhà, đứa bé trong bụng Từ Minh Minh cho sảy thai, đó Từ Minh Minh vẫn yêu vợ cũ của , ly hôn với Lâm Xuân Hoa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-vo-quan-nhan-xinh-dep-sieu-thi-cua-toi-tu-dong-tich-tru-hang-hoa/chuong-175.html.]
Trình Tư Hoa: “Lâm Xuân Hoa về cái nhà họ Mã đó, Trương Tiểu Nga tìm đến, ầm ĩ một hồi. Nhà họ Mã mới Lâm Xuân Hoa là giả mạo, bắt Lâm Xuân Hoa bồi thường tiền.”
Mã Thục Hoa: “Trương Tiểu Nga chịu lấy tiền, Lâm Xuân Hoa đưa nhà tù. Trương Tiểu Nga sợ liên lụy, dẫn con trai út về Đan Giang.”
Ánh mắt Mã Tư Tình lóe lên tia sắc lạnh, để cô c.h.ế.t, mới giải mối hận trong lòng.
Mã Tư Tình hỏi một câu Lâm Xuân Hoa giam ở ?
Biết ở Kinh Thị, Mã Tư Tình dự tính trong lòng.
Cả gia đình cùng đón giao thừa.
Năm nay mua pháo, Mã Tư Tình bảo Đồng Thời Vũ đốt một tràng dài, coi như chia tay với quá khứ hỗn loạn.
Sáng mùng Một Tết, ba đứa nhỏ nhận phong bao lì xì lớn từ lớn, đứa nào đứa nấy vui mừng nhảy cẫng lên tìm , để tiền ở chỗ là an nhất.
Mùng Sáu Tết, ba Mã Thục Hoa rời khỏi An Lĩnh.
Khi tháng Giêng kết thúc, Đồng Thời Vũ theo thường lệ nhiệm vụ.
Lần , quần áo Mã Tư Tình cho Đồng Thời Vũ ấm áp hơn, cũng cần giấu giếm.
Mọi đều bố cô ở Kinh Thị, công việc .
Đồng Thời Vũ trong nhiệm vụ , lập công hạng nhất, trở về thăng chức.
Chung Quốc Phiên lập công hạng nhì, cũng thăng chức.
Vì khi phong trào kết thúc cần nhiều nhân tài, Mã Vân sắp điều về Kinh Thị, cùng với Mã Vân Thiên, còn Đồng Thời Vũ.
Mã Tư Tình dành mười ngày để đóng gói hành lý.
Những thứ thể mang đều tặng cho Tố Lan.
Chung Quốc Phiên thế vị trí của Đồng Thời Vũ, Mao Tiểu Vượng cũng thăng chức.
Trước khi Mã Tư Tình trò chuyện với Tố Lan suốt một đêm, dặn dò Tố Lan nếu cơ hội thi đại học, nhất định , còn động viên Tiểu Quân Tiểu Hải cũng tham gia, cuối cùng một câu: “Đọc sách thể đổi vận mệnh.”
Tố Lan ghi nhớ câu suốt đời.
Quần áo Đại Song Tiểu Song và Quả Quả mặc nữa, Mã Tư Tình đều cho Tố Lan hết.
Con của Tố Lan nhờ dì Phùng giúp trông, tức là thời gian Tố Lan học, nhờ dì Phùng trông nom.
Ngày Mã Tư Tình rời khỏi An Lĩnh, mấy gia đình thiết đưa tiễn.
Ba em ngoan ngoãn bên cạnh bố , lượt chào tạm biệt các chú các thím.
Khi bóng dáng Mã Tư Tình biến mất khỏi tầm mắt, Tố Lan nức nở.
Cuộc đời quá nhiều những cuộc chia ly. Tố Lan luôn coi Mã Tư Tình là thầy, bạn của , đường đời cô chỉ dẫn ít, nên thuận lợi.
Tuy Mã Tư Tình , họ vẫn thể thư liên lạc, nhưng cuối cùng Mã Tư Tình đến một thế giới rộng lớn hơn.
Trần Hiểu Vĩ cũng an ủi Tố Lan thế nào, chỉ ôm cô cùng buồn.
Đồng Thời Vũ mối quan hệ nhất với , trong đơn vị cũng giúp nhiều.
Lần chia tay , còn cơ hội gặp .
Nhớ đến lời Mã Tư Tình dặn dặn sách, sách nhiều, chờ đợi cơ hội, Trần Hiểu Vĩ đỡ Tố Lan về nhà.