TN 70 người vợ quân nhân xinh đẹp: Siêu thị của tôi tự động tích trữ hàng hóa - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-11-26 14:37:13
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dì Phùng thấy, tủm tỉm hỏi Mã Tư Tình m.a.n.g t.h.a.i .

Mã Tư Tình cũng che giấu, hào phóng thừa nhận.

Dì Phùng chúc mừng Mã Tư Tình, dặn dò cô một điều cần chú ý khi mang thai, những thứ cần chuẩn cho em bé, và những dấu hiệu sắp sinh.

Mã Tư Tình ghi chép , cảm ơn dì Phùng.

Hai trò chuyện một lúc, dì Phùng dậy về nhà cơm trưa.

Mã Tư Tình lấy cho dì Phùng hai quả lê đông lạnh, sáu cái bánh nếp nhân đậu.

Dì Phùng định từ chối, nhưng Mã Tư Tình kiên quyết.

Nghĩ đến đều giúp đỡ lẫn , dì Phùng vui vẻ nhận lấy.

Buổi trưa, Đồng Thời Vũ trở về.

Nói với Trưởng phòng hậu cần Lý Thế Cường, nhờ ông giúp mua một ít củi ở bên lâm trường.

Mã Tư Tình đưa hai mươi đồng cho Đồng Thời Vũ: “Anh Thời Vũ, chừng đủ ?”

“Không cần nhiều đến . Trưởng phòng Lý , chúng đến mua củi, chỉ cần tượng trưng đưa một ít là . An Lĩnh của chúng nhiều nhất là củi.”

Hai đang chuyện mua củi, Trần Hiểu Vĩ đến chúc Tết.

Anh xách theo một hộp sữa bột và một túi kẹo.

“Anh Thời Vũ, chị dâu, em đến chúc Tết hai . Bữa cơm năm nay, em vẫn ăn ở nhà hai , ?”

“Hiểu Vĩ, em chúc Tết nhà Tư lệnh Mã , chạy đến chỗ ?”

“Tư lệnh Mã Tết lệnh rõ ràng, cho phép bất kỳ ai đến nhà ông chúc Tết, chuyện ?”

“Không . Có lẽ ông , nhà ai cả, nên với .”

Đồng Thời Vũ ở đơn vị, thích dựa dẫm quan hệ.

Trước đây lúc Tư lệnh Trương còn ở đó, Đồng Thời Vũ cũng đến nhà Tư lệnh Trương chúc Tết.

Anh thể lên chức đoàn trưởng, là nhờ chiến công thực sự.

Tư lệnh Mã là một tinh ý, chắc chắn nắm rõ tính cách của những quyền .

“Hiểu Vĩ, em đến thì đến , còn xách đồ đến gì?”

Mã Tư Tình thấy liền chuyển chủ đề.

“Chị dâu, vì cơm chị nấu ngon quá, em sợ nếu mang chút đồ đến, chị cho em đến nhà ăn cơm nữa.”

“Chuyện đó sẽ xảy , trừ khi em vợ đến nhà ăn nữa.”

“Em vợ em sẽ ăn cơm vợ nấu.” Trần Hiểu Vĩ vẻ mặt đầy mơ ước.

“Cũng thể lúc nào cũng là vợ nấu cơm, em cũng học. Nếu vợ mệt quá sẽ bỏ đấy.”

“Chị dâu, tranh thủ thời gian em đến học nấu ăn với chị.”

“Được.”

Mã Tư Tình lấy một phong bao lì xì bọc bằng giấy đỏ, đưa cho Trần Hiểu Vĩ: “Theo phong tục quê em, những kết hôn đều thể nhận tiền mừng tuổi, đây là của Thời Vũ và chị lì xì cho em, mau nhận lấy.”

“Cho em?” Trần Hiểu Vĩ kinh ngạc chỉ .

“Ừm, cho em đó, nhận .” Giọng điệu của Đồng Thời Vũ cho phép từ chối.

“Lớn chừng , đầu tiên nhận tiền mừng tuổi. Lúc nhỏ nhà nghèo, lớn lên bố đều mất. Ăn Tết đều là tạm bợ nhà nhà .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-vo-quan-nhan-xinh-dep-sieu-thi-cua-toi-tu-dong-tich-tru-hang-hoa/chuong-116.html.]

Trần Hiểu Vĩ nghẹn ngào .

“Mùng một Tết, , , cuộc sống cả năm đó mới ngọt ngào.”

“Ừm, em lời chị dâu. Chị dâu, kỳ nghỉ thăm năm nay em sẽ về đính hôn với Tố Lan. Sau đó em chuyển ngành về địa phương.”

“Hiểu Vĩ, đừng vội. nếu em tin chị dâu, em hãy thêm hai năm nữa hãy chuyển về. Hai đứa cứ đính hôn , tìm hiểu , Tố Lan còn trẻ, thể đợi em.”

“Em chỉ sợ, chỉ sợ, chỉ sợ Tố Lan cướp mất giữa đường.” Trần Hiểu Vĩ ngượng ngùng gãi đầu.

“Có chị đây, cô chạy . Hơn nữa, cô ít nhất đợi một đứa em trai thể nuôi sống gia đình mới kết hôn. Đừng lo lắng.”

“Được, em , em sẽ ở đơn vị thêm hai năm, tích lũy thêm tiền.”

“Phải chứ!”

Ba đang trò chuyện, Chung Quốc Phiên cũng đến nhà Mã Tư Tình chúc Tết.

Bốn cùng uống gừng trò chuyện.

Chung Quốc Phiên cũng nhận lì xì Mã Tư Tình tặng, lý do giống như của Trần Hiểu Vĩ.

Điều khiến Chung Quốc Phiên vui vẻ một lúc lâu.

Điều đó cho thấy trong lòng vợ chồng Đồng Thời Vũ, cũng coi là một bạn .

Chung Quốc Phiên hiểu thiết với vợ chồng Đồng Thời Vũ, cảm thấy ở bên họ, cuộc sống trở nên sôi nổi hơn.

Xa xa vọng vài tiếng pháo, hình như là hướng lâm trường.

Chắc là ai đó tài, mua pháo.

Vài tiếng pháo , khiến cảm thấy khí Tết dường như đậm đà hơn.

Bữa trưa bốn cùng ăn.

May mà Tết Mã Tư Tình chuẩn màn thầu bánh chẻo đủ phần, nếu mấy đàn ông lớn ăn liên tục hai ngày, nhà cũng hết sạch.

Cuộc sống trong đơn vị sung túc hơn nhiều so với ở Đan Giang, đây là khu rừng, các sản vật phong phú hơn Đan Giang, thể ngoài việc thời tiết lạnh hơn một chút, cuộc sống ở An Lĩnh dễ chịu hơn Đan Giang nhiều.

Ở đây những lời mắng c.h.ử.i ngớt của Trương Tiểu Nga, việc nhà hết.

Có siêu thị gian, Mã Tư Tình càng lo đói lạnh, chỉ cần cẩn thận một chút, để bất kỳ ai phát hiện bí mật của .

Hai năm, sẽ trôi qua nhanh, đến lúc đó con cái cũng hai tuổi .

Nghĩ đến xã hội tương lai sẽ những đổi long trời lở đất, Mã Tư Tình cảm thấy cuộc sống thêm hy vọng.

Cuộc đời , cô sẽ cùng Đồng Thời Vũ đầu bạc răng long.

Ăn trưa xong, Trần Hiểu Vĩ và Chung Quốc Phiên còn việc, liền cùng rời .

Mã Tư Tình cảm thấy buồn ngủ, dựa đầu giường lò sưởi ngủ .

Đồng Thời Vũ dọn dẹp bếp xong phòng chính, thấy chính là cảnh tượng .

Anh cẩn thận nhấc Mã Tư Tình lên giường lò sưởi, giúp Mã Tư Tình cởi áo khoác và giày .

Rồi bên cạnh, Mã Tư Tình ngủ.

Cho đến bây giờ, Đồng Thời Vũ vẫn cảm thấy đang mơ.

Hạnh phúc đến quá chân thật.

Trời đầu tiên thấy Mã Tư Tình, trong lòng kích động đến mức nào.

Lúc Mã Tư Tình gả cho , hạnh phúc đến mức nào.

Loading...