"Hoắc sư trưởng giỏi quá, bóp cò là b.ắ.n trúng liền, thật sự lợi hại!"
"Không chỉ , mỗi quyết định của Hoắc sư trưởng đều một bước, chuẩn cần chỉnh!"
"Sao nhận Hoắc sư trưởng lợi hại thế nhỉ?"
Trở căn cứ tạm thời, binh lính bắt đầu tán dương Hoắc Chiến Đình ngớt, Triệu Thiết Trụ mà mặt lúc xanh lúc trắng.
Không rõ vì giận vì hổ!
"Cái đồ bại tướng tay , còn mặt mũi nào mà chất vấn Hoắc Sư trưởng?" Có mỉa mai Triệu Thiết Trụ.
Sau trận , đổi cái về sư trưởng trẻ tuổi !
Anh leo lên bằng quan hệ, mà là thực sự bản lĩnh!
Trong quân đội, thực lực mới là tiếng quyết định, Hoắc Chiến Đình năng lực, họ phục!
Giải quyết xong xung đột biên giới, Hoắc Chiến Đình lập tức dẫn đội trở về!
Về đến nơi, màng dự tiệc mừng công, mà vội vã trở về nhà!
Anh nhớ vợ !
Trước khi nhà, Hoắc Chiến Đình còn tắm sạch sẽ, thơm tho mới rón rén về phòng .
Khương Nghiên đang mang thai, ngủ say, Hoắc Chiến Đình về, đến khi cảm thấy ai đó đang cởi quần , cô mới giật tỉnh giấc, thấy là Hoắc Chiến Đình, mới yên tâm nhưng lập tức ngăn : "Không !"
"Tại chứ, vợ ơi, chúng lâu mật mà," Hoắc Chiến Đình ấm ức cô.
Khương Nghiên thật sự bật vì độ chậm hiểu của , rõ ràng cô với chuyện thai.
Cô vì giận nên bảo Kiều Kiều và hai đứa nhỏ đừng cho Hoắc Chiến Đình , chờ xem khi nào tự phát hiện .
Hai đứa nhỏ thì lời, nửa lời với cha.
Hoắc Kiều Kiều thì mềm lòng, thấy hai giấu nên vài nhắc nhở, mà vẫn phản ứng.
Khương Nghiên Hoắc Kiều Kiều từng nhắc , mà Hoắc Chiến Đình vẫn chẳng nhận , cô càng bực, xem đến bao giờ mới phát hiện.
Chẳng lẽ đợi đến khi bụng to tướng mới ?
Khương Nghiên vẻ mặt đần thối của , bực bội : "Tự nghĩ !"
Nói xong liền đẩy , lưng ngủ tiếp!
Hoắc Chiến Đình bóng lưng cô, cúi đầu ..." em nhỏ".
Không thể để thiệt thòi !
Anh bắt đầu vắt óc suy nghĩ, bỗng nhớ mật, bảo cô béo lên, cô tức lắm còn đá một phát!
"Vợ , sai , bao giờ em béo nữa, , em béo, một chút cũng béo..."
"Im ngay!"
Khương Nghiên bất ngờ nổi đóa quát lên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/379.html.]
Sáng sớm, Hoắc Kiều Kiều dậy nấu cơm, đến phòng khách thấy ngủ sofa. Đến gần kỹ, hóa là hai của cô.
"Anh hai, ngủ ở đây?" Hoắc Kiều Kiều hỏi.
Hoắc Chiến Đình lúng túng, tiện là vợ đuổi , đành viện cớ: "Anh về muộn quá, sợ đ.á.n.h thức Khương Nghiên nên tạm đây một đêm."
"Vậy ," Hoắc Kiều Kiều hỏi thêm, xoay bếp.
"Kiều Kiều!" Hoắc Chiến Đình chợt gọi cô .
Anh khẽ hắng giọng, hỏi vòng vo: "Ờ... dạo ai chọc giận chị dâu em ?"
"Không mà!" Hoắc Kiều Kiều ngạc nhiên.
Không ?
Hoắc Chiến Đình nghĩ bụng, chắc do giận lây, thế thì vấn đề vẫn là ở . thật sự hiểu gì khiến vợ giận nữa!
Hoắc Kiều Kiều thấy tiếp, liền hỏi: "Anh hai, còn chuyện gì ?"
Hoắc Chiến Đình chần chừ một lúc, thật chẳng hỏi ai, đành hỏi em gái luôn.
"Ờ... chị dâu dạo lạnh nhạt với , cứ như ghét bỏ , em vì ?"
Hỏi em gái chuyện , thật sự ngại, nhưng vì " " của , đành mặt dày mà hỏi. Anh ngủ ở phòng khách nữa!
Hoắc Kiều Kiều rõ nguyên nhân, nhưng do dự. Trước đó chị dâu dặn cô với hai, để tự nhận .
Cô phân vân mãi.
Hoắc Chiến Đình dễ qua mặt, lập tức sự lưỡng lự của em gái: "Kiều Kiều, em cũng với chị dâu lục đục chứ? Nhà chị dâu là chủ, chị mà buồn bực thì cả nhà đều khổ."
Hoắc Kiều Kiều nghĩ thầm, khổ thì chỉ thôi, nhưng hai t.h.ả.m quá, cô cuối cùng cũng quyết định thật!
"Chị dâu lạnh nhạt với , chắc là vì chị t.h.a.i . Có bầu thì tâm trạng đổi là chuyện thường mà," Hoắc Kiều Kiều các bà trong thôn bảo, m.a.n.g t.h.a.i thì tính tình đổi hẳn.
Chị dâu tuy đổi nhiều, nhưng rõ ràng ghét hai, chắc là do mang thai.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Tất nhiên cũng phần do hai quá ngốc nghếch!
Cô đó nhắc khéo bao mà vẫn nhận !
Hoắc Chiến Đình đến đó thì vui mừng đến ngây , mãi mới phản ứng , còn dám tin, hỏi : "Kiều Kiều, em gì? Em chị dâu t.h.a.i ?"
Trước giờ hai luôn thông minh, đầu tiên cô thấy ngốc đến !
Hoắc Kiều Kiều buồn : "Em , chị dâu t.h.a.i , em bé !"
Hoắc Chiến Đình kích động đến run cả tay, mặt đỏ ửng, rối rắm hỏi: "Thật... thật chứ?"
Hoắc Kiều Kiều: Không nên gì với nữa!
"Thật, còn hơn cả thật!" Cô bực bội đáp.
"Hay quá !" Hoắc Chiến Đình vui quá, vỗ đùi đen đét, chạy như bay phòng ngủ.
Khương Nghiên tiếng động tỉnh, lờ mờ mở mắt, thấy ánh mắt sáng rỡ như đèn pha của Hoắc Chiến Đình đang chằm chằm bụng , mà còn như đứa ngốc!
Cô giật : "Anh gì ?"