Tuy nhiên, nghiệp vụ chuyên môn giúp bật .
Cậu là chuyên nghiệp, dù buồn đến mấy cũng tiếng.
mà nhịn đúng là khó chịu thật!
Phải mất một lúc mới mở miệng: "Tư lệnh, ngài gọi ?"
"Mau điều tra cho ! Rốt cuộc là tên nào !" Tư lệnh Tôn nghiến răng lệnh.
"Vâng! điều tra ngay!" Nói , Tiểu Chu rời .
Tư lệnh Tôn gọi giật : "Khoan , kín , đừng để khác !"
Tư lệnh Tôn cũng cần giữ thể diện, ngay trong nhà , địa bàn mà đ.á.n.h một trận, còn cạo trọc đầu, ông chịu nổi cái nhục .
Dĩ nhiên !
những chuyện đúng là càng sợ càng gặp!
Tưởng sư trưởng thức dậy thấy một mảnh giấy bàn, bảo ông đến nhà Tư lệnh Tôn, trò để xem.
Trò gì chứ?
Tưởng sư trưởng nét chữ quen thuộc, khẽ nhướng mày, buồn ăn sáng mà luôn tới nhà Tư lệnh Tôn.
Tiểu Chu lúc quên đóng cổng viện!
Tưởng sư trưởng thẳng, lúc đó Tư lệnh Tôn và phu nhân đang ăn sáng.
Tôn phu nhân thức thời dám chọc tổ kiến lửa, cúi đầu ăn cơm, giảm cảm giác tồn tại, nhưng vẫn luôn để ý đến sắc mặt Tư lệnh Tôn.
Dù bà cũng bao cát trút giận!
Tư lệnh Tôn thì vẫn đang nổi giận, trong đầu nghĩ đến hung thủ, căn bản chú ý đến cửa .
Tưởng sư trưởng thản nhiên bước , thấy bộ dạng mặt sưng đầu trọc của Tư lệnh Tôn thì...
"Phụt, hahaha..." Tưởng sư trưởng nhịn nổi toáng lên.
Tư lệnh Tôn thấy Tưởng sư trưởng, mặt đen như đáy nồi.
"Xin , xin , cố ý, tại bất ngờ quá thôi," Tưởng sư trưởng xin , quên khen Tôn phu nhân: "Chị dâu lợi hại quá!"
Ông tưởng là vợ Tư lệnh Tôn tay.
Tôn phu nhân oan uổng quá, theo phản xạ đáp ngay: "Không !"
Cái gì?
Tưởng sư trưởng cũng khựng , nghĩ tới tờ giấy bí ẩn , lập tức hiểu .
Tưởng sư trưởng giả vờ kinh ngạc: "Thế là ai? Ai gan to bằng trời dám động tay với Tư lệnh chứ?"
"Tư lệnh, yên tâm, nhất định sẽ điều tra hung thủ!"
Nói , Tưởng sư trưởng vội vã rời .
Tư lệnh Tôn gọi cũng kịp!
Sau khi rời , Tưởng sư trưởng công khai điều tra hung thủ giúp Tư lệnh Tôn, tiện thể tung tin ông đ.á.n.h sưng mặt, còn cạo đầu giữa đêm.
Đây đúng là tin động trời, chẳng mấy chốc cả quân khu đều .
Cả quân khu xôn xao, Tư lệnh cạo đầu, đ.á.n.h đến bầm dập ngay tại nhà, đúng là chuyện to bằng trời!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/376.html.]
Cả quân nhân lẫn gia quyến đều râm ran bàn tán!
Tư lệnh Tôn tin, tức đến ngất xỉu!
Trước khi ngất còn căn dặn một câu: đưa bệnh viện!
Đã mất mặt lắm , ông mất mặt thêm nữa!
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Dù cũng chỉ là thương ngoài da!
Tư lệnh Tôn tỉnh , lập tức gây áp lực lên Tiểu Chu, bắt nhanh chóng tìm hung thủ.
Ông băm vằm kẻ đó thành trăm mảnh!
Tiểu Chu ngừng cam đoan sẽ sớm tìm thủ phạm.
điều tra khắp nơi vẫn tìm chút manh mối nào.
Lính gác cũng thề thốt đêm qua một con mèo hoang nào lọt !
Tôn phu nhân ngủ say như c.h.ế.t, cũng thấy động tĩnh gì.
Còn thề thốt rằng bà .
Bà khả năng , cũng dám, càng .
lẽ tự đ.á.n.h nông nỗi đó?
Hung thủ chính là Khương Nghiên, hôm đó cố ý dắt hai đứa nhỏ ngoài hóng chuyện.
Trên đường cũng thấy bàn tán chuyện Tư lệnh Tôn.
Khương Nghiên thầm trong bụng, thầm rủa đáng đời!
Cô còn cố tình dẫn theo Tiểu Cẩn và Tiểu Hi "tình cờ gặp" Tư lệnh Tôn!
Tháng tư, trời nóng, Tư lệnh Tôn đội mũ và đeo khẩu trang khi ngoài.
Thật ông vốn đường, sợ mất mặt!
tài liệu quan trọng cần ông ký, ông bắt buộc tới văn phòng!
Vì thế đành ngụy trang một phen, ký xong về ngay.
Chẳng ngờ chỉ trong chớp mắt đụng Khương Nghiên!
"Ối chà, chẳng là Tư lệnh Tôn ?" Khương Nghiên bộ kinh ngạc, đưa mắt từ đầu đến chân, môi mím chặt cố nín , giả vờ ngây ngô hỏi,"Tư lệnh Tôn, trời nóng thế mà ông trùm kín mít ?"
"Cô nhận nhầm !" Tư lệnh Tôn phủ nhận, định vòng qua cô rời .
Khương Nghiên tới là để xem trò vui, thể để ông ?
"Đùa , nhận nhầm đại lãnh đạo chứ, Tư lệnh Tôn, ông đừng che nữa, chính là ông đấy!"
Bị nhận , Tư lệnh Tôn cũng giấu nữa, mặt sầm , nghiến răng: "Khương Nghiên, cô ?"
" á?" Khương Nghiên vô tội chớp mắt,"Tư lệnh Tôn, ông oan cho quá! Tối qua ở nhà trông con, mà cạo trọc đầu ông , cũng chẳng bản lĩnh đó!"
Tiểu Cẩn cách chọc tức lắm, ngẩng khuôn mặt ngây thơ thêm: "Ông nội Tôn, đầu trọc lắm, ông đội mũ che thế?"
Tiểu Hi cũng gật gù: "Mẹ cháu bảo, đầu trọc... mát lắm!"
Tư lệnh Tôn tức đến mức thái dương giật giật, ông thật sự tin là do Khương Nghiên , nhưng chẳng chứng cứ.
Ông hung hăng trừng mắt cô, hạ giọng: "Đừng tưởng là cô! Cô cứ đợi đấy!"
Khương Nghiên mặt vô tội: "Không bằng chứng, ông đừng vu oan cho nhé? Với chỉ là phụ nữ chân yếu tay mềm, lấy bản lĩnh lẻn nhà ông mà một ai ?"