Hai vợ chồng thật lòng ơn Khương Nghiên, còn đ.á.n.h trống gõ chiêng mang biểu ngữ cảm ơn đến tận khu tập thể!
Phòng y tế náo nhiệt hẳn lên.
Không con cái từng là nỗi ám ảnh lớn nhất của Trương Phương, bà ly hôn với chồng cũng vì thể sinh con.
Mẹ chồng thì c.h.ử.i rủa bà là gà mái đẻ, chồng cũng khinh rẻ dính lấy quả phụ.
Sau khi ly hôn, lấy Tôn chính ủy, vì con, Trương Phương luôn luồn cúi lấy lòng con riêng, sống cực nhọc mà chẳng ai thấu hiểu.
Trương Phương luôn nghĩ là do !
Từng năm, chịu bao tủi nhục và ánh mắt khinh bỉ!
Giờ thì , cuối cùng cũng mang thai!
Trương Phương đứa con của chính !
Và tất cả là nhờ Khương Nghiên!
Thực sự ơn từ tận đáy lòng!
Nghĩ đến hồi còn chủ nhiệm ban phụ nữ, từng phân rõ trái mà xử ép Khương Nghiên, ít chuyện .
Giờ Trương Phương hối hận đến tự tát , khi đó thành kiến với Khương Nghiên như ? Cùng là kế, hiểu hơn ai hết mới đúng, mà...
Ai!
"Bác sĩ Khương, chuyện xin , thật lòng cảm ơn cô, cảm ơn nhiều!" Trương Phương nghẹn ngào .
Khương Nghiên thấy Trương Phương mang thai, cũng mừng cho Trương Phương. Không hiểu , cô thấy xúc động kỳ lạ.
"Không cần cảm ơn, là bác sĩ, chữa bệnh cứu là bổn phận của ," Khương Nghiên hiếm khi hòa nhã.
"Bác sĩ Khương, đây quà quý giá gì, chỉ là chút đặc sản quê , mong cô nhận cho," Tôn chính ủy đưa biểu ngữ, chuẩn thêm chút quà nhỏ.
Quà đắt, Khương Nghiên cũng ngại nhận.
Cô gật đầu nhận lấy: "Trưởng phòng Trương, bắt mạch an t.h.a.i cho chị nhé!"
"Được!"
Trương Phương đưa tay .
Khương Nghiên đặt tay lên mạch, một lúc : "Thai khỏe, vị trí định, vấn đề gì!"
Trước khi đến đây, hai vợ chồng cũng bệnh viện huyện kiểm tra, bác sĩ ở đó cũng t.h.a.i nhi khỏe mạnh, giờ Khương Nghiên , họ càng yên tâm.
Cuối cùng họ cũng con của chính !
Hai vợ chồng Trương Phương nghìn cảm ơn rời .
"Sư phụ, giỏi quá!" Trương Lan Khương Nghiên đầy sùng bái.
"Bác sĩ Khương, đứa cháu gái, cưới ba năm con, cô thể khám giúp nó ?" Một nhà bệnh nhân hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/367.html.]
"Cứ bảo cháu cô đến đây, khám trong giờ việc," Khương Nghiên .
"Được, sẽ bảo nó đến!" Người nhà bệnh nhân rạng rỡ rời .
Lại vài nữa đến tìm Khương Nghiên.
Đang bận rộn tiếp bệnh, thì Tưởng Sư trưởng xuất hiện, sắc mặt nặng nề, như chuyện lớn xảy .
Lòng Khương Nghiên bỗng hẫng lên, kịp ông mở miệng, cô đẩy hết bệnh nhân ngoài.
Trong phòng khám chỉ còn cô và Tưởng Sư trưởng, cô mới hỏi: "Tưởng Sư trưởng, ông tới bất ngờ , Hoắc Chiến Đình gặp chuyện ?"
Thấy vẻ mặt ông, cô đoán !
"Tôn tư lệnh báo, Hoắc Chiến Đình và đồng đội khi thực hiện nhiệm vụ trúng mai phục, nổ t.h.i t.h.ể còn nguyên vẹn!"
Cái gì!
Trước mắt Khương Nghiên tối sầm, lùi hai bước, vịn lấy bàn việc, cô lắc đầu thật mạnh, cố gắng giữ tỉnh táo.
"Cô chứ?" Tưởng Sư trưởng hối hận vì tin !
"Không !" Khương Nghiên cố gắng trấn tĩnh, hỏi ông: "Chắc chắn là thật ? Có cử tìm ? Sống thấy , c.h.ế.t thấy xác!"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Tôn tư lệnh cử tìm, nhưng cũng tin Hoắc Chiến Đình thật sự c.h.ế.t!" Ban đầu ông định nhờ cô tìm, nhưng thấy tình trạng hiện tại của cô, ông nỡ mở miệng.
" sẽ tìm !"
Khương Nghiên cũng tin Hoắc Chiến Đình kết cục lãng xẹt như , cô đổi vận mệnh của , sẽ c.h.ế.t trận!
"Khương Nghiên..." Tưởng Sư trưởng định ngăn, nhưng kịp hết câu, đột nhiên thấy Khương Nghiên ngã vật về phía bàn việc.
"Cô ?" Ông vội lao tới đỡ lấy cô, đặt cô xuống ghế bên cạnh, hét to về phía cửa: "Có bác sĩ ? Khương Nghiên ngất !"
Trương Lan là đầu tiên chạy , thấy Khương Nghiên bất tỉnh ghế: "Sư phụ còn khỏe mà, ngất thế ?"
"Bác sĩ Lý, mau khám cho sư phụ !" Cô kéo bác sĩ Lý gần.
Bác sĩ Lý là thực tập sinh do viện trưởng Cố giới thiệu, tuy còn trẻ nhưng cũng chút thực lực. Ban đầu phục tay nghề của Khương Nghiên, nhưng khi chứng kiến cô cứu sống nhiều , giờ khâm phục cô.
Bác sĩ Lý lập tức bắt mạch cho Khương Nghiên, lúc thì nhíu mày, lúc thì lắc đầu, lúc trầm tư suy nghĩ.
Tưởng Sư trưởng lo sốt vó!
Ông sợ nhất là gặp bác sĩ mà biểu cảm nhiều, dễ khiến bệnh nhân và nhà sợ c.h.ế.t khiếp!
Đã bác sĩ Lý mãi kết luận!
Tưởng Sư trưởng sốt ruột đến chịu : "Cậu khám đấy? Tình trạng của Khương Nghiên khó đoán ?"
Bác sĩ Lý run tay vì sợ, vội vàng : "Tháng của bác sĩ Khương còn quá sớm, dám khẳng định chắc chắn, nhưng lẽ là m.a.n.g t.h.a.i !"
Tưởng Sư trưởng cứ tưởng Khương Nghiên gặp vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, hóa là mang thai, thở phào một ... nhưng mà phào cái rắm! Mang t.h.a.i thì còn biên giới tìm Hoắc Chiến Đình kiểu gì?
Không sớm muộn, đúng ngay thời điểm mấu chốt mà bầu!
Tưởng Sư trưởng nhất thời nghẹn lời, đành cho khiêng Khương Nghiên lên giường khám gọi thêm hai bác sĩ khác đến kiểm tra. Cả ba đều cô t.h.a.i !