TN 70: Người đẹp mạnh mẽ chinh phục gã thô kệch - 357

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:15:50
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nghiên chẳng thèm để tâm: " nhẹ tay đấy, thật lấy năm trăm cân gạo, chỉ cần trả bốn trăm. Thêm một trăm năm mươi cân bột mì, năm mươi cân thịt, một trăm quả trứng gà nữa là đủ!"

Cô còn bày bộ mặt " rộng lượng thế đấy" Khương Mộng và Lục Trạch Khải.

Khương Mộng tức đến nghẹt thở: "Nói bậy! Mẹ chỉ lấy ba trăm cân gạo, một trăm cân bột mì, thịt chẳng đáng mấy, cô mà đòi thì khác nào ăn cướp?"

Khương Nghiên nghiêm túc: " nhớ nhầm, chính là chừng đó, hơn nữa, Lâm Thục Quyên nhận . Nếu các trả, sẽ báo công an!"

"Chiếm đoạt tài sản khác trả, chắc cũng mời "uống " chứ nhỉ? Đại doanh trưởng Lục nhân lúc trung đoàn trưởng vắng nhà, chiếm dụng tài sản trung đoàn trưởng, còn chức doanh trưởng nữa ?"

Lục Trạch Khải nghĩ: bây giờ còn là doanh trưởng, mà là chính ủy!

Hắn giờ phó sư trưởng chống lưng, chẳng sợ Hoắc Chiến Đình. chuyện mà lan thì khó coi!

cũng sĩ diện.

"Xin , Khương Nghiên, thực sự vợ lấy từ nhà cô nhiều thế, tưởng là bà mua để giúp vợ chồng ..." Lục Trạch Khải đẩy bộ trách nhiệm sang Lâm Thục Quyên.

"Đừng nhảm nữa, ăn cắp là ăn cắp, dù thế nào thì sự thật vẫn là ăn cắp!"

Khương Nghiên ngắt lời, nhắc tiếp: "Mang hết đồ đây cho , đang gấp!"

Lục Trạch Khải nghiến răng: "Mộng Mộng, lấy đồ cho cô !"

Chút gạo mì, Lục chẳng lẽ mua nổi?

Khương Mộng đau như đứt ruột, vì lấy nhiều như Khương Nghiên . Giờ còn đền thêm!

"Lục ca..."

"Không mau nhanh lên!" Lục Trạch Khải quát.

Khương Mộng c.ắ.n môi: "Nhà còn đủ bốn trăm cân gạo, một trăm năm mươi cân bột mì... thật sự nhiều như thế!"

Lục Trạch Khải hổ: "Sao ?"

Khương Nghiên họ ăn mất , nay còn mời khách, mất ?

Cô " bụng" : "Bị các ăn chứ gì, sống thế nào, giờ sống thế nào, trong lòng ?"

Lục Trạch Khải: "..."

thể đừng khó thế !

Mặt mũi giờ mất sạch !

"Không đủ thì trả bằng tiền, tính theo giá thị trường!"

Lục Trạch Khải chỉ mau chóng tiễn họ , cả đám đồng đội hóng hớt cũng biến !

Tự dưng mời đến ăn uống, giờ thành trò !

Sắc mặt Lục Trạch Khải cực kỳ khó coi.

Lúc , Khương Nghiên với Dương Thành: "Đồng chí Dương, phiền mượn cho cái cân lớn, cân công khai, thiếu bao nhiêu, tính đủ, tuyệt đối lấy hơn một xu!"

Dương Thành là cấp Lục Trạch Khải nhưng đàng hoàng hơn Lý Hổ.

Dù gì Hoắc Chiến Đình cũng là trung đoàn trưởng đoàn bốn, phân biệt ai lớn ai nhỏ!

Nên Khương Nghiên , Dương Thành lập tức đồng ý.

Lục Trạch Khải thấy thế, mặt đen như đáy nồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/357.html.]

Dương Thành mượn cân nhanh, còn dắt theo Hoắc Chiến Đình.

Hoắc Chiến Đình mang t.h.u.ố.c về, hai đứa nhỏ Khương Nghiên sang đòi đồ, liền chạy theo.

Giữa đường gặp Dương Thành, hỏi chuyện.

"Anh tới ?" Khương Nghiên đoán Hoắc Chiến Đình sẽ qua.

"Ừ, tới phụ em khuân đồ!" Hoắc Chiến Đình .

Lục Trạch Khải thấy thì mắt sáng lên: "Trung đoàn trưởng Hoắc, Khương Nghiên màng tình , chạy sang đây loạn đòi đồ, chuyện lan chỉ sợ ảnh hưởng danh tiếng !"

"Bây giờ Tưởng Sư trưởng đang gặp họa, thiết với ông , nếu dính thêm chút tai tiếng..."

Chưa hết nhưng Lục Trạch Khải tin Hoắc Chiến Đình hiểu ý.

nhầm.

Hoắc Chiến Đình chẳng sợ ảnh hưởng.

"Anh sợ, sợ gì? cũng thấy vợ sai, nhiệm vụ về mà nhà dọn sạch, ai mà nhịn ?"

"Nói thật, tới nước , Lục Trạch Khải, còn gì để mất mặt nữa ?"

Mặt mũi gì cũng mất sạch !

Hoắc Chiến Đình chẳng buồn nể nang, thực họ từng kề vai chiến đấu, Lục Trạch Khải còn cứu mạng .

Ngày còn đầy nhiệt huyết, ngay thẳng cương trực, giờ thì chỉ thấy tham lam, vô sỉ!

Người đúng là sẽ đổi!

Lục Trạch Khải dằn mặt đến gì, đành trơ mắt Dương Thành mang cân.

Gạo trắng chỉ còn ba trăm cân, thiếu đúng một trăm, bột mì tới tám mươi cân, thiếu gần phân nửa.

Thịt thì đem biếu tặng, ăn gần hết, còn vài miếng thịt muối đầy ba mươi cân!

Trứng gà chỉ còn năm mươi quả!

Món nào cũng thiếu so với Khương Nghiên báo, đủ thì bù thêm!

Lục Trạch Khải choáng váng.

Khương Nghiên giúp tính: "Theo giá thị trường, gạo 0,14 đồng 1 cân, bột mì 0,18 đồng 1 cân, thịt 1,2 đồng 1 cân, trứng 0,01 đồng 1 quả. thiệt một chút, khỏi tính lãi, các bù thêm 100 đồng!"

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Đã cho cả đống gạo thịt còn đền 100 đồng, Lục Trạch Khải vốn lo tiền, giờ cũng đau ví.

để giữ chút tự trọng còn sót , c.ắ.n răng bảo Khương Mộng: "Mộng Mộng, lấy tiền đưa họ!"

lấy? Lấy ?

Tiền trợ cấp hàng tháng gửi hết về quê, chỉ cho cô 5 đồng 1 tháng tiền chợ.

còn xin mãi mới đấy!

Nếu nhờ còn hồi môn, tiền lương giáo viên ít ỏi, hai đói meo.

Giờ bắt cô lấy 100 đồng?

Khương Mộng tức đến hộc máu, quan trọng là cô thật sự , hồi môn cũng đem bù lỗ cả !

Ngày đó Lâm Thục Quyên ép đưa cho Khương Nghiên hai nghìn đồng, cưới cô còn bòn rút kha khá, giờ còn ?

Lần đến cũng chẳng bồi dưỡng gì, giờ cô thật sự nổi 100 đồng.

Loading...