TN 70: Người đẹp mạnh mẽ chinh phục gã thô kệch - 354

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:13:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chán sống là mày!" Khương Nghiên tát một cái nảy lửa mặt Khương Hướng Dương,"Mới tí tuổi đầu, lông còn mọc đủ, học giở trò đồi bại, ai cho mày cái gan ch.ó đó!"

Nói xong, Khương Nghiên tung chân đá thẳng chỗ hiểm của Khương Hướng Dương.

"A—!"

Khương Hướng Dương hét lên như heo chọc tiết, hai tay ôm lấy đũng quần, đau đớn nhảy dựng tại chỗ, căm tức trừng mắt Khương Nghiên.

"Khương Nghiên, tao là em trai ruột của mày đấy!"

Khương Hướng Dương tức đến phát điên, từng bảo Khương Nghiên điên, mở miệng là đ.á.n.h cha ruột, lúc đó còn chẳng tin.

Hắn nghĩ chị là loại nhát gan, từng tè lên đầu còn dám ho he gì, hồi nhỏ về quê, còn rủ lũ trẻ làng bắt nạt chị !

Không ngờ giờ lấy chồng độc như , là em trai ruột mà còn định phế !

"Em trai ruột thì ? Em trai ruột là lý do để mày ức h.i.ế.p em dâu tao hả?" Khương Nghiên tức nghẹn, đá văng chạy tới bên giường xem Hoắc Kiều Kiều.

May mắn cô đến kịp, Hoắc Kiều Kiều chỉ tát một cái, cổ áo xé rách, nhục, nhưng doạ sợ, như con thỏ con thương co rúm trong góc giường.

"Kiều Kiều, em chứ?" Khương Nghiên dám chạm cô.

Nghe thấy giọng Khương Nghiên, Hoắc Kiều Kiều mới sực tỉnh , lao lòng cô: "Chị dâu, may mà chị về kịp, nếu em... hu hu..."

"Không , chị đây , đừng ..." Khương Nghiên lúng túng dỗ dành.

"Hu hu..." Hoắc Kiều Kiều cứ thế mãi, đến khi mệt, xả hết nỗi uất ức mới ngẩng đầu lên.

Thấy áo Khương Nghiên nước mắt ướt sũng, cô ngượng ngùng: "Chị dâu, xin , em bẩn áo chị !"

"Không , đỡ hơn ?" Khương Nghiên hỏi.

"Dạ." Hoắc Kiều Kiều gật đầu.

Khương Nghiên lúc mới hỏi: "Khương Hướng Dương ở nhà ?"

"Hắn với dì Lâm, chính là chị đó, họ đến một tuần , và em trai chị nên em với ông nội tiếp đón nhiệt tình, ai ngờ họ là hạng !"

Hoắc Kiều Kiều nhắc tới Khương Hướng Dương vẫn còn sợ hãi.

" hợp với nhà đẻ, em cần khách sáo với họ. Họ tìm đến tận cửa, cứ đuổi thẳng là !"

Nói tới đây, Khương Nghiên sực nhớ, bước nhanh tới túm lấy Khương Hướng Dương lôi ngoài.

"Khương Nghiên, chị định gì, thả xuống!" Khương Hướng Dương gào lên, vùng vẫy dữ dội.

Lúc Khương Nghiên cứu Hoắc Kiều Kiều, Hoắc Chiến Đình tìm hai đứa nhỏ, thấy Lâm Thục Quyên đang giữ chặt hai đứa, mặt mày dữ tợn.

Hoắc Chiến Đình tiến tới cứu hai đứa nhỏ, tay đ.á.n.h Lâm Thục Quyên, nhưng khí thế bức khiến bà sợ run.

Nghe hai đứa gọi "cha", Lâm Thục Quyên đoán phận , đang định bày trò " vợ" để dằn mặt thì tiếng con trai thét như lợn chọc tiết.

"Con ơi!" Lâm Thục Quyên đau đớn kêu lên, hấp tấp cứu con, ngờ Hoắc Chiến Đình chặn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/354.html.]

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Thấy cao lớn như cột điện, Lâm Thục Quyên hoảng hốt: "Anh... tránh !"

Hoắc Chiến Đình nhúc nhích, như tượng đá chắn ngang cửa.

Lâm Thục Quyên tức lo, nhưng dám mắng, chỉ cố nén mặt quát: " bảo tránh !"

Hoắc Chiến Đình chẳng buồn đáp.

Lâm Thục Quyên giận đến giậm chân, nhưng dám tay xô đẩy Hoắc Chiến Đình, đang giằng co thì thấy Khương Nghiên lôi Khương Hướng Dương ngoài.

Quên cả sợ Hoắc Chiến Đình, Lâm Thục Quyên như pháo xịt lao : "Khương Nghiên, mày điên , mau thả em mày xuống!"

Với bà ruột , Khương Nghiên chút thiện cảm, tay túm lấy luôn bà ném cùng con trai.

"Cút!"

Khương Nghiên hai con sõng soài đất, phun một câu đóng sầm cửa sân.

"Khương Nghiên, đồ báo ứng, mày lấy chồng nhận nhà nữa hả? Giữa đêm hôm mà dám đuổi ruột với em trai khỏi nhà, mày sẽ trời đ.á.n.h c.h.ế.t!"

"Chửi thêm câu nữa thử coi?" Cổng sân bất ngờ mở , Khương Nghiên tay cầm cây cán bột, lạnh lùng Lâm Thục Quyên.

Ngay lập tức, nỗi sợ từng cán bột tra tấn trỗi dậy trong lòng Lâm Thục Quyên.

Trước từng Khương Nghiên đ.á.n.h cho thê t.h.ả.m bằng cây đó.

"Mẹ, , con đau, mau đưa con phòng y tế," Khương Hướng Dương rên rỉ, đến giờ vẫn đỡ, chắc chắn thương .

Nó mới mười sáu tuổi, còn lấy vợ sinh con, thể hỏng !

Lâm Thục Quyên thương con nhất: "Đau chỗ nào để xem nào..."

Nói định cởi quần con xem.

Khương Hướng Dương dám đau trứng, càng dám cho bà xem.

"Đừng hỏi nữa, mau đưa con bệnh viện, con đau c.h.ế.t mất!" Khương Hướng Dương tránh tay .

"Được , hỏi nữa!" Lâm Thục Quyên vội vàng đưa con đến phòng y tế.

Tới nơi, khám xong, Lâm Thục Quyên mới con đau chỗ nào.

"Đồ báo ứng, đồ trời đánh, con tiện nhân đó định cho nhà họ Khương tuyệt hậu , nó dám tay tàn nhẫn ?" Lâm Thục Quyên trong phòng y tế c.h.ử.i ầm ĩ.

"Ai đ.á.n.h thế?" Bà Lý rướn cổ hóng chuyện.

Vương Tự Cường đang sốt cao bốn mươi độ, đang truyền nước trong phòng y tế, Bà Lý đến chăm cháu.

Lâm Thục Quyên mới đến vài hôm, ngoài mặt còn giả vờ, ai cũng quen, Bà Lý chỉ họ là nhà Khương Nghiên nên thấy tò mò, ai dám động tới em trai Khương Nghiên?

Không sợ đ.á.n.h c.h.ế.t ?

Bà Lý quan hệ giữa họ chẳng khác nào kẻ thù!

Lâm Thục Quyên đang điên tiết, hỏi liền c.h.ử.i rủa, mắng Khương Nghiên độc ác, vô lương tâm, phế luôn em trai ruột!

Loading...