"Dù thừa nhận nhưng đúng , Nhân Xương nhớ chuyện cũ, nhớ tới Hoắc Ngọc Nhân," tới đây, Tống Quang Thục còn nhỏ giọng than vãn: "Tất cả là do chồng cô, nếu bà , xì xào bàn tán như bây giờ!"
Bà sĩ diện lắm, chỉ nghĩ đến chuyện lộ thấy khó sống nổi !
Khương Nghiên cạn lời, bà đây bịa chuyện vu vạ còn vẻ đáng thương nữa!
"Tống Quang Thục, bà cứ yên tâm, chồng chắc chắn mù mà để mắt tới loại hèn hạ như Tần Nhân Xương . Hoắc Chiến Đình tuyệt đối con ông . So với bà, thứ đàn bà mặt dày, tâm đen, rẻ rúng tận xương tủy, chồng chính là thần tiên!"
"Cô mắng ai là thần kinh hả?" Tống Quang Thục tức điên, bà nhịn nhục để chồng mang danh ô uế nhận con riêng, Khương Nghiên điều mà còn mắng bà !
Khương Nghiên vẻ mặt bà mà buồn nôn: "Đừng dùng tâm hồn bẩn thỉu của bà mà bôi nhọ chồng ? Chồng dù chui từ đá , cũng thể là con của Tần Nhân Xương. Đây là đầu tiên thấy chủ động nhận con riêng cho chồng, mà đứa con riêng là con ruột mới buồn !"
"Cô tin? Cô dám tin ?" Tống Quang Thục sửng sốt.
"Tại chúng tin chuyện bà bịa? thật sự tức đến mơ hồ, đây bà kể chuyện nhảm nhí, bôi nhọ chồng !"
"Cút! Cút ngay cho khuất mắt !" Khương Nghiên đẩy mạnh Tống Quang Thục một cái.
Tống Quang Thục giận sôi: "Khương Nghiên, cô đúng là điều! chịu nhịn mà nhận con riêng như , cô ơn , cảm ơn trời đất!"
"Bốp!"
Lời còn dứt, Khương Nghiên tát một cái: " cảm ơn bà hai cái tát !"
Nói tát thêm cái nữa!
"Khương Nghiên, cô..." Tống Quang Thục tức điên.
Khương Nghiên: "Cái gì mà cô với chả ? đ.á.n.h bà đấy! Thần kinh! Muốn phát rồ thì chỗ khác, đừng lượn qua mặt !"
Tống Quang Thục: "..." Aaaaa, bà phát điên mất!
"Cảnh cáo bà, còn dám mắng chồng thêm một câu, đ.á.n.h c.h.ế.t bà!" Khương Nghiên lạnh lùng cảnh cáo, tay còn giơ lên cao dọa đ.á.n.h tiếp.
Tống Quang Thục hoảng sợ rụt cổ, lùi vài bước, chỉ Khương Nghiên: "Cô, cô đừng mà càn! là chồng cô đấy! Trước , Hoắc Ngọc Nhân chỉ là tiểu , vợ bé, gì, mới là chồng chính thức của cô!"
Khương Nghiên: "..." Giây phút , cả vạn câu c.h.ử.i thề thốt khỏi miệng!
Khương Nghiên giơ tay lên, ban đầu chỉ định dọa Tống Quang Thục, nhưng thực sự nhịn nổi, trực tiếp cho bà một trận nên !
Loại , là đ.á.n.h cho nhớ đời, cho tỉnh , đồ thần kinh!
"Á, Khương Nghiên, con tiện nhân , mày dám đ.á.n.h chồng mày, mày sợ trời đ.á.n.h ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/349.html.]
Khỉ thật!
Khương Nghiên c.h.ử.i tục, tay càng mạnh hơn!
Tống Quang Thục đ.á.n.h đau, cuối cùng cũng cầu xin tha: "Đừng đ.á.n.h nữa, đừng đ.á.n.h nữa, đau quá, hu hu..."
"Chính là cho bà đau!" Khương Nghiên xông lên đ.á.n.h thêm trận nữa mới chịu buông tha: "Về mà gặp thì tránh , thì gặp một , đ.á.n.h một !"
Tống Quang Thục giờ dám hé răng nữa, thấy Khương Nghiên buông tay, liền lảo đảo bỏ chạy, sợ chậm một chút bắt về đ.á.n.h tiếp.
Tống Quang Thục đời nào vô duyên vô cớ đến nhà họ Lưu để nhận con hộ Tần Nhân Xương, một màn kịch như thế, Khương Nghiên cũng chẳng tìm thợ thủ công nữa, mà trực tiếp đến quân khu.
Hoắc Chiến Đình giống Khương Nghiên là ngoài biên chế, là quân nhân chính quy, chủ yếu là vì Tần tư lệnh nhớ con trai nên mới sắp xếp công việc cho .
Hoắc Chiến Đình từ sáng sớm đến quân khu !
Lúc , tại quân khu.
Hoắc Chiến Đình đang huấn luyện tân binh đặc chủng, Tần tư lệnh bên cạnh, nở nụ đầy tự hào con trai huấn luyện.
là con cháu của Tần Nhân Cường ông, Tần tư lệnh càng Hoắc Chiến Đình càng hài lòng.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Thực Hoắc Chiến Đình thấy tự nhiên, vì quan hệ huyết thống mà vẫn nên đối xử với Tần tư lệnh thế nào, cho nên khi thấy Khương Nghiên bất ngờ xuất hiện, như thấy cứu tinh.
"Vợ , em tới đây?" Hoắc Chiến Đình chạy nhanh đến mặt Khương Nghiên.
Tần tư lệnh cũng bước tới chào hỏi: "Con dâu!"
Khương Nghiên: "..."
Cô nở nụ gượng gạo mà vẫn giữ phép lịch sự, chào Tần tư lệnh: "Chào tư lệnh!"
Sau đó với Hoắc Chiến Đình: "Vừa Tống Quang Thục chạy đến nhà họ Lưu, là con riêng của Tần Nhân Xương, còn bịa một câu chuyện nữa!"
Khương Nghiên đơn giản kể nội dung vở kịch nhảm nhí .
"Nói bậy, bậy!" Tần tư lệnh xong, giận dữ mắng,"Tiểu Đình, con đừng lời thím cả con nhảm, xác nhận , con chính là con trai ruột của , hơn nữa yêu con!"
Điều Tần tư lệnh chắc chắn, nếu , bao nhiêu năm qua ông vẫn còn độc !
Hoắc Chiến Đình chẳng thèm nhận Tống Quang Thục là thím cả gì, gọi thẳng tên: "Tống Quang Thục tự nhiên chạy tới nhận con riêng cho chồng, chắc chắn mưu đồ khác, bà rộng lượng gì, ừm, tư lệnh tra thử xem!"
"Được, để xử lý!" Tần tư lệnh định mở cuộc họp gia đình khẩn cấp, công khai phận của Hoắc Chiến Đình, để tránh kẻ điều tới quấy rối con trai và con dâu ông.
Chỉ là, ông định thì thấy cả .