TN 70: Cô Vợ Nhỏ Của Ông Trùm Tài Phiệt Ở Thập Niên 70 - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:54:33
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Lâm gật đầu.

Ông thợ may già , cúi đầu kỹ các chi tiết bản vẽ, gật đầu: “Có thể , chỉ là thú nhồi bông như thế cửa hàng bách hóa mua, hoặc để khác sẽ rẻ hơn.”

Tay nghề của ông nổi tiếng khắp vùng, tinh xảo, từng đường kim mũi chỉ đều thủ công, nhưng ông chậm, và chi phí đắt hơn những khác.

bình thường đến chỗ ông may quần áo, hoặc là chút địa vị, hoặc là may quần áo chuẩn mặc trong lễ cưới, còn thú nhồi bông như thế , đây là đầu tiên ông thấy đến .

Giang Lâm lời ông , dường như hề bất ngờ: “ giống hệt như hình vẽ, nên vẫn nhờ thầy giúp.”

Ông thợ may già thấy cũng khuyên nữa: “Thế còn kích cỡ, thật sự lớn như ?”

Ông chỉ một kích cỡ hỏi, kích cỡ , con hổ nhồi bông lẽ cao bằng nửa lớn.

Ông từng thấy thú nhồi bông nào lớn như , cũng từng .

Giang Lâm gật đầu: “Vâng, hai con, một con nhỏ, một con lớn, đây là tiền đặt cọc.”

Nói lấy một tờ đại đoàn kết (tờ tiền mệnh giá lớn) và vài tấm phiếu vải từ túi áo đưa cho ông.

Ông thợ may già nhận tiền và phiếu vải, cẩn thận cất bản vẽ ngăn kéo: “Một tháng đến lấy.”

Giang Lâm đáp lời, bước khỏi tiệm may.

Bạch Du chuyện Giang Lâm cho , bốn ngày , họ lên tàu Quảng Thành.

Lần cô và Tiêu Vũ Kỳ cùng tàu đến căn cứ hải quân, họ chỉ thể ở ghế bên ngoài, cùng Giang Lâm, dùng cách nào, một phòng riêng.

Có phòng riêng, 36 tiếng đồng hồ dường như cũng quá khó khăn để chịu đựng.

Đến Quảng Thành, họ thuê phòng ở nhà khách, và mua vé tàu về Bắc Kinh ba ngày.

Lần đến Quảng Thành vội vàng, Bạch Du kịp đến thăm trai và chị Ảnh Chi, nhân cơ hội đến thăm họ, tiện thể xem thể ngóng .

Giang Lâm còn một việc cần giải quyết ở Quảng Thành, nên ngày hôm Bạch Du một đến trung tâm thương mại.

Cô mua một ít trái cây, sữa mạch nha và các đồ bổ dưỡng khác, còn mua cho chị Ảnh Chi một chiếc khăn quàng cổ bằng len màu đỏ, cô cũng mua cho một chiếc y hệt, cô vốn còn mua một cái máy ảnh, nhưng trung tâm thương mại hết hàng, đành thôi.

Ra khỏi trung tâm thương mại, Bạch Du hai tay xách đầy đồ, ngay lúc cô đang suy nghĩ nên về nhà khách , dạo thêm chút nữa, bỗng nhiên một bóng lướt qua cô xa.

Cô sững .

Khoảnh khắc , cô liền xách đồ đuổi theo.

đúng lúc tan tầm buổi trưa, lượng qua đông, bóng đó lập tức chìm nghỉm trong dòng .

Bạch Du mở to mắt xung quanh, nhưng đó như cá gặp nước, thoáng chốc mất hút, đúng lúc , tay cô ai đó từ phía nắm lấy—

“Bạch Du, em đang tìm gì ?”

Là Giang Lâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-co-vo-nho-cua-ong-trum-tai-phiet-o-thap-nien-70/chuong-115.html.]

Bạch Du , gấp gáp : “Anh Giang Lâm, em hình như thấy của Tần Tâm Hối.”

Đoạn Huệ Quân, ruột của Tần Tâm Hối.

Sau khi nhà họ Tần xảy chuyện, bà bất chấp sự can ngăn của , cũng màng đến Tần Tâm Hối lúc đó còn nhỏ, nhanh chóng ly hôn tái giá và rời khỏi Bắc Kinh.

Còn thì nhà họ Đoàn luôn chịu , xung quanh cũng ai .

Bao nhiêu năm nay, bà từng về Bắc Kinh một nào, ngay cả khi bố ruột qua đời bà cũng về.

Điều bình thường.

Cô nhớ đời nhắc đến, sở dĩ nhà họ Tần cưới Đoạn Huệ Quân, một cô gái tạp viện (khu nhà ở chung) môn đăng hộ đối, là vì coi trọng bà hiếu thảo, lo cho gia đình.

một hiếu thảo như , khi nhà họ Tần xảy chuyện thì bỏ chồng bỏ con, rời xa quê hương đến nơi đất khách, điều thực sự quá bất thường.

thiên vị một đứa cháu gái như thế.

Cô luôn cảm thấy một bí mật mà cô hề ẩn chứa trong đó.

Một bí mật kinh thiên động địa.

Chương 28: Cháo thuyền

Quảng Thành tháng Chín vẫn nóng như lò lửa, Bạch Du vã cả mồ hôi.

Giang Lâm nhận lấy những túi lớn túi nhỏ trong tay cô, giọng điệu điềm tĩnh an ủi: “Em đừng lo lắng, cùng em tìm, đó trông như thế nào?”

Lúc nãy vội vàng tìm cảm thấy đồ nặng, giờ đồ Giang Lâm xách , hai cánh tay cô buông lỏng, cô mới cảm thấy đau nhức.

Cô xoa xoa cánh tay: “Mẹ của Tần Tâm Hối tên là Đoạn Huệ Quân, thấp hơn em nửa cái đầu, bốn mươi tuổi, đen và gầy, quan trọng nhất là bên trái trán bà một nốt ruồi thịt lớn, dễ nhận .”

Sở dĩ cô thể nhận Đoạn Huệ Quân ngay lập tức, cũng là vì thấy nốt ruồi thịt lớn trán bà .

Về nốt ruồi thịt lớn trán Đoạn Huệ Quân cũng một câu chuyện, ban đầu Đoạn Huệ Quân với phận cô gái khu tập thể tạp viện gả gia đình cán bộ nhà họ Tần, tất cả đều nốt ruồi thịt lớn trán bà là nốt ruồi , là nốt ruồi phúc.

Sau nhà họ Tần xảy chuyện, bà lập tức bỏ chồng bỏ con, đó nhanh chóng tái hôn và lấy chồng xa xứ, lời lẽ của lập tức đổi, nốt ruồi thịt lớn trán bà là nốt ruồi khắc phu khắc gia (gây họa cho chồng và gia đình), là nốt ruồi dâm đãng chung thủy).

lời cũng do cái miệng mà , nhưng điều cô nhớ rõ là Tần Tâm Hối nhiều nhắc đến, rằng may mắn vì giống cô ruột Tần Chính Nhân, chứ giống , lúc đó cô còn ghen tị vì cô thiên vị Tần Tâm Hối, nên từng ác ý tưởng tượng cảnh Tần Tâm Hối mọc thêm vài nốt ruồi thịt lớn trán.

Giang Lâm gật đầu: “Anh , em theo , đừng để lạc.”

Nói sải bước dài xuyên qua đám đông, thể phủ nhận, cao thật là , lúc nãy cô khó khăn trong đám đông, bây giờ Giang Lâm mở đường, chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều.

tin là, họ tìm khắp xung quanh, vẫn thấy bóng dáng Đoạn Huệ Quân.

Bạch Du khỏi chút thất vọng: “Giá mà lúc nãy em phản ứng nhanh hơn một chút thì .”

Cô luôn cảm thấy Đoạn Huệ Quân nhất định chuyện gì đó, nếu thể gặp , lẽ cô thể giải đáp những thắc mắc cô băn khoăn suốt hai kiếp.

Thế mà khó khăn lắm mới thấy , cô để đối phương chạy mất.

Giang Lâm lướt qua hàng lông mày cô đang nhíu : “Chưa chắc tìm , vì đối phương xuất hiện ở đây, điều đó cho thấy bà hoặc là việc gần đây, hoặc là nơi ở xa chỗ , một đồng đội khi giải ngũ hệ thống công an Quảng Thành, lát nữa nhờ giúp tìm kiếm.”

Loading...