TN 70: Cô Vợ Nhỏ Của Ông Trùm Tài Phiệt Ở Thập Niên 70 - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:46:38
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Lâm: “Hai tấm.”

Hai đồng thời trả lời.

Chủ quán Bạch Du, Giang Lâm: “Rốt cuộc là chụp một tấm hai tấm, hai đồng chí bàn bạc ?”

Giang Lâm Bạch Du: “Một tấm ảnh cưới, một tấm ảnh cá nhân của em.”

Bạch Du: “Tự dưng chụp ảnh cá nhân của em gì?”

Giang Lâm mặt đổi sắc: “Sau em theo quân đến đây, nếu tìm việc , lúc đó cần dùng đến ảnh chứng minh thư cá nhân, thì chụp luôn thể, nếu em việc, cứ để đó, dù cũng tốn bao nhiêu tiền.”

Một tấm ảnh chứng minh thư cũng ba hào năm xu đó, mà gọi là tốn bao nhiêu tiền?

Chủ quán âm thầm tặc lưỡi.

Giang Lâm hiếm khi một câu dài như , Bạch Du cảm thấy nên nể mặt một chút, hơn nữa cô quả thực ý định đến đây tìm việc: “Được, chụp hai tấm.”

Chủ quán hai quyết định chụp hai tấm, nụ mặt càng rạng rỡ hơn: “Lại đây, hai đồng chí lên chiếc ghế đó, mắt đây.”

Bạch Du mấy năm chụp ảnh , trong lòng khỏi chút căng thẳng, hơn nữa bây giờ là chụp ảnh cưới, lòng bàn tay cô đổ mồ hôi.

Đời cô và Giang Khải cũng chụp ảnh cưới, nhưng ngày chụp ảnh Giang Khải khỏi nhà một bãi phân chim rơi trúng mũi, mặt mày đen sầm suốt đường đến hiệu ảnh, ngay cả khi chụp ảnh cũng lấy một nụ .

Nghĩ đến chuyện Giang Khải phân chim rơi trúng, cô nhịn bật , sự căng thẳng trong lòng lập tức biến mất.

Giang Lâm thấy tiếng của cô, đầu sang: “Sao ?”

Bạch Du lắc đầu: “Không gì, chỉ là thấy chụp ảnh vui.”

Giang Lâm mím môi: “Ừm.”

Chủ quán giá đỡ máy ảnh sốt ruột gọi lớn: “Nhìn đây, máy ảnh , bảo hai !”

Mặt Bạch Du đỏ bừng, vội vàng đầu máy ảnh.

Giang Lâm cũng máy ảnh.

Chủ quán gân cổ lên kêu: “Ngồi gần một chút, hai đồng chí gần một chút, cách cứ như cách cả dải Ngân Hà , giống một cặp vợ chồng sắp cưới.”

Hai đành theo yêu cầu của ông nhích gần giữa, cho đến khi vai chạm vai, chủ quán mới hài lòng.

, cứ như , đây, khóe miệng một chút, đồng chí nam nghiêm túc quá, đối tượng của xinh như , sắp kết hôn , chẳng lẽ vui ? Vui thì lên chứ…”

Bạch Du: “...”

Giang Lâm: “...”

Gặp một thợ ảnh lắm lời như , Bạch Du và Giang Lâm còn thể gì, chỉ thể theo.

Một tiếng “tách”.

Thời gian dừng .

Hai vai kề vai, đầu chạm đầu, khóe miệng cong lên, cứ thế máy ảnh ghi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-co-vo-nho-cua-ong-trum-tai-phiet-o-thap-nien-70/chuong-106.html.]

Bạch Du đang chuẩn sửa tóc, tiếp tục chụp ảnh chứng minh thư, thì thấy Giang Lâm liếc chiếc váy của cô, với chủ quán: “Chụp thêm một tấm ảnh của hai .”

Ảnh cưới chụp là ảnh nửa , nhưng hôm nay cô đặc biệt mặc váy liền, nên Giang Lâm đề nghị chụp thêm một tấm .

Bạch Du nghĩ cho , trong lòng dâng lên một dòng nước ấm: “Hay là thôi , chụp thêm một tấm tốn thêm bốn hào ba xu.”

Tuy lương của thấp, nhưng cũng thể tùy tiện tiêu xài lãng phí như .

Không ngờ Giang Lâm còn kịp mở lời, chủ quán : “Ảnh giá, tuổi trẻ vô giá, hai đồng chí nam thanh nữ tú, nhân lúc còn trẻ chụp thêm vài tấm kỷ niệm, chụp cũng , đợi đến lúc già nua đầy nếp nhăn, lúc đó chụp sẽ còn nữa!”

Bạch Du: “...”

Cô cảm thấy miệng chủ quán quá giỏi, đợi cải cách kinh tế, nếu ông chuyển sang kinh doanh bán hàng thì chắc chắn sẽ kiếm tiền.

Điều khiến cô kinh ngạc hơn là—

Giang Lâm: “Không ở đây cung cấp quân phục cho phụ nữ ?”

Chủ quán quả hổ là thiên tài bán hàng tương lai, Giang Lâm liền hiểu ngay: “Có, , vóc dáng bà xã cũng gần bằng đồng chí nữ đây, nếu đồng chí nữ ngại, sẽ lấy quân phục của bà xã qua đây.”

Bạch Du: “…………”

Giang Lâm Bạch Du: “Anh thấy đến đây , là chụp thêm một bộ quân phục nữa.”

là cái kiểu “ đến đây ” của trời thần, nhưng điều kỳ diệu hơn là, Bạch Du cảm thấy lý.

Thế là, khi chụp một tấm , Bạch Du quân phục của vợ chủ quán, cùng Giang Lâm chụp thêm một tấm ảnh cưới với quân phục, cuối cùng mới chụp ảnh chứng minh thư cá nhân.

Hai tấm , một tấm nửa , cộng thêm ba tấm ảnh chứng minh thư, tổng cộng là hai đồng một hào bốn xu.

Bạch Du tặc lưỡi, khỏi hối hận vì chụp nhiều tấm như .

Giang Lâm hề chớp mắt, trực tiếp trả tiền, nhận về hai tờ hóa đơn.

Chủ quán toe toét: “Ba ngày đến lấy, hai đồng chí thong thả.”

Trước khi , Bạch Du còn thấy vợ của chủ quán, quả thật cũng cao gần bằng cô.

Vợ chồng chủ quán cạnh , chiều cao hề hài hòa, nhưng khí chất hòa hợp, một cặp vợ chồng yêu thương .

Bước khỏi hiệu ảnh, Bạch Du ngẩng đầu trời: “Anh Giang Lâm, bây giờ chúng về nhé? Chiều ăn gì, em lát nữa sẽ bếp xem nguyên liệu gì.”

Ánh nắng đầu thu xuyên qua lớp mây mỏng rắc xuống, nhẹ nhàng đậu mặt cô, nhuộm mái tóc và lông mi cô thành những tia sáng vàng lấp lánh.

Giang Lâm lướt qua gò má cô: “Hôm nay chúng về ăn, chúng bách hóa mua quần áo , đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm.”

Bạch Du: “Anh Giang Lâm mua quần áo ?”

Giang Lâm: “Không, là mua cho em.”

Bạch Du ngẩn : “ quần áo của em đủ mặc mà, với em tự tiền.”

Tuy tiền tiết kiệm của cô thể so sánh với , nhưng mua vài bộ quần áo cô vẫn đủ khả năng.

Giang Lâm cụp mắt, đôi mắt trong veo của cô: “Anh dẫn em ăn ngon, mua cho em quần áo , nghĩ đây là việc một đối tượng nên .”

Loading...