TN 70: Cô Vợ Nhỏ Của Ông Trùm Tài Phiệt Ở Thập Niên 70 - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:42:33
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vợ ?

Tiêu Vũ Kỳ mở to mắt: “Phó Trung đoàn trưởng Giang, kính phục năng lực của , nhưng hỏng danh tiếng của đồng chí Bạch, thể đồng tình.”

Khóe miệng Giang Lâm nhếch lên, mở đơn xin kết hôn : “Bây giờ nộp đơn xin kết hôn với lãnh đạo, nếu rảnh, thể cùng .”

Tiêu Vũ Kỳ đơn xin trong tay , thị lực của , liếc mắt một cái thấy tên Bạch Du đơn.

Sét đ.á.n.h ngang tai cũng hơn gì thế .

Cho đến khi Giang Lâm khuất một lúc lâu, Tiêu Vũ Kỳ vẫn hồn.

Trong lòng một nỗi buồn khó tả.

Trước khi đến đảo Quỳnh Châu, ông nội dặn dò , ông Lâm nhờ tiện đường đến đảo Quỳnh Châu chăm sóc một nữ đồng chí, lúc đó hề suy nghĩ mà đồng ý ngay, chỉ là ngờ nữ đồng chí xinh đến thế.

Lúc đó, nhà ga tấp nập, hầu hết đều mặc quần áo màu xám tro, dáng vẻ vội vã, giữa khung cảnh xám xịt đó, đột nhiên xuất hiện một màu đỏ rực rỡ, giống như một đóa hoa nghênh xuân đột nhiên nở rộ giữa những cây khô cằn phố đầu xuân, đỏ đến mức bắt mắt, khiến rung động.

Khi cô , đối diện với đôi mắt tuyệt trần, sáng ngời, sạch sẽ, mang theo vẻ rạng rỡ và quyến rũ khó tả, khoảnh khắc đó, thấy tim đập với tốc độ nhanh nhất từ đến nay.

Sau đó tàu, cố ý tiếp cận cô, chỉ là phần lớn thời gian cô đều sách, dám phiền cô, chỉ thể chủ động giúp lấy nước, lấy cơm, hy vọng qua đó để chút ấn tượng trong lòng cô.

Ai ngờ đến căn cứ, phát hiện đối tượng của cô là Phó Trung đoàn trưởng Giang, lúc đó, thấy tiếng lòng tan vỡ, nhưng mừng thầm, nhanh nhận tin Phó Trung đoàn trưởng Giang đối tượng của cô.

Hôm qua thấy Bạch Du và Phó Trung đoàn trưởng Giang hình như cãi , tuy đê tiện, nhưng vẫn kìm mà vui mừng.

Anh nghĩ cơ hội của đến, ngờ Phó Trung đoàn trưởng Giang giáng cho một đòn chí mạng.

Đơn xin kết hôn.

Điều nghĩa là hết hy vọng .

Trong lòng Tiêu Vũ Kỳ trống rỗng, như thể ai đó rút hết thứ .

**

Quả nhiên như Bạch Du đoán, lúc Giang Khải quả thật đang đắc ý.

Thời gian luôn sống trong dày vò, ăn ngon ngủ yên, chỉ lo ông cụ gọi điện thoại đến, lập tức bắt lên đường Tây Bắc.

Tưởng rằng ông cụ tạm thời bắt , thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng kết quả càng lo lắng hơn, như thể đầu treo một thanh kiếm, lúc nào cũng lo lắng thanh kiếm sẽ rơi xuống.

hôm đó, trong cơn mơ màng, mơ, trong mơ một giọng bảo tạm thời nhẫn nhịn, vì hai năm , Giang Lâm sẽ c.h.ế.t trong một tai nạn, lúc đó chính là cơ hội nhất để về nhà họ Giang đoạt tất cả tài nguyên.

Giọng trong mơ còn bảo , bây giờ thể tạm thời xuống nước cầu xin Giang Lâm, nhờ Giang Lâm cầu xin ông cụ, đừng bắt Tây Bắc, và dù thế nào cũng níu kéo Bạch Du.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-co-vo-nho-cua-ong-trum-tai-phiet-o-thap-nien-70/chuong-102.html.]

Hắn truy hỏi giọng đó là ai trong mơ, nhưng đợi đối phương trả lời, tỉnh giấc.

Sau khi tỉnh dậy, nhớ rõ chi tiết và cuộc đối thoại trong mơ, khi cân nhắc kỹ lưỡng, cuối cùng gọi điện cho Ba.

Mặc dù trong điện thoại, Ba gì, hứa hẹn gì, nhưng với sự hiểu của về Ba, Ba lọt tai.

Hôm đó cố ý nhắc đến khuất của họ, còn nhắc đến việc họ Ba chăm sóc , đến mức đó , tin Ba còn thể động lòng?

Chỉ cần Ba mở lời, ông cụ nhất định sẽ để Bắc Kinh, chỉ cần Tây Bắc, niềm tin sẽ thuyết phục Bạch Du .

Bạch Du từng yêu sâu đậm như , tin cô thể quên trong thời gian ngắn như thế.

Càng tin cô sẽ chọn một trong những em của đối tượng kết hôn.

, chẳng qua là vì đây quan tâm cô, nên tin rằng chỉ cần dỗ dành cô một chút, cô nhất định sẽ yêu như .

Về điểm , vô cùng tự tin.

Nếu thì hai chị em họ cũng sẽ lượt yêu , chẳng quá ưu tú ?

Hơn nữa bây giờ trời cao đang giúp (giọng trong mơ), tin rằng chính là định mệnh chọn, nhất định sẽ vượt qua gian khó.

Lương Thiên Vũ thấy sắc mặt Giang Khải cứ đổi thất thường, đưa tay vỗ vai : “Tục ngữ , đại trượng phu lo gì vợ, chỉ cần đồng chí Giang lập sự nghiệp, cưới cô gái nào mà chẳng !”

Giang Khải hồn, kìm nở nụ đắc ý: “Không cần đợi lập sự nghiệp, cũng thể thứ.”

Nói xong, cho Lương Thiên Vũ cơ hội hỏi, tiếp tục: “Vẫn là Thiên Vũ đủ nghĩa khí, chính là em của !”

Lương Thiên Vũ là đồng nghiệp ở đơn vị cũ của , vẻ ngoài tuấn tú, năng lực việc và tính cách đều , nhưng tiếc là gia thế gì, hơn nữa điều kiện gia đình cũng lắm.

Trước đây hai , nhiều nhất cũng chỉ là gật đầu chào hỏi, nhưng từ khi đơn vị sa thải, gia tộc ném đến quân đội Tây Bắc, những đây nịnh bợ đều biến mất, chỉ Lương Thiên Vũ vẫn đối xử với như , thời gian thỉnh thoảng đến nhà thăm hỏi, an ủi .

Tục ngữ hoạn nạn mới thấy chân tình, chính là kiểu như Lương Thiên Vũ!

Lương Thiên Vũ một cách thành thật và chân thành: “ luôn cảm thấy Giang là một nhân tài hiếm , chuyện nên sự nghiệp cũng chỉ là sớm muộn!”

Lời gãi đúng chỗ ngứa của Giang Khải, càng cảm thấy Lương Thiên Vũ tồi: “Thiên Vũ khó khăn gì, cứ việc đến tìm nhé, chỉ cần nhất định sẽ giúp .”

Lương Thiên Vũ: “Vậy thì xin cảm ơn đồng chí Giang .”

Nói , lén về phía Giang Hựu Hàm đang ghế sofa.

Người lúc sang, ánh mắt hai giữa trung như tơ kéo, quấn quýt qua một lúc lâu mới chỗ khác.

Chỉ là khi ai chú ý, Giang Hựu Hàm che mặt , khuôn mặt ửng hồng lộ một nụ ngọt ngào và ngại ngùng.

Loading...