TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 310

Cập nhật lúc: 2025-12-18 10:05:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cứ nghĩ đến chuyện là Chu Xuân Yến thấy khó chịu trong , cảm giác sắp biến thành hạng con dâu ghê gớm trong miệng mấy bà hàng xóm đến nơi .

"Về , bố hai đứa ?" Thấy chỉ hai vợ chồng về, Vương Xuân Hoa liền hỏi.

Chu Kiến Quốc đáp: "Bố đang ở ngoài sân tán gẫu với ạ."

Chu Xuân Yến định gì đó nhưng thôi.

Buổi tối, hai con cùng nấu cơm trong bếp.

"Cái bếp thích thật đấy , rộng sáng, bồn rửa sẵn vòi nước, ở sướng hơn cái sân cũ bao nhiêu. Hồi cái bếp thắp đèn lên vẫn cứ thấy tối mờ tối mịt."

Chu Xuân Yến gật đầu, đó dè dặt hỏi: "Mẹ ơi, bố bảo tháng để tụi con tự nấu riêng, chuyện ạ?"

"Biết chứ, chiều nay với bố con bàn xong. Hai đứa cưới cũng mấy năm , cũng nên tự quản lý tổ ấm nhỏ của thôi. Sau nếu thèm cơm nấu thì cứ về đây ăn là ."

Chu Xuân Yến lúc mới thấy đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, hóa bố chồng sớm cân nhắc cho hai vợ chồng cô .

"Mẹ ơi, với tụi con quá! Con đúng là phúc mà."

Vương Xuân Hoa hì hì: "Là phúc mới tìm cô con dâu ngoan như con."

Chu Xuân Yến đáp: "Dạ, cả hai con đều phúc ạ."

Ngoài phòng khách, Chu Kiến Quốc thỉnh thoảng ngó cửa bếp, thầm nghĩ: Đang buôn chuyện gì mà vui vẻ thế ?

Chu Tiểu Quân ghé sát : "Tò mò lắm ?"

Chu Kiến Quốc liếc em một cái: "Chú mày xin xỏ cái gì?"

Chu Tiểu Quân vội bộ như oan ức lắm: "Anh xem kìa, đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử."

"Ồ! Bắt đầu dùng từ ngữ trau chuốt cơ đấy?"

"Em đây gọi là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng."

"Có gì thì ngay, đừng vòng vo."

Chu Tiểu Quân: "..." Thế rốt cuộc là bảo bảo thôi đây?

...

Mấy ngày tiếp theo, Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành ăn tiệc tân gia ở mấy nhà liền. Sau đó, nhà cô cũng tổ chức một bữa tưng bừng náo nhiệt.

Tiệc tân gia xong xuôi, cư dân trong khu tập thể cũng dọn ở hòm hòm, Tô Chiêu Chiêu bắt đầu quen với những hàng xóm mới xung quanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-310.html.]

Trước đây, cô tiếp xúc nhiều thường là vợ con của cán bộ cấp trung đoàn và tiểu đoàn. Còn chỗ ở hiện tại, hàng xóm xung quanh là gia đình cán bộ cấp sư đoàn trở lên. Tuy đó cũng từng gặp mặt nhưng thiết, giờ cùng ở chung một khu biệt thự nhỏ nên va chạm, tiếp xúc cũng nhiều hơn.

Vợ của sư đoàn trưởng Khương sát vách, đây Tô Chiêu Chiêu chỉ mới thấy mặt từ xa một . Nghe bà là một lão cách mạng, nhập ngũ còn sớm hơn cả sư đoàn trưởng Khương, khi đất nước thành lập thì chuyển ngành về địa phương, hiện là một trong những phó thị trưởng của thành phố Hải Thành. Bình thường bà ở đây nên hiếm khi gặp mặt.

Còn là gia đình của vài vị lãnh đạo khác, lai lịch cũng , giữ chức vụ trong quân đội thì cũng là cán bộ ở địa phương. So sánh một chút, Tô Chiêu Chiêu bỗng thấy chức danh của "khiêm tốn".

Nếu vì thời đại cần sự khiêm nhường, Tô Chiêu Chiêu cũng sợ sẽ cuốn vòng xoáy ganh đua thăng tiến mất. đua thì đua , thời thấp điệu mới là chân lý. Đợi qua thời kỳ đặc thù , nếu cô còn sức lực thì đua một chút cũng chẳng . Dù chồng giỏi giang như , bản cứ một cán bộ quèn mãi thì cách vẻ lớn quá ?

"Chị dâu."

Mới đầu Tô Chiêu Chiêu còn phản ứng kịp, đến khi phía gọi thêm tiếng nữa cô mới , hóa là Cao Nguyệt. Cô đang cửa nhà sư đoàn trưởng Khương, trông vẻ mới từ trong đó .

Tô Chiêu Chiêu nhướng mày: "Cao Nguyệt đấy , hôm nay em ?"

Cao Nguyệt mỉm , thẳng về phía cô: "Trong em khó chịu nên xin nghỉ, nhân tiện chút thời gian mang ít đồ sang cho Thư Lan."

Tô Chiêu Chiêu gật đầu, ánh mắt lướt qua cái bụng nhô lên của cô .

Cao Nguyệt cúi đầu xoa cái bụng mới hơn ba tháng: "Chị chứ gì."

Tô Chiêu Chiêu gật đầu. Cao Nguyệt để lộ nụ mãn nguyện: "Cưới bao nhiêu năm giờ mới thấy em mang thai, chị thấy lạ ?"

Tô Chiêu Chiêu hề thấy lạ, cô nhà quân nhân bàn tán một về việc Cao Nguyệt sinh con để dốc lòng lo cho mấy đứa con riêng của chồng . Đó là lựa chọn của cô , cô quyền chọn sinh con lúc nào, sinh sinh cô đều thấy lạ.

Cô cũng quen việc Cao Nguyệt tự nhiên tâm sự chuyện với , cảm giác cứ như hai là bạn cũ lâu ngày gặp , kỳ kỳ thế nào , thực hai cũng chẳng đến mức đó. Mấy năm qua, hai chuyện với chỉ đếm đầu ngón tay. Cùng lắm chỉ là quan hệ chào hỏi xã giao khi gặp đường mà thôi.

Tô Chiêu Chiêu đưa tay xem giờ, chỉ mặt đồng hồ cho cô thấy: "Chị còn , trò chuyện với em , để khi khác dịp tụi chuyện tiếp nhé."

Hai chữ "khi khác" cũng giống như "hôm nào", đều mang đầy tính chất xã giao lấy lệ.

Cao Nguyệt bảo: "Xem em kìa, quên mất cả giờ giấc, chị cứ ạ, để em thong thả về."

Tô Chiêu Chiêu gật đầu, vẫy vẫy tay bước nhanh rời .

Chương 253: Không đề

Một thời gian dài đó, Tô Chiêu Chiêu thường xuyên thấy Cao Nguyệt sang tìm Diệp Thư Lan, quan hệ của hai trông vẻ khá . Nói cũng , thế và bối cảnh của hai tương đồng, tuổi tác xấp xỉ , trở thành bạn bè cũng là chuyện bình thường.

Cao Nguyệt cách hơn bà chị họ của cô nhiều. Chị họ cô còn thể bạn với Diệp Thư Lan, huống chi là cô . Đây là một mục tiêu rõ ràng, chỉ cần cô thì lẽ ít ai thể nảy sinh ác cảm với cô .

Vào đông lâu, Tô Chiêu Chiêu nhận một kiện hàng, địa chỉ là gửi từ quê lên. Mở xem, bên trong là từng túi nhỏ lương thực: gạo, đậu và ngô xay. Bên trong còn một lá thư theo lời kể của bà bác Quách.

Trong thư đầu tiên là cảm ơn lương thực cô gửi về đó, là kể rằng cuộc sống năm nay khấm khá hơn nên gửi ít lương thực mới thu hoạch lên cho nhà cô ăn lấy thảo.

Lúc Cố Hành về nhà thì Tô Chiêu Chiêu đang thư. Anh tới ngó qua một cái: "Đồ bàn là của chị dâu Quách quê gửi lên ?"

Loading...