TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 299

Cập nhật lúc: 2025-12-18 05:16:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, cô để giới thiệu qua về phạm vi công việc của .

Lưu Phúc Sinh là mở lời đầu tiên. Sau khi ông xong thì đến lượt tiểu Trương bên thủ quỹ. Hồ Giai là cuối cùng, nội dung công việc của cô đơn giản nhất, chỉ hai câu là hết chuyện.

Hồ Giai vẫn như đây, suy nghĩ gì là hiện rõ mồn một lên mặt. Thấy Tô Chiêu Chiêu lên trưởng khoa tài chính, vẻ mặt cô ngay đang phục.

Qua buổi họp , Tô Chiêu Chiêu cơ bản nắm nội dung công việc của . Hai ngày tiếp theo, trưởng khoa Lý bàn giao bộ sổ sách cho cô chính thức rời khỏi cửa hàng cung tiêu để đến cương vị mới. Tô Chiêu Chiêu cũng bắt đầu guồng công việc của một trưởng khoa.

...

"... Dù là đơn vị nào thì xưa nay cũng đều tính theo thâm niên cả... Cô mới về đây mấy năm, thời gian công tác còn chẳng bằng em, dựa cái gì mà trưởng khoa chứ? Cứ theo thứ tự mà sắp xếp thì kiểu gì cũng Lưu lên trưởng khoa mới đúng."

Lưu Phúc Sinh ngẩng đầu liếc Hồ Giai một cái: "Mấy lời đừng nữa. Vị trí của trưởng khoa Tô là do đích giám đốc Nhậm chỉ định, cô là sinh viên đại học, học đúng chuyên ngành tài chính kế toán, cấp bậc hành chính cũng cao hơn . Cô trưởng khoa, thấy phục."

Hồ Giai tin, nghĩ rằng ông sợ đắc tội nên mới cố ý thế. Cô còn chẳng phục, lẽ nào Lưu Phúc Sinh phục? Cô định thêm gì đó thì thấy Tô Chiêu Chiêu dắt tiểu Trương bước . Hồ Giai biến sắc, giả vờ như chuyện gì, lủi về chỗ của .

Tô Chiêu Chiêu liếc một cái, chẳng cần đoán cũng chắc chắn mụ đang lưng . Không bắt tận tay nên cô cũng chẳng thèm chấp, cứ thế xuống bàn việc. Cô xuống, Lưu Phúc Sinh cầm hóa đơn qua nhờ ký tên. Tiểu Trương tại chỗ, Hồ Giai nháy mắt với cô bé một cái, nhưng tiểu Trương cúi đầu vờ như đang bận rộn.

Mãi đến lúc tan , Hồ Giai mới gọi giật tiểu Trương ở cửa: "Chiều nay hai về lúc nào thế?"

Vừa giờ buổi chiều, Tô Chiêu Chiêu dẫn tiểu Trương kiểm tra sổ sách ở khu công nghiệp, Hồ Giai cứ ngỡ hai lâu mới về, nếu cũng chẳng dám ngay trong văn phòng mà buôn chuyện với Lưu Phúc Sinh.

Tiểu Trương trả lời lập lờ: "Thì nãy thôi ạ."

Hồ Giai bĩu môi, cảm thấy tiểu Trương Tô Chiêu Chiêu mua chuộc , rõ ràng chị em chuyện gì cũng kể cho .

Phó chủ nhiệm Hồ bước khỏi văn phòng thì thấy con gái đang bĩu môi, ông tiến gần: "Làm gì đấy?"

Hồ Giai bố : "Không gì ạ. Bố, giờ bố về nhà luôn ?"

"Về."

Phó chủ nhiệm Hồ xe đạp, Hồ Giai liền leo lên ghế .

"Bố, bố điều con sang chi nhánh ở khu công nghiệp ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-299.html.]

Phó chủ nhiệm Hồ chút nể nang từ chối thẳng thừng: "Chị nghĩ cái gì thế? Văn phòng , đòi nhân viên bán hàng ? Thằng Lư Thanh đang ở chi nhánh đó, giờ điều chị sang, chị định để bàn tán thế nào? Dẹp ngay cái ý định đó cho !"

Hồ Giai hậm hực: "Con ở văn phòng cũng chỉ chân chạy vặt, cũng thế thôi. Giờ Tô Chiêu Chiêu lên trưởng khoa, đây con từng đắc tội với cô , chắc chắn cô ngứa mắt con, trù dập con cho xem."

"Cô dám!" Phó chủ nhiệm Hồ trừng mắt, nghĩ một lát bảo: "Cô ngốc thế , chị cứ yên tâm . Chỉ cần chị việc của , cô chắc chắn sẽ khó chị, cũng chẳng rảnh tội l..m t.ì.n.h chị ."

Nói xong, ông mắng con gái: "Chị ở khoa tài chính bao nhiêu năm mà chẳng đường học lấy cái nghề cho hồn? Ngày vất vả lắm mới kiếm cho chị cái suất tu nghiệp, chị thì , lo mà yêu đương. Nếu hồi đó chị lấy bằng chứng nhận thì giờ dễ tính toán cho chị hơn nhiều ..."

Chương 242: Tên của cô bé

Mấy năm nay Hồ Giai ghét nhất là bố nhắc chuyện .

"Thôi , con một câu mà bố cả thúng. Lư Thanh dù đối xử với con cũng , đàn bà cả đời chẳng chỉ mong gả cho thương vợ là gì, con hối hận. Thôi, con nhắc chuyện chuyển công tác nữa là chứ gì, con cứ chân chạy vặt ở khoa tài chính cả đời ."

Câu cuối cùng mang theo giọng điệu đầy hờn dỗi.

"Chị đấy, chị đấy, lớn tướng , con cũng đẻ hai đứa mà vẫn chẳng điều chút nào!"

Hồ Giai xe hừ một tiếng, ngậm miệng gì thêm. Phó chủ nhiệm Hồ bụng đầy lời mắng nhưng cũng tính con gái khuyên nổi, đời chắc chẳng khá lên , cứ thế thôi, chỉ cần ông bố còn ở đây thì nó sẽ khổ. Những cái khác, ông chẳng trông mong gì nữa.

...

Tháng đầu tiên, Tô Chiêu Chiêu tiến hành tìm hiểu và phân tích chi tiết các đầu việc trong khoa tài chính, cô vội vàng đưa bất kỳ biện pháp chỉnh đốn nào.

Sang tháng thứ hai, khi suy nghĩ chín chắn, cô bắt đầu thực hiện một đổi đối với hiện trạng của khoa, đưa một phương án nhằm nâng cao hiệu suất công việc. Tác dụng chính của phương án là lược bỏ một khâu rườm rà cần thiết, tăng hiệu quả để giảm bớt thời gian thao tác thủ công và tỉ lệ sai sót.

Thời máy tính bảng tính điện tử, con đều điền tay. Sau khi cải tiến theo phương án của cô, độ chính xác nâng cao, thuận tiện cho việc đối chiếu , là thấy rõ mồng một.

Trong khoa tài chính, ngoại trừ Hồ Giai , hai còn đều thích nghi . Sau khi điều chỉnh, họ tiết kiệm thời gian để thành công việc nhanh hơn, đặc biệt là kỳ quyết toán quý và quyết toán năm, còn ngập ngụa trong biển giấy tờ để tìm liệu như , nhẹ nhàng hơn nhiều. Chẳng ai chê rảnh rang cả.

Riêng về phần Hồ Giai, Tô Chiêu Chiêu cũng tìm việc cho cô . Công việc của cô thực sự quá rảnh rỗi, rảnh đến mức đan áo len thì cũng khâu đế giày, c.ắ.n hạt dưa ngay trong văn phòng. Tô Chiêu Chiêu cho phép chuyện đang bận tối mắt tối mũi mà một thong dong như thế, việc đó chẳng khác nào lung lay quân tâm!

Đặc biệt là khi Hồ Giai đang nhận lương bậc 8 mà chẳng gì, cô càng thể để mặc . Tiểu Trương - một thủ quỹ việc quần quật mà cũng chỉ nhận lương bậc 8 thôi đấy!

Không thể vì năng lực kém mà để cô chơi xơi nước ! Năng lực kém thì cách của năng lực kém, tất cả đều vận động lên cho !

Loading...