TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 294

Cập nhật lúc: 2025-12-18 05:11:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Chiêu Chiêu : "Rõ ràng thế còn gì, nếu hỷ sự, phát kẹo gì?"

Lục Hạo Nhiên hớn hở: "Vốn dĩ tụi em định sớm thế , giờ khó khăn thế , đến đồ bổ còn chẳng mua , nhưng cái , con cái nó đến lúc thì đành chịu, chẳng lẽ nhận, cứ đẻ tính ."

Tô Chiêu Chiêu gật đầu: "Điều kiện hai bên gia đình đều , gánh nặng gì, giờ con cũng đến mức quá vất vả."

Tất nhiên, như mấy năm , thích ăn gì mua nấy thì thể nào.

"Bố em cũng bảo thế, còn dành dụm thêm ít lương thực tinh cho cháu."

Tin Lục Hạo Nhiên sắp lên chức bố nhanh chóng truyền khắp cửa hàng cung tiêu, tất nhiên là kẹo hỷ đại , chỉ trong khoa thu mua là ngọt miệng một chút.

Buổi sáng chủ nhiệm Lưu gọi họp để nghiên cứu tài liệu cấp gửi xuống, buổi chiều rảnh rỗi nửa buổi cũng đến giờ tan tầm.

Chào tạm biệt đồng nghiệp xong, Tô Chiêu Chiêu khoác túi bộ về nhà.

Từ xa cô thấy một nhóm trẻ con đang chí chóe cãi cọ, kịp gần thấy Cố Tưởng dẫn chạy xộc tới.

"Làm cái gì đấy!"

"... Nếu còn để tao thấy mày c.h.ử.i Tiểu Thụ thêm câu nào nữa, coi chừng tao xử mày đấy!"

"Xử c.h.ế.t mày luôn!" Chu Tiểu Quân khoanh tay ngực, dáng vẻ cực kỳ nghênh ngang.

Liên Kiến Anh tức đến mức "òa" lên nức nở!

"Chúng mày bắt nạt , tao mách thầy giáo đây!"

Cố Niệm: "Đi , lẹ ! Mày bọn tao cũng đây! Để tao hỏi giáo viên chủ nhiệm lớp mày xem, ở ngoài mày cứ thế mà bắt nạt bạn học ? Mày còn dắt theo bao nhiêu đến vây đ.á.n.h Tiểu Thụ, nếu bọn tao thấy, mày còn định đ.á.n.h ?"

Liên Kiến Anh: "Huhu... liên quan gì đến chúng mày?"

"Mày bắt nạt em tao thì là chuyện của tao!"

"Nó cũng là tao mà!"

"Đến mà mày cũng bắt nạt, mày đúng là đồ chẳng gì!"

Liên Kiến Anh: "... Huhu, tao về mách bố tao!"

"Hết mách thầy đến mách bố, mày còn ai để mách nữa ?"

"Huhu..."

Chu Tiểu Quân chỉ mấy đứa trẻ khác: "Sau tụi mày liệu cái thần hồn! Đây là đứa em tao bảo kê! Đứa nào dám động nó... hừ hừ!"

Lũ nhóc sợ hãi lùi mấy bước: "Anh Tiểu Quân, bọn em dám nữa, tại Liên Kiến Anh bảo Liên Tiểu Thụ bắt nạt nó nên bọn em mới tới."

"Nó còn bảo sẽ cho tụi em kẹo."

"Thế nó cho ?"

"Chưa ạ." Lũ nhóc gật đầu cái rụp.

"Thế còn ngây đấy gì? Đòi kẹo nó chứ!"

Thế là một đám nhóc lớp một, lớp hai xúm đòi kẹo Liên Kiến Anh. Cố Tưởng dắt Tiểu Thụ chuẩn về nhà.

"Em ngốc thế, bọn nó vây quanh em thì em gọi chứ. Anh chẳng bảo , đứa nào bắt nạt cứ gọi tên , của em ở trường cũng chút mặt mũi đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-294.html.]

Chu Tiểu Quân cũng phụ họa: "Cả nữa, cái danh Tiểu Quân gọi cho vui !"

Tô Chiêu Chiêu: "..."

"Đại dì..."

Tiểu Thụ là đầu tiên thấy Tô Chiêu Chiêu đang gốc cây.

Cố Tưởng, Cố Niệm giật ngẩng lên, gượng gạo: "Mẹ..."

Chu Tiểu Quân gãi gãi gáy hì hì: "Thím Tô, thím đến lúc nào thế ạ?"

Tô Chiêu Chiêu: "Chắc là từ lúc cháu bảo 'xử c.h.ế.t mày luôn' đấy."

Chu Tiểu Quân: "..."

Tiểu Thụ chạy lạch bạch nắm tay cô: "Đại dì, dì đừng giận chị, họ bắt nạt ai , là bắt nạt con nên họ mới đến giúp thôi."

Tô Chiêu Chiêu xoa đầu bé: "Dì mà, giận?"

Hả? Không giận ạ? Cố Tưởng và Cố Niệm .

Tô Chiêu Chiêu: "Đi thôi, về nhà nào."

Chu Tiểu Quân cảm động rơi nước mắt, tại nào thấy cảnh cũng chẳng thèm hỏi trắng đen vặn tai cơ chứ!

Tô Chiêu Chiêu dắt tay Tiểu Thụ: "Tối nay ăn cơm ở nhà đại dì, ăn xong hãy về."

Tiểu Thụ: "Mẹ con bảo sẽ mang cơm về cho con ạ."

"Cơm mang về thì để sáng mai hâm mà ăn, tối nay dì mì khoai lang chua cay cho các con ăn nhé."

Tiểu Thụ nuốt nước miếng gật đầu cái rụp. Mì khoai lang đại dì là ngon nhất, còn trộn thêm cả bột mì trắng, chua cay, ăn cứ gọi là sùm sụp!

Nghe thôi mà Chu Tiểu Quân cũng theo luôn.

Trước cổng nhà họ Chu, một phụ nữ trung niên mặc áo bông vắt chéo đang tựa cửa, tay cầm vốc hạt bí, c.ắ.n nhổ vỏ xuống đất.

"Tiểu Quân về đấy !"

Chu Tiểu Quân: "Bác dâu ạ."

"Ừ ừ." Chị dâu Chu đáp dời tầm mắt sang Tô Chiêu Chiêu. Chị mỉm : "Chào cô, là chị dâu của chú Chu Minh, bọn mới quê lên hôm qua."

Tô Chiêu Chiêu cũng mỉm gật đầu: " , ở ngay nhà bên cạnh."

Cô bảo Tiểu Thụ và các con nhà .

Chị dâu Chu: "Ồ, , chồng cô hình như đoàn trưởng nhỉ!"

Chị cũng Vương Xuân Hoa . Đối với những sống quanh đây chị tò mò lắm, cứ gặng hỏi Vương Xuân Hoa, bà bèn kể sơ qua. Cũng chẳng gì nhiều, chỉ bảo nhà bên cạnh là đoàn trưởng, ở đây giống quê, quen thì đừng sang nhà mà lê la. Vương Xuân Hoa quá hiểu tính mụ chị dâu , thích buôn chuyện, lắm sự, la liếm, dù quen cũng cứ thích ngó nghiêng nhà khác một cái. Nếu hôm nay Vương Xuân Hoa giữ chặt, mụ chắc bắc ghế trèo lên sang nhà hàng xóm .

Tô Chiêu Chiêu gật đầu: " ."

Chương 238: Lương thực cứu tế

Chị dâu Chu: "Cô trẻ thế mà chồng đến chức đó, chắc nhà cũng chẳng già , giỏi thật đấy! Cũng giống chú hai nhà , đều là quan lớn cả!"

Sắc mặt Tô Chiêu Chiêu trở nên nghiêm nghị: "Ở đây chỉ công bộc của nhân dân thôi, quan quan nọ, những lời bừa ! Để thấy là phạm khuyết điểm đấy!"

Chị dâu Chu những lời nghiêm khắc và cứng nhắc của cô cho khiếp vía: "Ý là... ý là..."

Loading...