Tô Chiêu Chiêu phát hiện ở thời đại phần lớn đều thích gửi tiền ngân hàng, kiểu đem phần lớn tài sản gửi tiết kiệm như Cố Hành vẫn chỉ chiếm ít.
Tô Lai Đệ và Liên doanh trưởng đều ký tên và điểm chỉ bản thỏa thuận, giấy tờ chia hai bản, mỗi bên giữ một bản.
Liên doanh trưởng khôn , đợi Tô Chiêu Chiêu nhắc, chủ động bếp cân lương thực tháng của Liên Tiểu Thụ .
Tô Chiêu Chiêu túi lương thực nhỏ cân xong, : "Không bảo còn đưa cho Lai Đệ ba mươi cân lương thực tinh nữa ?"
Liên doanh trưởng: "..."
Còn xong nữa !
Chương 228: Dì út
Cố Hành cũng bên cạnh nhắc nhở: "Còn hai bộ quần áo nữa."
Tô Chiêu Chiêu hận thể giơ ngón tay cái tán thưởng một cái!
Liên doanh trưởng nén cục tức trong lòng, sớm thế thì lúc chẳng khơi chuyện đó gì!
Khoản lớn nhất cũng đưa , chẳng việc gì vì chút đồ mọn mà để nắm thóp, bảo keo kiệt.
" cân lương thực ngay đây. Còn về quần áo..."
Anh mở hộp sắt lấy mười đồng và mấy thước phiếu vải đặt lên bàn: "Thế !"
Tô Chiêu Chiêu cầm lấy tiền và phiếu vải đưa ngay cho Tô Lai Đệ.
Liên doanh trưởng bếp.
Một lát , xách một túi lương thực .
"Trong đúng ba mươi cân."
Lương thực đưa xong, đám Tô Chiêu Chiêu cũng . Náo loạn đến mức , con Tô Lai Đệ chắc chắn thể ở đây nữa. Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành đưa hai họ cùng rời .
Đi đến cửa, Liên doanh trưởng gọi giật Tô Lai Đệ : "Lai Đệ, dù thế nào thì chúng cũng là nhà bao nhiêu năm nay, Tiểu Thụ là con chung của hai đứa . Trong lòng , thực sự coi em là , vẫn mong em sống ."
Tô Lai Đệ cúi đầu, lời nào.
Tô Chiêu Chiêu đầu gọi: "Lai Đệ, nhanh chút , muộn lắm ."
"Dạ." Tô Lai Đệ đáp một tiếng, dắt con trai đuổi kịp Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành.
Phía là tiếng tranh cãi của Hác Đại Ni và Liên doanh trưởng.
"...Chỗ lương thực đó là định gửi về cho nhà ngoại mà..."
"Trong nhà chẳng còn cái gì cả, để con sống thế nào đây..."
"...Chúng ly hôn !"
Triệu Tố Phương thấy động tĩnh bên hàng xóm bèn chạy xem náo nhiệt. Bà nheo mắt , thấy là Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành, phía còn vợ cũ và con trai của Liên doanh trưởng, bèn vội vàng rảo bước đuổi theo.
"Chị dâu, đây là...?"
Tô Chiêu Chiêu dừng bước, đầu tiên là thở dài một tiếng, đó chỉ Tô Lai Đệ : "Đây là đứa em gái thất lạc hai mươi năm của ."
"Cái gì?" Triệu Tố Phương sững sờ cả !
Bà nhầm chứ?
Bà Tô Lai Đệ Tô Chiêu Chiêu, hai cạnh mà trông như hai thế hệ .
"Thật sự là em gái chị ?"
Tô Chiêu Chiêu gật đầu: "Không sai ." Cô bèn kể đơn giản chuyện thấy tên giống đến nhà họ Liên hỏi thăm.
"Chuyện đúng là quá trùng hợp!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-283.html.]
"Chứ còn gì nữa." Tô Chiêu Chiêu nhiều thêm: "Không còn sớm nữa, chúng để khi khác chuyện tiếp nhé."
Triệu Tố Phương ngẩn ngơ gật đầu. Trong lòng bà tò mò như mèo cào, nếu buổi tối thực sự tiện, bà theo về tận nhà .
Chờ đám Tô Chiêu Chiêu xa, bà đóng cổng chạy nhà thì thầm với chồng.
"Anh em gặp ai ở ngoài ?"
Chồng bà là Lý doanh trưởng, đầu cũng ngẩng lên hỏi: "Gặp ai?"
"Đoàn trưởng Cố và chị dâu!"
Lý doanh trưởng bấy giờ mới ngẩng đầu lên: "Đoàn trưởng Cố qua đây ? Sao em sớm!"
Vừa định dậy ngoài.
Triệu Tố Phương giữ : "Đi , họ đến tìm Liên doanh trưởng."
"Tìm Liên doanh trưởng gì?" Lý doanh trưởng hiếu kỳ, Liên Đại Hải thuộc quyền quản lý của đoàn trưởng Cố.
Lại còn dắt theo cả chị dâu nữa?
Quan hệ hai nhà đến ?
Dù đến thì cũng đến nhà mới đúng chứ.
Triệu Tố Phương tỏ vẻ bí hiểm: "Em cũng chẳng tin !"
Lý doanh trưởng khoanh chân giường: "Thế em xem nào."
"Hai con đến nhà Liên doanh trưởng mấy hôm , là ai ?"
"Vợ và con ở quê của Liên doanh trưởng, em chẳng kể với còn gì?"
"Không chỉ ! Cô còn là em gái ruột của chị dâu đấy! Đứa em thất lạc hai mươi năm!" Triệu Tố Phương trợn tròn mắt: "Kinh ngạc ?"
Lý doanh trưởng gật đầu: " là kinh ngạc thật, trùng hợp quá."
Triệu Tố Phương xuống cạnh chồng: " thế! Đóng phim cũng chẳng trùng hợp như ! Còn nữa nhé, chị dâu dắt em gái và cháu ngoại . Hác Đại Ni ở nhà loạn dữ dội lắm, chắc chắn là đám chị dâu đến để đòi công bằng cho em gái và cháu ."
Lý doanh trưởng: "Nên đòi công bằng chứ, gã họ Liên chẳng loại lành gì, để mặc mụ vợ hiện tại bắt nạt vợ như thế."
Triệu Tố Phương liếc một cái: "Là đàn ông, cũng thấy hâm mộ ?"
Lý doanh trưởng giật thót : "Nói bậy bạ gì đấy! Chúng đang chuyện em gái chị dâu mà. , mai em nghỉ đúng , là mai mua chút đồ qua nhà đoàn trưởng Cố xem . Chị dâu tìm em gái là chuyện đáng để chúc mừng."
Triệu Tố Phương gật đầu: "Vậy mai em mang ít hồng táo qua nhé, cho em gái chị dâu bồi bổ sức khỏe, mặt cô chẳng tí sắc diện nào cả."
Lý doanh trưởng thở phào nhẹ nhõm: "Anh thấy đấy..."
...
Phía bên , Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành đưa con Tô Lai Đệ nhà.
Cố Tưởng và Cố Niệm vẫn ngủ, thấy động tĩnh là chạy ngay ngoài.
Nhìn thấy phía bố , hai em một cái.
Đứng ở giữa sân, Tô Chiêu Chiêu bèn giới thiệu với hai đứa: "Đây là dì út và em họ của các con."
"Cháu chào dì út ạ."
"Dì út ạ."
Hai em lượt chào hỏi.
"Ơ, chào các cháu!" Tô Lai Đệ vội vàng gật đầu, móc tiền trong túi định nhét cho hai đứa: "Cầm lấy mua kẹo ăn nhé."
Hai em xua tay lia lịa: "Không cần dì út ơi."
Tô Chiêu Chiêu ngăn cô , nhét tiền ngược túi áo: "Nhà thói quen , lúc nãy gặp Tiểu Thụ chị cũng đưa tiền luôn ."