TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-12-18 05:01:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô cũng trông mong gì việc họ Liên thực sự chịu chi trả tiền nuôi dưỡng theo mức của một đứa trẻ khác.

"Được thôi, cứ theo lời , mười đồng một tháng."

Cô hỏi Tô Lai Đệ: "Bố chồng cũ của em mất năm nào? Cách hiện tại bao lâu ?"

Tô Lai Đệ giơ ngón tay tính toán một chút: "Đã hai năm sáu tháng ."

"Vậy là ba trăm đồng, tính sai chứ?"

Liên doanh trưởng gì, Hác Đại Ni thì trợn trắng mắt đến tận trời, mỉa mai: "Ai mà chẳng cô chứ! Ai tính sai chứ cô thì bao giờ sai! Xem cô tính toán chi li kìa!"

Tô Chiêu Chiêu: "Cảm ơn khen ngợi!"

Hác Đại Ni tức đến giậm chân!

Liên doanh trưởng quát: "Đủ !"

Hác Đại Ni lườm : "Anh định đưa thật đấy !"

Không đưa thì thế nào?

Đợi họ ầm lên cho thiên hạ đều ?

Đưa cho họ , nếu họ còn quấy rầy thì là họ lý.

nếu đưa mà họ rêu rao, náo loạn đến cuối cùng, gặp rắc rối chỉ thể là !

Đến lúc đó, Liên Đại Hải cũng khỏi cần nữa!

Nghĩ đến những điều , Liên doanh trưởng liếc Cố Hành đang như thần hộ pháp ở bên cạnh.

Nếu giải quyết thỏa, ai sẽ thế nào...

Tiền bạc và tiền đồ cái nào quan trọng hơn, Liên Đại Hải vẫn phân biệt rõ !

Cố Hành liếc một cái.

Nếu địa điểm phù hợp, vỗ tay khen ngợi vợ vài cái, lắm!

Liên Đại Hải : "Lúc và Lai Đệ ly hôn thì đất nước mới thành lập lâu, đó cũng đều đ.á.n.h trận khắp nơi, lúc đó đãi ngộ của quân đội bằng bây giờ, cho nên khi thực sự tiền, đưa, cố ý lừa dối Lai Đệ. Những điều chị thể hỏi đoàn trưởng Cố, rõ."

Cố Hành gật đầu, công nhận lời .

Anh với Tô Chiêu Chiêu: "Quân đội của chúng là quân tình nguyện, khái niệm tiền lương, chỉ tiền ăn và một ít tiền tiêu vặt, hầu như đáng kể. Từ năm năm mươi bắt đầu thực hiện chế độ bao cấp, ăn uống tại đơn vị, phụ cấp cũng ít."

Nghe Cố Hành , Tô Chiêu Chiêu cũng bám khoản tài sản chung vợ chồng nữa, nếu Lai Đệ và tên họ Liên ly hôn muộn hơn hai năm, thì tài sản đó chắc chắn tính toán rõ ràng.

Vào thời gian đó, bất kể tên họ Liên thực sự tiền giả vờ tiền, thì về mặt công khai, lúc đó quả thực nên tiền.

Tô Chiêu Chiêu nghĩ đến dáng vẻ sốt sắng của Hác Đại Ni và khuôn mặt khó coi của họ Liên khi nhắc đến tài sản chung vợ chồng, tiền ?

Hừ!

Chỉ bản họ mới .

Chỉ thể tên họ Liên khá thông minh, ngốc, nghĩ chiêu .

Liên doanh trưởng thở dài: "Khoản tài sản chung vợ chồng mà chị , lúc đó nghĩ , giờ chị nhắc nhở, quả thực là sai, bất kể lúc đó trong tay bao nhiêu tiền, cũng nên chia một nửa cho Lai Đệ, nên tự xử lý. nhớ kỹ , lúc đó trong tay chắc năm sáu mươi đồng, , cứ tính là sáu mươi, giờ bù hết cho cô !"

Nói thật đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-281.html.]

Nói như mà cũng chỉ đưa sáu mươi đồng.

"Mười năm thù lao là một nghìn hai, cộng thêm sáu mươi đồng chia tài sản khi ly hôn." Nhắc đến con sáu mươi, Tô Chiêu Chiêu bật mỉa mai một cái, "Và khoản tiền nuôi dưỡng cần bù đắp, tổng cộng là một nghìn năm trăm sáu mươi đồng."

Liên doanh trưởng nghiến răng, quyết định trả khoản tiền : "!"

Nghe thấy bỏ một tiền lớn như , Hác Đại Ni tức đến hoa mắt chóng mặt: " cái gì mà đúng, đưa tiền cho cô , để cả nhà sống thế nào?"

Sống thế nào?

Chỉ cần còn ở vị trí , phát lương hơn một năm là chỗ tiền sẽ thôi.

Hác Đại Ni cũng , đàn ông nhà , đừng lúc bình thường vẻ lời bà , nhưng một khi quyết định chuyện gì thì bà nhiều đến cũng vô ích, bà loạn thì cùng lắm cũng chỉ dỗ dành vài câu, dỗ xong thì vẫn đấy.

tức điên lên, thấy Tô Lai Đệ và Liên Tiểu Thụ là ghét đến nghiến răng nghiến lợi!

Chuyện từ mười năm , còn bắt bà bỏ một khoản tiền lớn như !

Ánh mắt bà dừng Liên Tiểu Thụ, chỉ : "Muốn tiền ! Vậy thì đứa trẻ chúng quản nữa!"

Tô Chiêu Chiêu lạnh: "Quản do bà quyết định, mà là pháp luật!"

Liên doanh trưởng lườm Hác Đại Ni một cái: "Đừng bậy! Bất kể và Lai Đệ thế nào, Tiểu Thụ vẫn là con trai , trách nhiệm của vẫn sẽ gánh vác!"

Hác Đại Ni tức đến thở !

"Gánh gánh gánh! Tiền bạc đều con nó vét sạch , còn gánh! Được! Nếu dám để nó ở trong nhà , sẽ dẫn Kiến Anh về nhà ngoại! Chúng ly hôn!"

Liên Tiểu Thụ sợ hãi kéo tay áo Tô Lai Đệ: "Mẹ, con sống với ."

Tô Lai Đệ ôm chặt bé, Tô Chiêu Chiêu với ánh mắt mong đợi: "Chị..."

Chương 227 Thỏa thuận

Nếu tiền lớn như thế, Tô Lai Đệ cũng nỡ để con cho Liên doanh trưởng.

Tiền bạc thể giải quyết nhiều vấn đề.

Tô Chiêu Chiêu cho cô một ánh mắt trấn an, hiệu cô chớ nóng nảy.

Quản, cũng chia quản như thế nào.

Hác Đại Ni loạn thế mới , nhất là náo đến mức Liên doanh trưởng thể để Tiểu Thụ ở nhà.

Tô Lai Đệ cầm tiền nuôi dưỡng của con đưa con sống riêng mới là kết quả nhất.

Còn việc đoạn tuyệt quan hệ thì thực tế, cha trách nhiệm nuôi dưỡng con cái, con cái cũng nghĩa vụ phụng dưỡng cha , bây giờ lẽ tác dụng, nhưng nhiều năm , chỉ dựa một tờ thỏa thuận là thể rõ ràng .

Chi bằng cứ cầm tiền cho chắc ăn.

Liên doanh trưởng dỗ dành Hác Đại Ni, bèn vò đầu bứt tai: "Vậy cô thế nào!"

Người đàn bà hiểu chuyện gì cả !

Tiểu Thụ sống ở nhà đối với họ chỉ lợi chứ hại!

Thằng bé một dượng đoàn trưởng, còn thể kéo gần quan hệ hai nhà!

Mọi bây giờ gây gổ ho gì, nhưng qua một thời gian nữa, ai còn nhớ những chuyện ?

Tô Chiêu Chiêu hung dữ như , còn tính toán chi li, trong việc nuôi dưỡng Tiểu Thụ, rõ ràng là nếu góp sức thì góp tiền!

Nếu thực sự quản chút nào, cô thể loạn đến mức cả quân khu đều !

Loading...