TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:54:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Lai Đệ ngước mắt Cố Hành và Tô Chiêu Chiêu, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cay đắng: "Đoàn trưởng, chào... chào chị."

Thấy Tô Lai Đệ cứ khép nép sợ sệt, đến lời cũng rõ ràng, liên trưởng Liên mắt chút nào. Đây chính là lý do vì ông tìm một vợ hiểu . Lúc nhà khách cho bọn họ ngoài là đúng.

Cố Hành liếc ông một cái.

Tô Chiêu Chiêu dậy, đến mặt Tô Lai Đệ: "Cô tên là Tô Lai Đệ ?"

Tô Lai Đệ gật đầu: "Vâng, là... là ."

" cô vốn cùng quê với liên trưởng Liên, hai mươi năm mới đến nhà họ Liên với phận dâu nuôi từ bé?"

Không đợi Tô Lai Đệ trả lời, liên trưởng Liên xen : "Chị dâu hiểu lầm , dâu nuôi từ bé, là em gái nuôi, luôn coi cô như em gái thôi."

Tô Chiêu Chiêu ông nửa nửa : "Cưới em gái nuôi về vợ? Lời liên trưởng Liên chính cũng tin nổi nhỉ? cái danh rẫy bỏ dâu nuôi từ bé chẳng ho gì, đều tự hiểu trong lòng, cũng mặt cả quân khu, liên trưởng Liên cuống cái gì?"

Liên trưởng Liên cũng ngờ một câu của Tô Chiêu Chiêu vặc nhiều như thế, rõ ràng là đang mỉa mai ông mà. Xem đôi vợ chồng đến đây với ý đồ ! Ông thật sự hiểu nổi cô vợ cũ của điểm gì đáng để hai vợ chồng lặn lội qua đây đòi công bằng giúp.

Hác Đại Ni kéo kéo tay áo ông , nhỏ: "Chị cũng xuất là dâu nuôi từ bé đấy."

Chuyện liên trưởng Liên thực sự . Ông là đàn ông, bao giờ mấy chuyện phiếm , chỉ vợ đoàn trưởng Cố là tự dắt con tìm đến, bảo cả hai đều tưởng đối phương c.h.ế.t, thất lạc nhiều năm, còn những chuyện khác thì ông từng qua. Có lẽ nhiều năm thoáng thấy nhưng ông chẳng bận tâm ghi nhớ.

Sau khi mắng liên trưởng Liên, Tô Chiêu Chiêu tiếp tục hỏi: "Lai Đệ, đúng ?"

Tô Lai Đệ ngẩng đầu cô, hiểu phụ nữ trẻ tuổi sang trọng mắt tại hỏi những điều ? Cô còn giúp , khiến lão Liên cứng họng.

Tô Lai Đệ gật đầu: "Vâng, tầm mười tuổi thì bố bán cho nhà họ Liên."

Tô Chiêu Chiêu hỏi: "Vậy cô còn nhớ lúc bán, trong nhà những ai ?"

"Có bố , một đứa em trai, còn một chị nữa. Chẳng bây giờ họ thế nào , vẫn nhớ lúc bán , chị bảo chị sẽ tìm ." Nói đến đây, Tô Lai Đệ khổ: "Bao nhiêu năm , chẳng bao giờ gặp nữa."

Trong ký ức của Tô Chiêu Chiêu, hai chị em họ lượt bán , lẽ Tô Lai Đệ cũng khi cô bán thì chị gái đó cũng bán mất.

Tô Chiêu Chiêu thở dài: "Vậy cô còn nhớ quê ? Có nhớ tên những trong nhà ?"

Tô Lai Đệ lắc đầu: "Không nhớ nữa, tên bố cũng nhớ. chỉ nhớ bố bế em trai cứ gọi 'Bảo ơi Bảo '. Tên chị gái thì nhớ, chị tên là Chiêu Đệ, tên là Lai Đệ, tên hai chị em giống ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-276.html.]

Tô Chiêu Chiêu thở hắt một .

Hác Đại Ni cuối cùng cũng nhớ ! Một tay cô ghì chặt ống tay áo liên trưởng Liên, một tay chỉ Tô Chiêu Chiêu, lớn tiếng : " ! Lúc chị mới đến đây tên là Tô Chiêu Đệ! Chẳng bao lâu chị mới đổi tên đấy thôi!"

Tô Chiêu Chiêu liếc mắt quét qua cô một cái.

Lòng liên trưởng Liên thắt , cuối cùng cũng hiểu vì sáng nay đoàn trưởng Cố gọi ông lên chuyện, và cũng hiểu vì Tô Chiêu Chiêu nãy giờ năng khách sáo chút nào. Hóa , họ nghi ngờ thế của Tô Lai Đệ!

Chuyện ... chuyện thể chứ? Ở nông thôn, đặt cái tên nhiều vô kể, tên trùng nắm cả vốc.

"Đoàn trưởng Cố, chuyện ?"

Cố Hành giơ tay ép xuống, hiệu ông im lặng .

Tô Lai Đệ ngây từ lúc Hác Đại Ni hét lên ba chữ "Tô Chiêu Đệ". Phu nhân đoàn trưởng mặt cũng tên là Tô Chiêu Đệ? Tên giống hệt chị gái . Cô cuối cùng cũng lấy hết can đảm chằm chằm khuôn mặt trẻ trung mắt, nhưng dù thế nào, cô cũng thấy chút bóng dáng nào của chị trong ký ức. Cô trẻ thế , trông chỉ tầm hơn hai mươi tuổi, thể là chị ? Không đúng, đúng ...

"Chắc chỉ là tên giống thôi, tên giống thôi..."

Tô Chiêu Chiêu : "Để kể qua về thế của , cô xong hẵng ."

Tô Chiêu Chiêu đem tất cả những gì trong ký ức về nhà họ Tô, về những chuyện hồi nhỏ của hai chị em kể . Càng , Tô Lai Đệ càng thấy quen thuộc. Rất nhiều chuyện cô quên, chôn vùi nơi sâu nhất của ký ức, chỉ cần nhắc , cô vẫn sẽ nhớ một ít, những điều khiến cô thấy thuộc.

"... , đúng là như , nhớ ."

Lúc mới , vành mắt Tô Lai Đệ đỏ hoe, cho đến cuối cùng thì nước mắt lã chã rơi.

"Chị ơi là chị! Chị đúng là chị của em !" Tô Lai Đệ nhào tới ôm chầm lấy Tô Chiêu Chiêu, cả mềm nhũn quỳ sụp xuống đất.

"... Em cứ tưởng chị quên em , chị bảo sẽ tìm em mà! Sao chị quên chứ? Chị ơi, em khổ quá! Chị những năm qua em sống thế nào ! Chị của em ơi... hức hức..."

Tô Chiêu Chiêu cũng đỏ hoe mắt, nước mắt kìm cứ thế rơi xuống. Cô thụp xuống, ôm lấy phụ nữ khổ mệnh mắt .

"Lai Đệ..." Tô Chiêu Chiêu nghẹn ngào gọi tên cô .

Tô Lai Đệ ôm lấy cô nức nở, giống như trút hết tất cả cay đắng của nửa đời .

Liên Tiểu Thụ chạy , ở cửa thấy hết , dì mà đang ôm chính là bác của . Tiểu Thụ tựa tường, mắt nhòe lệ, bao giờ thấy như thế . Tuy còn nhỏ nhưng , từ giờ chỗ dựa, nhà . Ở quê, chính vì nhà ngoại nên bà nội mới bắt nạt , ai ai cũng bắt nạt con .

Liên trưởng Liên ngẩn luôn , vợ cũ của ông hóa thực sự là em gái của vợ đoàn trưởng Cố!

Loading...