Mẹ Chu kể chuyện Chu Kiến Quốc ông cụ tập thái cực quyền dẫn nhà, "Thằng bé trông thành thật."
Chu Xuân Mai bảo: "Còn trẻ con gì nữa , là liên trưởng đấy, tay quản bao nhiêu là lính."
"Nó mà thành con rể thì tay quản nhiều lính đến , ở chỗ nó vẫn là trẻ con thôi."
"Mẹ đúng là vợ con rể, càng càng ưng, giờ đang mong tống khứ con gái út sớm chút ?"
Mẹ Chu đáp: "Chúng nó mà cưới ngay thì sắm sính lễ ngay lập tức."
"Xì!" Chu Xuân Mai thấy chua xót, hồi cô kết hôn cô nhiệt tình thế .
Mẹ Chu đuổi khéo: "Mau mang chỗ thịt dê rửa để còn cho nồi hầm."
Chu Xuân Mai bê thịt ngoài, cô tới nơi thì đến hỏi thăm phận của Chu Kiến Quốc.
"Đối tượng của em gái cô là lính gì thế?"
"Làm liên trưởng ở trong quân đội." Chu Xuân Mai giấu giếm mà thật, dù sớm muộn gì cũng thôi.
Cô chỉ mong cả cái khu tập thể em gái tìm đối tượng , để khỏi kẻ cứ nghĩ em gái cô thích Lôi Minh lưng ! Phiền c.h.ế.t .
"Thế ở đơn vị nào?"
"Ngay quân khu Hải Thành thôi."
"Thế thì quá, gần thật."
"Trông giống địa phương nhỉ."
"Vốn dĩ ở đây, quê ở tận phương Bắc cơ."
"Người ngoại tỉnh ." Người hàng xóm dò hỏi chút coi thường, ngoại tỉnh bằng Hải Thành , chuyển ngành chuyển về quê.
Chu Xuân Mai vặn vòi nước: "Người ngoại tỉnh thì ? Quân khu thiếu gì ngoại tỉnh, bố của đối tượng em gái là Chính ủy Trung đoàn của quân khu đấy, ai dám chê là ngoại tỉnh?"
Nói xong cô vẩy nước tay nhà.
Cô , liền hỏi kẻ nãy: "Cô bảo bố của đối tượng em gái cô gì cơ?"
Người hàng xóm nước vẩy trúng mặt lạnh đến run : "Bảo là Chính ủy Trung đoàn."
"Ôi! Cấp Trung đoàn cơ ! Hèn chi tặng nổi rượu Mao Đài! Con rể nhà lão Chu... là con em cán bộ !"
"Chính ủy Trung đoàn là cấp bậc gì?" Có hiểu hỏi.
"Cấp gì á? Chuyển ngành là thể Huyện trưởng, Bí thư Huyện ủy đấy!"
Khu tập thể là công nhân trong nhà máy, cấp Huyện trưởng đối với họ là quan lớn .
Vốn tưởng Lôi Minh tìm ông bố vợ phó giám đốc xưởng là cán bộ lớn lắm , ngờ nhà lão Chu tìm thông gia còn lợi hại hơn!
"Lôi Minh tìm bố vợ giỏi thì Chu Xuân Yến cũng tìm thôi, chuyện thường mà, hai đứa nhỏ vốn dĩ đều ưu tú."
"Cũng đúng nhỉ..."
Hàng xóm trong đại viện lấy tin sốt dẻo liền vội vàng chạy về nhà chia sẻ với .
Mẹ Lôi Minh hóng hớt nãy giờ: "... là ch.ó ngáp ruồi."
Bố Lôi Minh hỏi: "Bà cái gì?"
Tại nhà họ Chu.
Chồng của Chu Xuân Mai dẫn theo con cái đến chúc Tết, cửa cô cằn nhằn: "Sao đến muộn thế?"
Thường Vĩ - chồng cô ngơ ngác: Thế mà còn muộn ?
Thường Vĩ kịp đôi co, vội vàng xách quà chúc Tết.
"Bố, , năm mới vui vẻ! Chúc bố luôn tươi , sức khỏe dồi dào, vạn sự như ý."
"Ha ha, ." Bố Chu giới thiệu Chu Kiến Quốc cho : "Đây là đối tượng của em gái con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-261.html.]
"Chào ."
Chu Kiến Quốc dậy bắt tay: "Chào ."
Hai đứa con của Chu Xuân Mai cũng vội vàng chạy chào hỏi.
Cứ một câu dượng út, hai câu dượng út.
Làm Chu Kiến Quốc đỏ bừng cả mặt.
"Ha ha! Gọi thêm mấy tiếng là quen ngay mà." Thường Vĩ ngớt.
Chu Xuân Yến đỏ mặt dậm chân: "Chị, chị xem rể kìa."
Thường Vĩ trêu: "Em út đừng quấy, cẩn thận Kiến Quốc sợ chạy mất."
Chu Kiến Quốc liếc Chu Xuân Yến một cái.
Chu Xuân Yến lườm .
Chu Kiến Quốc nhoẻn miệng , lộ hàm răng trắng đều.
Chu Xuân Yến phì thành tiếng.
Người nhà họ Chu hai vui vẻ, xem chuyện sắp đến !
...
Vương Xuân Hoa ngờ con trai chúc Tết nhà bố vợ tương lai về đòi bàn chuyện cưới hỏi.
"Bố con bé Chu thế ?"
Chu Kiến Quốc gật đầu.
Vương Xuân Hoa con trai nên lời.
Trước đây bà cứ chê nó tích cực, ngốc nghếch, mãi chẳng tán nổi đối tượng nào.
Chẳng lẽ bà lầm ?
Cái đứa ngốc nghếch mà đầu đến cửa khiến bố đằng gái chủ động đề nghị bàn chuyện cưới xin ?
"Con kể xem, con đến nhà những gì? Có chủ động giúp việc ?"
Chu Kiến Quốc lắc đầu: "Nhà họ Chu chẳng việc gì để cả."
"Thế con gì?"
Chu Kiến Quốc một cái: "Chẳng gì cả, cứ giao tiếp bình thường thôi. Mẹ hỏi thế là tin chuyện nhà họ Chu bàn hôn sự ?"
Vương Xuân Hoa con trai: "Mẹ tin họ, chỉ là tin con thôi."
Chu Kiến Quốc: "..."
Còn chút lòng tin cơ bản nào .
Chính ủy Chu hớn hở, cảm thấy bình rượu Mao Đài của phát huy tác dụng: "Thôi, hỏi nhiều gì, Kiến Quốc đây là thông suốt ."
Chu Kiến Quốc gật đầu.
Chương 212: Giáp hạt
Chu Kiến Quốc khi thông suốt thì hôn sự cũng cận kề, hai gia đình nhanh chóng gặp mặt bàn bạc kỹ lưỡng.
Hôn sự bàn xong, Chu Kiến Quốc liền nộp đơn xin kết hôn lên đơn vị.
"Đợi đơn xin kết hôn duyệt, hai đứa đăng ký , giấy chứng nhận là thể xin cấp nhà ngay, lúc đó tổ chức đám cưới ở nhà ăn tập thể luôn!"
Vương Xuân Hoa thực sự mua hai cân kẹo mang sang cho Tô Chiêu Chiêu, tiện thể báo tin vui luôn.
"Chúc mừng chị nhé, thế là chị như ý nguyện ."
Vương Xuân Hoa gặp chuyện hỷ nên tinh thần phấn chấn, cả rạng rỡ hẳn lên!
" thế cũng coi như thành một việc lớn ."