TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:07:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Lôi Minh lẩm bẩm: "... Biết là nhặt vỏ chai của đổ nước lã cũng nên."

Bố Lôi Minh chẳng buồn để ý đến bà .

Mẹ Lôi Minh dù nhà nhưng vẫn hé mắt ngoài, canh chừng động tĩnh bên nhà họ Chu. Ngay lúc bà đang quan sát thì con trai bà về đến nơi.

"Minh , con về thế ?" Mẹ Lôi Minh vội vàng đón .

Lôi Minh thẳng trong nhà.

"Hôm nay mùng hai, con nên ở bên nhà vợ ?"

Lôi Minh về để lấy đồ. Sau khi kết hôn, vợ ở nhà chồng vì chê xa chỗ , hai vợ chồng bèn dọn ở căn nhà do bố vợ sắp xếp. Họ dự định đợi Lôi Minh nghiệp điều về xưởng cơ khí, lúc đó cả hai đều là công nhân của xưởng thì sẽ xin cấp nhà lầu mới xây.

"Lấy đồ xong con ngay đây ạ." Lôi Minh , "Bố ơi, chai rượu Tây Phượng con mang về còn ?"

Bố Lôi Minh: "Còn hai chai, bố vẫn nỡ uống."

Đấy là đồ con trai hiếu kính, ông định đợi đến tháng mừng thọ mới mang dùng.

"Bố ơi, bố đưa rượu cho con . Hai chai ở nhà con lỡ tay vỡ mất , giờ cuống lên mua rượu ngon , lát nữa con còn sang nhà nhạc phụ chúc Tết."

Sắc mặt bố Lôi Minh sa sầm xuống ngay lập tức. Người rể thì mang Mao Đài tặng bố vợ, con trai ông rể thì móc rượu từ tay bố đẻ mang biếu.

"Bố cứ đưa cho con , đợi qua Tết con bù cho bố ."

Mẹ Lôi Minh nháy mắt hiệu.

"Thôi , để con lấy cho." Trong lòng ông cụ thấy khó chịu vô cùng.

Mẹ Lôi Minh trong xách rượu . Lôi Minh lâu, xách rượu định ngay, nghĩ một lát hỏi: "Bên nhà chú Chu khách ạ?"

Vừa sân thấy hàng xóm cứ vô ý hữu ý đều liếc về phía nhà họ Chu.

"Ừ, là đối tượng của con bé Xuân Yến đấy, còn là bộ đội. Lần đầu lên cửa mà xách cả Mao Đài, chẳng là hạng thế nào..."

Ánh mắt Lôi Minh rơi chai Tây Phượng đang cầm... Mẹ thật sự chẳng cần thiết đem quà cáp tặng mà so sánh như thế.

Lôi Minh , từ khi kết hôn thì quan hệ hai nhà còn thiết như xưa, cũng hiểu lý do. chuyện chẳng thể trách , luôn coi Xuân Yến như em gái, từng ý định yêu đương nam nữ. Anh cũng vì những chuyện sứt mẻ tình cảm hai gia đình.

Lúc bảo đối tượng của Xuân Yến đến, chừng điều kiện cũng khá , cũng thấy mừng cho cô.

"Hôm nay con cũng thời gian, thì cũng nên sang chào hỏi một tiếng."

Mẹ lập tức : "Con sang đấy gì? Người chẳng thèm tiếp . Lúc nãy sang hỏi cần giúp gì nó đuổi thẳng cổ đấy."

Lôi Minh ngạc nhiên, thím Chu đuổi ngoài ? Đó giống phong cách của thím chút nào. Anh nhíu mày: "Thôi bỏ , con đây, còn sang nhà vợ nữa."

"Ừ, nhanh kẻo muộn, cái đối tượng của Xuân Yến đến sớm lắm đấy."

Lôi Minh: ...

Chu Xuân Yến từ sớm cùng chị gái Chu Xuân Mai chợ, giành giật mãi mới mua một cân thịt cừu ở sạp thịt, mua thêm ít đồ nguội mới về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-260.html.]

"Em cái gì đấy?"

Chu Xuân Yến thu tầm mắt, mỉm : "Không gì ạ."

Chu Xuân Mai trêu cô: "Đang ngó xem đối tượng đến chứ gì? Chẳng hai đứa hẹn giờ , còn một tiếng nữa mới đến, thể sớm thế ."

Ánh mắt Xuân Yến lấp lánh: "Anh đến sớm lắm, bao giờ muộn cả."

"Thì là bộ đội mà, quân nhân đúng giờ." Thấy cô em út dáng vẻ xuân tâm phơi phới, Chu Xuân Mai cũng mừng cho em, cô sợ gì khác, chỉ sợ em cứ mãi thích thằng Lôi Minh. "Chiêu Chiêu giới thiệu cho em xem đúng là ."

Chu Xuân Yến ậm ừ gật đầu lia lịa.

"Đồ hổ."

"Chị khen đối tượng em , em hổ chứ, em vui còn kịp đây ."

Chương 211: Khai khiếu

Hai chị em ngõ. Còn đến cổng sân gặp Lôi Minh từ trong . Lôi Minh chào hai : "Chị Xuân Mai, Xuân Yến, năm mới vui vẻ nhé."

"Năm mới vui vẻ."

"Xuân Yến , bảo đối tượng em đến chơi, vốn dĩ định sang nhà chào hỏi quen chút nhưng hôm nay bận quá, đang vội việc. Để khi khác dịp tụi quen nhé, cho gửi lời hỏi thăm đến ..."

Lời còn dứt, Chu Xuân Yến lướt qua , chạy tót trong sân .

đến sân, hàng xóm bảo: "Xuân Yến, mau nhà , đối tượng đến kìa."

"Đến một lúc lâu đấy."

Chu Xuân Yến chạy thẳng trong nhà. Vừa bước , cô thấy Chu Kiến Quốc đang trò chuyện cùng bố trong phòng khách.

"Sao đến sớm thế?"

Bố Chu nhíu mày mắng cô: "Con năng kiểu gì thế hả."

Chu Kiến Quốc dậy: "Không bác trai."

Chu Xuân Yến lè lưỡi một cái. Cô chỉ hỏi chút thôi mà!

Chu Xuân Mai theo chân cô nhà, thấy thanh niên cao lớn vạm vỡ trong phòng khách cũng sững , trông sáng sủa quá!

"Kiến Quốc đúng , mau xuống con, đừng mãi thế."

Chu Xuân Yến vội vàng giới thiệu: "Đây là chị cả em, còn gia đình trai em đều ở nơi khác, năm nay về ăn Tết."

Chu Kiến Quốc gật đầu, chuyện : "Chào chị cả ạ, năm mới vui vẻ."

"Năm mới vui vẻ, năm mới vui vẻ. Mọi cứ trò chuyện , chị trong phụ nấu cơm."

Chu Xuân Yến đưa chỗ thịt nguội cho chị mang bếp. Gian bếp nhà họ Chu ngay cạnh phòng khách, vốn là một lối nhỏ dựng thành bếp, chỉ đủ cho hai xoay xở, thêm một nữa là cựa quậy nổi.

Mẹ Chu đang bận rộn bên trong, thấy con gái cả liền hỏi: "Thấy thế nào, chứ?"

Chu Xuân Mai gật đầu: "Được lắm ạ, còn trai nữa. Lúc nãy về đến đầu ngõ Xuân Yến dòm dòm ngó ngó xem đối tượng đến , ngờ tận nhà ."

Loading...