TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 259

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:06:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" trai thật, Chu Xuân Yến cũng mắt đấy."

"Giấu kỹ thật, chẳng phong thanh gì luôn."

"Này, bà bảo đối tượng của Chu Xuân Yến với con dâu nhà họ Lôi, ai giỏi hơn?"

"Thế thì so thế quái nào ? Một nam một nữ..."

Hàng xóm láng giềng bàn tán đủ điều.

Bố họ Chu là những đầu tiên lao khỏi nhà, thấy Chu Kiến Quốc cả hai đều kinh ngạc, ngờ đến sớm thế . Sau cơn ngạc nhiên, phản ứng đầu tiên của họ là: Cậu thanh niên trông sáng sủa thật!

Ông cụ vẫn còn oang oang: "Con rể mới nhà ông đến lâu đấy, bên đường kìa, sợ đến sớm phiền nhà ông nên cứ đợi mãi . Thằng rể đấy, thấy , tay còn xách theo cả Mao Đài cơ mà. Lão Chu , đưa về tận nhà cho ông đấy nhé, để rể mới hóng gió lạnh bên ngoài . Ông bảo xem, ông cảm ơn thế nào đây?"

Bố Chu vội vàng đáp: "Lúc nào rảnh mời ông sang uống rượu ạ."

Lão già lúc mới hài lòng: "Được, đợi đấy. Thôi phiền nhà ông tiếp rể mới nữa, đây." Nói xong, ông chắp tay lưng chậm rãi rời .

Mẹ Chu con rể tương lai, nhất thời gì cho , chỉ cảm thấy con rể lên cửa là mừng để cho hết.

hàng xóm thiết trêu: "Thấy con rể mới lên cửa là sướng phát điên , còn mau đón nhà, rót chén nước đường cho ."

" đúng đúng! Xem cái trí nhớ của ." Mẹ Chu vỗ trán một cái, "Kiến Quốc đúng , con nhà ."

Sống lưng Chu Kiến Quốc ưỡn thẳng tắp, dùng hai tay dâng quà cáp lên: "Chúc bác trai bác gái năm mới vạn sự như ý, con đến chúc Tết hai bác ạ. Đây là chút lòng thành của gia đình con, mong hai bác nhận cho."

Mẹ Chu và bố Chu : "Kìa con, đến chơi là quý , còn xách theo quà cáp nặng nề thế ..."

Sau khi nhận lấy quà, hai ông bà vội vàng đón nhà.

"Xuân Yến với chị nó chợ từ sáng sớm , hôm nay chợ mở cửa nên tụi nó xem gì ngon . Rau cỏ thịt thà để tiếp con thì nhà bác chuẩn sẵn cả ."

"Bác trai bác gái khách sáo quá ạ, cứ cơm bữa bình thường thôi, hai bác đừng chuẩn cầu kỳ vì con."

"Phải thế chứ, thế chứ." Mẹ Chu pha một ly nước đường đưa cho , "Đi xe từ sớm đến đây chắc khát , uống miếng nước con."

Chu Kiến Quốc đón lấy ly nước uống hai ngụm: "Con cảm ơn bác gái."

"Không con." Nụ mặt Chu lúc nào tắt.

Mẹ vợ con rể, càng càng ưng! Bố Chu cũng hài lòng kém. Nghe lời ông cụ hàng xóm , ông thầm nghĩ đây là một đứa trẻ chân thành, thật thà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-259.html.]

Trong khu tập thể đông ở, nhà họ Chu rể mới đến chúc Tết, còn ngay cửa hóng chuyện. Đa ánh mắt đều dòm ngó đống quà bàn. Mẹ Lôi Minh cũng mò sang, bà bảo rể mới nhà họ Chu tặng bố vợ hẳn chai Mao Đài nên sang xem thực hư thế nào.

Thông gia nhà bà phó giám đốc xưởng còn chẳng tặng nhà bà chai Mao Đài nào, con rể nhà lão Chu mà tặng nổi Mao Đài ? Không tận mắt chứng kiến, bà nhất định tin!

Chương 210: Không hổ, vui

"Mẹ Xuân Yến ơi, bảo nhà bà khách, sang xem chỗ nào cần giúp một tay đây." Mẹ Lôi Minh chẳng đợi mời tự tiện bước , mắt cứ đảo liên hồi lên đống đồ bàn.

Mẹ Chu đang gặp chuyện vui nên tinh thần sảng khoái, thấy bà cũng tắt nụ : "Không cần bà , trong nhà chuẩn xong cả . Con gái bà chắc cũng sắp dẫn rể về chúc Tết đấy, bà về mà lo việc nhà ."

"Nhà vội, tụi nó còn lâu mới đến..." Mẹ Lôi Minh thấy chai rượu Mao Đài.

là Mao Đài thật! Con bé Chu Xuân Yến tìm đối tượng thế nhỉ? Lần đầu lên cửa tặng Mao Đài. Ngoài rượu , quà cáp khác cũng chẳng thiếu, qua đều là đồ rẻ tiền chút nào. Mẹ Lôi Minh thấy chua loét trong lòng.

Bà dời tầm mắt từ đống quà sang Chu Kiến Quốc đang bên cạnh, hỏi: "Đối tượng của Xuân Yến tên gì nhỉ? Hai đứa quen thế nào thế? Hì hì, bà đừng trách hỏi nhiều nhé, con bé Xuân Yến nó lớn lên từ nhỏ, hai nhà tình cảm thắm thiết lắm, mấy đứa nhỏ cũng là bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng cả."

Nghe câu , nụ mặt Chu suýt nữa thì tắt ngúm. Bà ghét nhất là ai nhắc chuyện Xuân Yến nhà bà với thằng Lôi Minh là thanh mai trúc mã.

Chu Kiến Quốc trả lời ngay mà sang Chu . Mẹ Chu thấy mát lòng mát , khóe môi cong lên: "Đây là hàng xóm trong sân, con cứ gọi là thím Lôi ."

Chu Kiến Quốc đặt ly nước đường xuống dậy: "Chào thím Lôi ạ. Cháu tên là Chu Kiến Quốc, cháu và Xuân Yến quen qua giới thiệu. Sau một thời gian tìm hiểu, chúng cháu xác định quan hệ yêu đương nghiêm túc với mục tiêu là tiến tới hôn nhân ạ."

Mẹ Lôi Minh đột ngột phắt dậy dõng dạc như thế thì giật lùi một bước: "... Hì hì, thế thì , quá."

Chu Kiến Quốc xuống. Bên ngoài thì thầm bàn tán: "Thằng rể mới nhà lão Chu khí thế gớm thật."

"Bộ đội mà, khác hẳn thường chúng ..."

Mẹ Lôi Minh còn một bụng câu hỏi định hỏi tiếp, chỉ bà mà hàng xóm trong sân ai cũng tò mò. Mọi đều mong Lôi Minh mặt dày hỏi thêm chút đỉnh.

Tiếc là Chu cho bà cơ hội đó, bà kéo tay bà tiễn tận cửa: "Thôi tản ạ, việc nhà ai nấy lo thôi. Mùng hai Tết , ai về ngoại thì về, ai cần chuẩn gì thì chuẩn , đừng tụ tập ở đây nữa. Cẩn thận kẻo rể mới nhà sợ chạy mất, nếu mà chạy mất là bắt các bà đền đấy nhé."

trêu: "Vớ vẩn, bà như chúng là yêu tinh bằng."

Mọi cũng nể mặt, dù trong nhà cũng còn cả đống việc, còn chúc Tết nhà ngoại, nên dù tò mò về rể mới nhà họ Chu đến mấy thì cũng tản hết. Mẹ Lôi Minh cũng tiện ở thêm, ngoái đầu mới nhà .

Chồng bà hóng hớt, thấy vợ liền hỏi: "Sao , Mao Đài thật ?"

"Có, mà chẳng là thật giả nữa."

"Rượu Mao Đài mà cũng giả ?" Bố Lôi Minh lườm bà một cái, "Xem con bé út nhà lão Chu tìm chỗ dựa đấy."

Loading...