Tô Chiêu Chiêu gật đầu: "Chị Chu về chắc là thăng chức nhỉ, đến lúc đó khi trung tâm thương mại chẳng gặp chị nữa ."
Chu Xuân Mai : "Gặp chứ, chị giống Viên Viên và mấy đứa , bọn nó ở văn phòng công ty, chị dù thăng chức thì vẫn ở trung tâm thương mại thôi."
...
Lần nghỉ phép về nhà tuần , Tô Chiêu Chiêu với Cố Hành là hôm nay sẽ liên hoan leo núi với các bạn cùng lớp tiến tu, đồng thời cũng hẹn là cô sẽ tự bắt xe về.
Trước bốn giờ rưỡi, Tô Chiêu Chiêu kịp chạy đến bến xe.
Vừa xuống xe buýt, cô thấy chiếc xe Jeep đang đỗ bên lề đường gần bến xe.
"?"
Cô lầm, đúng là chiếc xe cô vẫn .
Đi đến xe Jeep, bên trong thì thấy ai.
Đang lúc cô ngó nghiêng tìm kiếm thì lưng vỗ nhẹ vai cô.
Quay đầu , cô hỏi: "Sao ở đây?"
Cố Hành cũng : "Biết em sẽ đây bắt xe nên qua đây ôm cây đợi thỏ."
"Chẳng bảo là cần đón , em tự về mà."
Cố Hành đỡ lấy hành lý trong tay cô: "Hôm nay thời gian nên qua luôn."
Anh mở cửa xe, cất hành lý lên, Tô Chiêu Chiêu cũng bước lên xe.
Đi một đoạn, Tô Chiêu Chiêu kể chuyện thầy Bạch giới thiệu cô học đại học hàm thụ.
Cố Hành vui, vợ giáo viên đại học Hải Thành giới thiệu, chứng tỏ vợ giỏi! Rất thiên phú học tập!
"Em ?" Anh hỏi cô.
Tô Chiêu Chiêu: "... Đang mâu thuẫn đây."
Vì cô lười mà!
"Lo cho việc nhà ?"
"Cũng hẳn, Cố Tưởng với Cố Niệm đều lớn , lớp hàm thụ cũng cần đến trường thường xuyên, các tiết học đều xếp cuối tuần hoặc ngày lễ, chủ yếu vẫn là tự học, ảnh hưởng gì nhiều."
Cố Hành dừng một chút: "Chúng Cố Tưởng và Cố Niệm , chuyện thêm con cũng cần vội."
Hử?
Sao tự dưng sang chuyện sinh con ?
Tô Chiêu Chiêu đột nhiên nhớ tới lời của Cố Hành trong đêm mê đắm ba tháng .
Anh tưởng lý do cô mâu thuẫn là sợ ảnh hưởng đến chuyện sinh con đấy chứ?
"... Ừ ừ, vội, thực em cũng thiết tha sinh thêm đứa nữa ."
Cố Hành liếc cô: "Không sinh cũng , chúng Cố Tưởng và Cố Niệm ."
Nghe , Tô Chiêu Chiêu bật : "Anh thật đùa đấy?"
"Đương nhiên là thật." Cố Hành tư tưởng đông con nhiều phúc, một trai một gái là mãn nguyện .
Tất nhiên, nếu vợ sinh thêm vài đứa nữa, cũng chẳng ý kiến gì.
Với thì thế nào cũng .
Sinh thêm mấy đứa cũng nuôi nổi.
Chuyện sinh con , chủ yếu vẫn là xem ý nguyện của Tô Chiêu Chiêu.
Tô Chiêu Chiêu chốt hạ: "Thế thì , em sinh nữa, chúng Cố Tưởng và Cố Niệm là đủ ."
"Còn chuyện học thì ?"
Tô Chiêu Chiêu: "... Để em nghĩ thêm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-226.html.]
"Được thôi, em cứ thong thả mà nghĩ, vẫn còn tận hai tháng nữa mới đến kỳ hạn mà."
Về đến nhà, Cố Tưởng và Cố Niệm học về, còn mấy ngày nữa là hai đứa cũng nghỉ hè.
"Mẹ ơi, cũng thi ạ?" Cố Niệm hỏi.
"Thi chứ con."
"Thế thứ mấy ạ?"
Tô Chiêu Chiêu giơ một ngón tay lên.
"Thứ nhất ạ?"
Tô Chiêu Chiêu gật đầu.
Mắt Cố Niệm trợn tròn: "Ba ơi, thi thứ nhất !"
Cố Hành cũng khá ngạc nhiên, lúc nãy ở xe cũng hỏi cô, chuyện sinh thêm con với chuyện học đại học.
Nghe thấy , giây phút ngỡ ngàng liền nghĩ, hèn gì thầy Bạch giới thiệu cô học đại học.
Cố Tưởng liền với em gái: "Mẹ thi hạng nhất , em cố gắng lên đấy!"
Ngày là thi cuối kỳ .
Cố Niệm cũng vặn trai: "Sao em thế? Còn thì ?"
Cố Tưởng đáp: "Anh chắc chắn thi hạng nhất , nhưng top 5 của lớp thì vẫn hy vọng."
Cố Niệm bĩu môi chê trai: "Thế cũng nỗ lực chứ! Cả hai em cùng hạng nhất mới chứ."
"Anh nỗ lực top 5..."
Hai đứa trẻ ngoài sân tranh luận chuyện thi cử, Tô Chiêu Chiêu phòng ngủ dọn dẹp hành lý mang về.
Vỏ chăn vỏ gối dùng cô đều tháo , ôm cạnh bể nước định giặt.
Cố Hành bưng cái chậu lớn : "Em nấu cơm , để giặt cho."
Vỏ chăn vỏ gối dày thật, Tô Chiêu Chiêu giặt quả thực tốn sức, thế là nhường chỗ cho bếp.
Đến khi cô nấu xong cơm tối, Cố Hành cũng giặt xong đống đồ đó.
Bây giờ là cuối tháng sáu, sắp bước sang tháng bảy, thời tiết tháng bảy tháng tám ở Hải Thành chẳng khác nào cái lò lửa, nóng đến mức bồn chồn.
Cố Hành đem vỏ chăn vỏ gối treo trong sân cho ráo nước, cả nhà kê một chiếc bàn nhỏ sân ăn cơm.
"Nhà lão Nghiêm sắp đầy tháng cho con, em xem chúng nên tặng gì?" Cố Hành hỏi.
Vu Tuệ Tâm sinh con gái hồi tháng , Tô Chiêu Chiêu về còn Vương Xuân Hoa kể cô vẫn đang ở nhà ngoại ở cữ.
"Họ định ngày tiệc đầy tháng ?"
Cố Hành húp một ngụm cháo: "Ý của lão Nghiêm là mời mấy em thiết đến nhà chung vui thôi, đợi đón vợ con về là mời khách ngay, bảo chúng đều đến."
Tô Chiêu Chiêu thực sự nên tặng quà gì.
Cô cũng từng dự tiệc đầy tháng của ai cả.
Ở hiện đại thì thường là tiền mừng.
Trong ký ức của nguyên , ở quê nhà nào thiết lắm sinh con thì tặng vài quả trứng gà là lắm .
nếu cô tặng trứng gà cho Vu Tuệ Tâm...
Chắc chắn lưng cô sẽ c.h.ử.i rủa cô c.h.ế.t mất.
"Chị Xuân Hoa nhà bên cạnh cũng chứ ?"
"Có , lão Nghiêm cũng mời cả nhà họ."
Tô Chiêu Chiêu : "Thế để em hỏi chị Xuân Hoa xem ."
Sáng hôm khỏi cửa, Tô Chiêu Chiêu gặp Vương Xuân Hoa.