TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:38:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Chiêu Chiêu sửa mấy b.í.m tóc nhỏ của : "Ba tạo bất ngờ cho mà."

là bất ngờ thật, Cố Niệm vốn còn đang bàn với Cố Tưởng là nếu về, chủ nhật bọn trẻ sẽ với ba là lên thành phố.

"Hai đứa ở nhà ngoan đấy?"

"Ngoan ạ, bọn con học về tự nấu cơm tối, ba đều khen ngon."

"Oa! Giỏi thế cơ ..."

Cố Hành bếp nấu cơm, để ba con trò chuyện với .

"Tiết học accordion của Tiểu Niệm thế nào ? Thầy Trịnh ?"

"Không ạ... Thầy Trịnh dạy một bài mới, con kéo cho nhé."

"Được chứ."

Tô Chiêu Chiêu dứt lời, Cố Niệm chạy phòng lấy đàn.

Chẳng mấy chốc, tiếng đàn accordion vui tươi vang lên trong sân nhỏ nhà họ Cố.

Nhà bên cạnh, Vương Xuân Hoa vểnh tai ngóng: "Tiểu Niệm kéo đàn , ôi chao! Nghe thật đấy, thật nhé, con bé nhà cô Tô nuôi dạy thật, ngoan lời, mà thích quá."

Chính ủy Chu liếc bà một cái: "Con gái bà lời ?"

"Con gái đương nhiên cũng lời." Vương Xuân Hoa chuyển ý: "Haiz, Tiểu Niệm cũng xấp xỉ tuổi Tiểu Quân nhà ..."

"Bà thôi !" Chính ủy Chu lườm bà: "Thật là dám nghĩ, bọn trẻ mới bao nhiêu tuổi ..."

Vương Xuân Hoa tặc lưỡi, cũng đúng, bây giờ ai cũng tự do hôn nhân, tự do yêu đương, cho phép hứa hôn từ bé nữa.

"Mẹ, s.ú.n.g cao su của con để ?" Chu Tiểu Quân ở phòng trong gào lên, giọng lớn đến mức lật tung nóc nhà.

Vương Xuân Hoa ngoáy tai: "Mấy giờ còn chơi s.ú.n.g cao su! Suốt ngày chỉ chơi, đừng tưởng lớp thí điểm là vạn sự cần lo nữa! Kỳ thi cuối kỳ mà bét lớp thì xem xử thế nào!"

"Con chơi , hỏi một chút ." Chu Tiểu Quân cảm thấy đặc biệt ghét bỏ, suốt ngày mắng.

Mai nghỉ, lôi để mai chơi ?

"Anh hỏi , hỏi ai? lấy cái thứ của nợ của ."

Chẳng trách ông Chu cho , cái thứ sinh , đôi khi chính bà cũng thấy ghét.

...

Ăn cơm tối xong, Cố Hành chẳng nghỉ ngơi tí nào, bê bồn tắm , đun một nồi nước lớn cho Tô Chiêu Chiêu tắm.

Đến tám giờ rưỡi, bắt đầu giục Cố Tưởng và em gái phòng ngủ.

Cố Niệm: "Ba ơi, con vẫn buồn ngủ."

Cố Tưởng: "... Mai nghỉ, cần dậy sớm."

Cố Hành: "Không cần dậy sớm cũng ngủ sớm, mai chúng chợ sớm mua thịt, mua thịt ngon về món gì đó cho con tẩm bổ, ở trường ăn uống ."

Lại với Cố Niệm: "Giờ buồn ngủ, một lát là ngủ ngay, con cũng cần ngủ sớm, ở trường bao giờ ngủ ngon giấc cả."

Mẹ thật dễ dàng gì, ở trường ăn ngon, ngủ cũng chẳng yên.

Hai em đều là những chiếc áo bông nhỏ tri kỷ: "Thế thì ạ, nghỉ ngơi sớm nhé."

Tô Chiêu Chiêu nén gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-221.html.]

Đoàn trưởng Cố , tâm tư của rõ rành rành đấy, ai mà chẳng !

Cũng may hai đứa trẻ còn nhỏ, nếu lớn hơn chút nữa, mấy lời của chắc chắn chẳng lừa ai.

Đợi hai đứa trẻ đều phòng , Cố Hành tắt đèn và đóng cửa chính phòng khách, kéo Tô Chiêu Chiêu phòng ngủ.

Một tiếng cạch vang lên, chốt cửa phòng ngủ hạ xuống.

Cố Hành ôm cô bước tới kéo rèm cửa.

Tô Chiêu Chiêu bước theo chân lùi dần, lùi đến cạnh bàn , thắt lưng chạm cạnh bàn, khi Cố Hành nhoài kéo rèm, cơ thể hai dán chặt .

Người đàn ông bỏ đói một tuần trời mãnh liệt.

Từ gian ngoài đến gian trong, lúc xuống giường Tô Chiêu Chiêu nhũn như nước, suýt chút nữa thì chịu nổi.

Đến tận lúc kết thúc cô cũng chẳng là khi nào.

Sáng hôm , ngoài dự đoán cô dậy muộn.

Đến khi Tô Chiêu Chiêu ngủ dậy, Cố Hành đưa hai con mua thức ăn về , ba đang gà ngoài sân.

Trên bàn ở phòng khách để phần bữa sáng cho cô.

Tô Chiêu Chiêu cầm đồng hồ bàn lên xem, gần mười giờ .

Thấy cô ngoài, Cố Hành hỏi: "Ngủ ngon ?"

Tô Chiêu Chiêu vươn vai: "Ngủ ngon ." Vừa xong ngáp một cái.

"Có ngủ thêm lát nữa ?"

Tô Chiêu Chiêu lắc đầu.

"Thế thì ăn sáng ."

"Em đ.á.n.h răng ."

Trong nhà khoai tây, buổi trưa Tô Chiêu Chiêu món gà hầm khoai tây, ăn cùng với cơm gạo trắng thơm phức, cô ăn liền tù tì hai bát.

Buổi chiều Vương Xuân Hoa sang chơi một lát, kể cho cô mấy chuyện bát quái xảy ở khu nhà tập thể gần đây.

"Vu Tuệ Tâm cãi với chồng một trận, bỏ về nhà đẻ ."

Tô Chiêu Chiêu nhai miếng khoai lang khô mà Vương Xuân Hoa mang sang, chuyện Vu Tuệ Tâm cãi với bà đại nương họ Nghiêm mà chẳng thấy ngạc nhiên chút nào. Từ khi bà Nghiêm đến đây năm ngoái, chuyện hai mâu thuẫn cô mòn cả tai.

Nghiêm Quang thường xuyên vì chuyện chồng nàng dâu mà than ngắn thở dài với Cố Hành.

Cố Hành cũng phát phiền vì .

"Cô còn hai tháng nữa là sinh nhỉ."

" , thường thì m.a.n.g t.h.a.i chín tháng, chắc là tháng sinh, Đoàn trưởng Nghiêm đặc biệt xin nghỉ lên thành phố đón mà cô chịu về, Cao Nguyệt Vu Tuệ Tâm sinh thành phố, bảo là ở cữ cũng ở nhà ngoại luôn. Mấy ngày nay gặp bà Nghiêm ở chợ, sắc mặt bà khó coi lắm, đoán là chọc tức đấy, sinh con mà về nhà đẻ sinh, rõ ràng là khinh thường chồng mà..."

Cao Nguyệt còn tám chuyện với ?

Xem quan hệ với các chị em quân nhân cũng khá đấy chứ.

Biết lát nữa Tô Chiêu Chiêu về trường, trò chuyện một lát xong Vương Xuân Hoa liền chào về.

Khoảng bốn giờ chiều, Cố Hành đến đơn vị mượn chiếc xe Jeep đưa Tô Chiêu Chiêu đến trường.

Hai đứa trẻ đều tận đầu đường tiễn cô.

Cố Hành xe dặn dò bọn trẻ: "Tiền và phiếu ở trong ngăn kéo, tối nay hai đứa nhà ăn mà ăn nhé."

Loading...