TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:36:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồ Giai chỉ mong thế.

Phòng bên cạnh ở bảy , bên chắc chắn cũng là bảy , giường của cô để trống thì thể dùng để đồ đạc cá nhân.

Cô gái chọn giường của Tô Chiêu Chiêu. Lúc chọn còn hỏi bà: "Bạn nhiều yêu cầu như cô đấy chứ?"

Tô Chiêu Chiêu lắc đầu: "Chỉ cần bạn đừng cả giày leo lên cầu thang là ."

"Cái đó thì chắc chắn , cũng là giữ vệ sinh mà."

"Thế thì quá, cần giúp gì ?"

"Có chứ, bạn đưa đồ giúp với nhé?"

"Được thôi."

"Mình tên Miêu Miêu, bạn tên gì?"

"Tô Chiêu Chiêu."

"Chiêu Chiêu , tên thật đấy."

Tô Chiêu Chiêu đáp: "Tên bạn cũng mà."

Những khác trong phòng cũng lượt giới thiệu tên tuổi với . Chỉ Hồ Giai, vì lúc nãy cáu kỉnh lắm chuyện nên chẳng ai bắt chuyện với cô .

Hiện tại trong phòng bảy , tuổi của Tô Chiêu Chiêu xếp thứ hai, thật là đáng mừng, bà cứ sợ sẽ trở thành "đại tỷ" trong phòng cơ.

(╥╯^╰╥) Thành "nhị tỷ" .

"Tiểu Mai, chị Tô, tụi lấy nước ."

"Đi thôi."

Hôm nay là Thứ Hai, tầm giờ sinh viên trong trường đều đang lên lớp, trong khuôn viên mấy . Vì để hỏi đường cũng ít. Khó khăn lắm mới tìm một để hỏi.

"Các bạn ngược hướng , sang bên khu giảng đường đấy."

Phòng lấy nước, ký túc xá, nhà tắm... đều thuộc khu sinh hoạt, ở hướng ngược với khu giảng đường.

Tạ Tiểu Mai lầm bầm: "Chẳng thấy cái biển chỉ đường nào."

Không biển chỉ đường, mà là quanh khu Lai Nhân Các họ ở . là một góc bỏ rơi mà!

Quả nhiên, đổi hướng , chẳng mấy chốc họ thấy phòng lấy nước, nhà tắm và nhà ăn cũng ở gần đó. Chưa đến giờ ăn nên ba lấy nước nóng về ký túc xá .

Vừa phòng thấy thêm một mới đến. Cô gái cuối cùng cao lớn vạm vỡ, trông cực kỳ khỏe mạnh. Cô đang dọn dẹp giường, cứ hễ động là ván giường kêu "kẽo cà kẽo kẹt".

Hồ Giai giống như một cô vợ nhỏ chịu ấm ức, giường hậm hực, cái môi dẩu đến mức thể treo cả hũ dầu. Viên Viên và Tạ Tiểu Mai trộm.

Chương 177 Bạn cùng phòng

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-216.html.]

Cô gái giường của Hồ Giai to mà giọng cũng to, tóc dài, buộc hai b.í.m ngắn ngủn trông cá tính. Thấy nhóm Tô Chiêu Chiêu , cô liền tự giới thiệu: "Mình tên Phạm Văn Hà, các bạn tên gì?"

Nhóm Tô Chiêu Chiêu cũng giới thiệu tên .

"Bạn ở đơn vị nào thế?" Viên Viên hỏi.

"Mình ở Viện nghiên cứu hoa quả Hải Tây." Phạm Văn Hà .

"Viện nghiên cứu hoa quả là đơn vị gì thế? Chưa thấy bao giờ. Bên bạn cũng thuộc Bộ Thương nghiệp quản lý ? Đơn vị như thế đáng lẽ thuộc Cục Nông nghiệp chứ nhỉ?"

"Không , bên do hệ thống hợp tác xã quản lý, Viện nghiên cứu là đơn vị trực thuộc của hợp tác xã." Phạm Văn Hà giải thích, "Đơn vị chuyên nghiên cứu về trái cây, kiểu như trồng thế nào, chăm sóc , để tăng năng suất và chất lượng... Đơn vị nhỏ thôi, các bạn thấy cũng là bình thường."

Viên Viên bảo: "Thế ở đơn vị bạn chắc chẳng thiếu trái cây ăn nhỉ?"

Phạm Văn Hà ha hả : "Thực cũng thiếu đấy."

Hồ Giai lẩm bẩm: "Hệ thống đơn vị từ bao giờ thế, chẳng nhỉ."

to nhỏ, Phạm Văn Hà thấy liền liếc một cái: "Cô cũng ở bên hợp tác xã ?"

Hồ Giai vênh mặt: " thế. bao giờ thấy hợp tác xã cái viện nghiên cứu nào cả."

Phạm Văn Hà "xì" một tiếng, lộ rõ vẻ khinh bỉ: "Thế thì chắc chắn cô ở vị trí quan trọng gì , chân chạy vặt chứ gì, chẳng cái gì cả, đúng là thiếu hiểu ! Cô tưởng hợp tác xã chỉ đơn giản là thu mua với bán đồ thôi chắc?"

Hồ Giai cho đỏ mặt tía tai nhưng vẫn cố trấn tĩnh vặn : " gì kệ , liên quan gì đến chị!"

Phạm Văn Hà lạnh: "Hừ, cũng chẳng thèm quản cô, là tự cô ở đây còn vẻ."

Hồ Giai nhất thời cứng họng, tức đến mức đ.ấ.m giường.

Phạm Văn Hà tặc lưỡi: "Lại còn dỗi cơ đấy."

Hồ Giai: "..."

Sắp tức c.h.ế.t ! Người mà đáng ghét thế !

Tô Chiêu Chiêu mà chỉ lắc đầu. Cãi mà cứ thích gây sự, đúng là phục cô nàng thật. Sao cứ thích bộc lộ điểm yếu của thế nhỉ.

Tô Chiêu Chiêu đồng hồ cổ tay: "Đến giờ ăn trưa , ăn thôi ."

"Đi thôi."

Tô Chiêu Chiêu lấy từ trong túi một tờ phiếu cơm hai lạng và phiếu thức ăn. Phiếu thịt ít nên hôm nay bà mang theo. Những loại phiếu là do Trưởng phòng Lưu mang từ chi nhánh về đợt . Ngoài phiếu ăn còn phiếu tắm và phiếu lấy nước nóng. Vừa đủ dùng cho một tháng, mỗi tháng lĩnh một , dùng hết cấp thêm, nếu dùng quá thì tự bỏ tiền túi . Phiếu của hai tháng thì Tô Chiêu Chiêu và tự lên chi nhánh mà lĩnh. Các đơn vị khác chắc cũng tương tự như .

Mọi cầm sẵn phiếu, mỗi cầm một chiếc cặp lồng xuống lầu. Nhóm ở phòng đối diện thấy cũng vội vàng gọi : "Đi thôi, đừng dọn dẹp nữa, nhà ăn lấy cơm ."

Đám nam giới lầu cũng cầm cặp lồng chuẩn ăn, quen thì chào một tiếng, tiếng gọi í ới, gần như tất cả đều cầm cặp lồng theo. Một đám đông đúc. Tô Chiêu Chiêu đếm sơ qua cũng sáu bảy chục ! Vừa vặn lập thành một lớp.

Sáu bảy mươi cùng trông cũng khá hoành tráng. May mà tuổi tác của đa đều còn trẻ, cách ăn mặc khác mấy so với sinh viên trong trường, nên cũng thu hút quá nhiều ánh mắt ngạc nhiên.

Đại học Hải Thành rộng, nhưng sinh viên quá đông, so với lượng sinh viên ở các trường đại học thời thì đúng là kém xa một trời một vực.

Loading...