Thật là quá đáng mà!
Người hổ ?
Cố Hành lúc uống rượu lời lời, chẳng hạn như trong chuyện : "Nóng."
Tóm là nhất quyết đắp, .
Tô Chiêu Chiêu nhanh chóng chẳng còn tâm trí mà quản chuyện chăn với chẳng màn nữa. Cô giống như một con thuyền nhỏ, dập dềnh theo sóng biển, lúc thì sóng vỗ rì rào, lúc lướt sóng băng băng.
Lũ trẻ nhà, cửa sân đóng chặt chẽ — lúc Cố Hành nhà tiện tay cài then cửa, Tô Chiêu Chiêu còn chẳng kịp chú ý.
Đôi vợ chồng chẳng còn kiêng dè gì, một giấc ngủ đến tận lúc hoàng hôn buông xuống.
Xương cốt Tô Chiêu Chiêu rã rời, giường đến một ngón tay cũng động đậy. Thật sự, đàn ông ban ngày còn điên cuồng hơn cả ban đêm! Nhất là đàn ông khi chút men rượu, tính hiếu kỳ cũng nặng thật đấy!
Tô Chiêu Chiêu , cả buổi chiều nay cô giống như một chiếc bánh kếp, tiên coi như khối bột mà nhào nặn, nhào xong lật qua lật dày vò, dày vò xong còn ăn sạch sành sanh, đến một mẩu vụn cũng chừa.
Quá hung tàn! Chung sống bấy lâu nay, đây là đầu tiên cô thấu hiểu thế nào là "sống c.h.ế.t ". Lần Cố Hành mà uống rượu, cô nhất định sẽ tự "miệng hùm gan sứa" như nữa! Nhất định trốn thật xa!
Sau vài trút bỏ, Cố Hành cũng tỉnh rượu. Anh giường, một tay ôm lấy vợ đang gục n.g.ự.c , tay gối đầu. Đôi bàn tay ôm lấy cô kìm mà xoa nhẹ lên bờ vai đang để lộ ngoài chăn.
Tô Chiêu Chiêu đá chân : "Đi đun nước , em tắm."
Cố Hành xuống giường, đắp chăn cho cô thật kỹ, còn mặt dày hỏi một câu: "Vừa nãy thích ?"
Không hỏi thì thôi, hỏi xong mặt Tô Chiêu Chiêu nóng bừng đến mức thể đun sôi nước. Cô thẹn quá hóa giận, tung một cước đá tới: "Đồ lưu manh!"
Cố Hành tóm gọn lấy chân cô, vỗ nhẹ hai cái nhét trong chăn: "Nằm một lát dậy , bọn Cố Tưởng sắp về đấy."
Nói xong, mở cửa bước khỏi phòng ngủ, việc đầu tiên là cổng mở then cài, đó mới bếp đun nước tắm.
Trời lạnh, tắm ở nhà dễ cảm nên thường chỉ lau qua loa, đợi đến khi nhà tắm công cộng mở cửa mỗi tuần hai mới tắm rửa t.ử tế.
Tô Chiêu Chiêu đầy mồ hôi, chỉ lau qua chắc chắn là . Cố Hành bê bồn tắm gỗ , đun nửa bồn nước cho cô tắm rửa nhanh gọn, đợi cô tắm xong, cũng tắm qua một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-191.html.]
Lúc đang đổ nước tắm thì hai đứa nhỏ chơi bời cả buổi chiều cũng về đến nhà. Cố Tưởng xách theo mấy con chim sẻ.
"Vào rừng b.ắ.n chim ?" Cố Hành hỏi.
Cố Tưởng gật đầu, lắc lắc mấy con sẻ trong tay: "Chỉ b.ắ.n năm con thôi ạ."
Cố Niệm bĩu môi, cầm cái s.ú.n.g cao su vung vẩy, trai còn b.ắ.n năm con, cô thì chẳng con nào.
Cố Hành mỉm : "Tối nay bố món chim sẻ nướng cho hai đứa ăn."
Tô Chiêu Chiêu bước thấy: "..."
Ở thời hậu thế, b.ắ.n chim sẻ là vi phạm pháp luật... ở hiện tại, chim sẻ là một trong "bốn loài gây hại". Cô nhớ đây từng báo cáo rằng chim sẻ thời hậu thế cơ bản là loài nhập khẩu, nếu cũng là giống lai.
Nguyên nhân chính là phong trào tiêu diệt bốn loài gây hại cuối những năm 50. Trong thời đại thiếu thốn lương thực, để tăng sản lượng, loài chim sẻ ăn thóc lúa trở thành chim hại, xếp cùng hàng với chuột, ruồi, muỗi để tiêu diệt tận gốc.
Sau một đợt vận động dân, chim sẻ chịu đòn giáng chí mạng, suýt chút nữa thì tuyệt chủng. Hơn nữa, vì chim sẻ khan hiếm dẫn đến sâu bọ tràn lan, sản lượng lương thực những tăng mà còn sâu bệnh phá hoại nghiêm trọng hơn. Để khôi phục hệ sinh thái, đành nhập khẩu chim sẻ từ Liên Xô và gạch tên chúng khỏi danh sách bốn loài gây hại.
Trải qua một kiếp nạn, chim sẻ mới minh oan, từ kẻ thù trở thành loài ích và bảo vệ. là gian nan thật.
Nói cũng , phong trào tiêu diệt bốn loài gây hại chắc cũng diễn trong một hai năm tới thôi. Tô Chiêu Chiêu thể lấy con mắt thời hậu thế để nhận hiện tại, cô tuy kết cục nhưng cũng chẳng cách nào bảo đừng b.ắ.n chim sẻ, thấy b.ắ.n gần hết thì bảo dừng để khỏi tốn tiền nhập khẩu.
Cuộc vận động tương lai đó là quy mô quốc, nếu cô thật sự liều c.h.ế.t lảm nhảm... thì lật đổ chính là cô . Cô cảm thấy cứ nên thuận theo thời đại, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống .
Chim sẻ nướng là do Cố Hành . Anh lấy mấy thanh củi, đốt một đống lửa trại giữa sân. Chim sẻ vặt lông, sạch ruột cứ thế gác lên lửa nướng. Ngoài muối và ớt thì chẳng cho thêm gia vị gì khác. Tô Chiêu Chiêu nếm thử một chút, vị cũng khá , chỉ là thịt ít quá.
Nói thật, dân đ.á.n.h chim sẻ đến mức suýt tuyệt chủng, chắc chỉ vì thịt để ăn đấy chứ?
Chu Kiến Quốc về nhà hai ba ngày, cuối cùng cũng bắt đầu xem mắt sự sắp đặt của .
Thanh niên nam nữ gặp mặt cũng cần phụ trưởng cùng. Để tránh ngượng ngùng, nhất là đầu gặp nên chọn những nơi như công viên rạp chiếu phim. Khu định cư công viên, cũng thể để hai rõ ràng ở gần cứ chạy tận trong thành phố.
Thế là Vương Xuân Hoa nảy ý kiến, để họ gặp ở cánh rừng nhỏ. Cánh rừng nhỏ ở khu đối với lũ trẻ thanh niên thực cũng chẳng khác gì công viên trong thành phố là mấy. Cạnh rừng còn một con sông, sông cá, là địa điểm vui chơi yêu thích nhất của bọn trẻ con.
Hôm đó, sự cằn nhằn của , Chu Kiến Quốc khoác lên bộ quân phục mới tinh, đội mũ chỉnh tề, tay cầm một tờ báo cuộn tròn, bước khỏi nhà. Trong lòng mong đợi thấp thỏm, gặp cô gái gặp thì nên gì. Suốt dọc đường chỉ mải nghĩ xem nên mở lời thế nào, đến mức gọi bên đường cũng thấy.
Mãi đến khi đó gọi thêm tiếng nữa, mới sực tỉnh: "Đồng chí Cao Nguyệt?"