Cao Nguyệt một tay dìu bà cụ Nghiêm, một tay cầm đèn pin soi đường: "Chị dâu cứ yên tâm, em đỡ ạ. Chị nhà ."
Đợi hai xa, Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành mới đóng cửa nhà.
"Mai cân hai cân bánh quy đào mang sang nhà họ Nghiêm nhé , tặng mấy cân đậu xanh kê vàng, cũng nên lễ đáp ."
Cố Hành gật đầu: "Tan cùng ."
Tô Chiêu Chiêu bảo: "Ăn cơm tối xong mới , sang vài câu về thôi."
"Được."
Chuyện Tô Chiêu Chiêu phát biểu trong cuộc họp ở phân xã đồng chí cùng thêm mắm dặm muối, kể vô cùng sinh động cho các đồng nghiệp ở hợp tác xã . Anh ba hoa chích chòe, về màn thể hiện của Tô Chiêu Chiêu như thể thần thánh phương nào. Có đồng nghiệp xong thì há hốc mồm, phục Tô Chiêu Chiêu sát đất; cũng nửa tin nửa ngờ, cảm thấy đồng nghiệp quá lời. Mãi đến khi trưởng khoa Tạ đích xác nhận, mới tin là thật. Thậm chí còn chạy đến mặt Tô Chiêu Chiêu để hỏi xin kinh nghiệm họp.
Kinh nghiệm của Tô Chiêu Chiêu: Đọc sách nhiều .
Công việc hôm nay của cô rõ ràng, chính là tổng hợp nội dung cuộc họp hôm qua thành báo cáo. Biết ngày mai cô trấn Thanh Sơn, chủ nhiệm Lưu bảo cô cần vội , sang tuần nộp cho ông là . Ông cũng bảo trưởng khoa Tạ sắp xếp một đồng chí cùng Tô Chiêu Chiêu. Trưởng khoa Tạ chọn Lục Hạo Nhiên. Với tư cách là nhân viên thu mua, Lục Hạo Nhiên thường xuyên công tác, thành phố nông thôn chỗ nào cũng nhẵn mặt, thông thạo trấn Thanh Sơn, cùng thì sợ giữa đường lạc mất.
"Chị Tô, thế mấy giờ xuất phát ạ?"
Tô Chiêu Chiêu cũng rõ mất bao lâu: "Từ chỗ sang đó đạp xe mất bao lâu em?"
Lục Hạo Nhiên ngẫm nghĩ: "Đạp xe tầm hơn một tiếng ạ."
"Vậy thì chín giờ , giống giờ việc bình thường, tập trung ngay đầu ngõ luôn."
"Vâng ạ." Lục Hạo Nhiên gật đầu.
Buổi sáng Tô Chiêu Chiêu xong báo cáo cuộc họp, nhưng cô nộp ngay. Mai là thứ Bảy , cô dự định để sang thứ Hai tuần mới đưa cho chủ nhiệm Lưu. Buổi chiều, Tô Chiêu Chiêu ôn quy trình tập huấn ngày mai một lượt, đó thì chẳng còn việc gì để . Trước khi tan , cô tạt qua cửa hàng phía .
Tiểu Đường đang tán gẫu với Nhậm Hà, thấy Tô Chiêu Chiêu phía liền hỏi: "Chị Tô bận xong ạ?"
Hôm nay cô ngang qua văn phòng mấy , nào cũng thấy Tô Chiêu Chiêu cắm cúi lách, trông vẻ bận rộn. Bận hơn hẳn hồi còn ở cửa hàng phía .
Tô Chiêu Chiêu mỉm gật đầu: "Cân giúp chị hai cân bánh quy đào với."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-177.html.]
"Vâng ạ."
Tiểu Đường đáp lời thì Nhậm Hà nhanh tay lấy giấy dầu lấy bánh. Bánh quy đào để rời, xếp ngay ngắn từng hàng trong thùng giấy lót túi nilon, miệng túi bình thường đều buộc chặt bằng dây để tránh bánh ỉu. Dù cũng là loại bánh dễ vỡ, trong quá trình vận chuyển, mỗi thùng bánh quy đào thường sẽ một phần mười vụn . Những mẩu vụn sẽ bán rẻ , hoặc một phần sẽ trở thành "phúc lợi" của nhân viên bán hàng.
Chương 145: Sang nhà họ Nghiêm chơi
Là "phúc lợi", mà cũng coi như hao hụt định mức bình thường. Nhậm Hà tay chân lanh lẹ, chẳng mấy chốc cân xong bánh. Cân xong, cô vội gói ngay mà định mở túi nilon , bốc thêm một nắm vụn bánh bỏ gói giấy để "phúc lợi".
Tô Chiêu Chiêu vội bảo: "Nhậm Hà ơi, chỗ chị mang tặng ."
Động tác của Nhậm Hà khựng : "Vâng ạ, thế để chị Tô mua bánh em cân bù cho chị."
Tô Chiêu Chiêu mỉm , gật đầu cũng chẳng lắc đầu. Trả tiền xong cô cũng vội văn phòng mà tán gẫu với họ một lát. Nghĩ đến chuyện Nhậm Hà họ Nhậm, xã trưởng Nhậm cũng họ Nhậm, Tô Chiêu Chiêu định hỏi thăm vòng vo một chút. Không ngờ Nhậm Hà tự luôn.
"Họ Nhậm ở làng em là họ lớn nhất, xã trưởng Nhậm là thành đạt nhất chỗ em đấy!"
"Ông ở làng từ nhiều năm , trong làng chỉ còn căn nhà cũ thôi..."
" xã trưởng Nhậm hề quên bà con lối xóm . Ông bảo bọn trẻ trong làng sách nhiều , còn quyên tiền cho trường học nữa, bảo là chỉ học mới lối thoát, mới tìm công việc bát cơm sắt."
"Bố em cho em học hết cấp hai cũng là vì em tìm công việc ."
Ở cái thời đại thiếu thốn học thế , học sinh cấp hai coi là trình độ cao , chỉ cần vấn đề gì lớn thì thường đều sắp xếp công việc. Nhậm Hà hợp tác xã, yếu tố đồng hương với xã trưởng Nhậm lẽ cũng một phần, nhưng nhiều, chủ yếu vẫn là dựa bằng cấp của chính cô. Nhậm Hà học muộn, mười bảy tuổi đầu năm nay mới nghiệp cấp hai. Bạn cùng lớp cô khối lớn tuổi hơn cô, hai mươi mấy tuổi lập gia đình cũng .
Tô Chiêu Chiêu chợt nhớ đến những bài báo từng về việc khôi phục kỳ thi đại học năm 1977, trong cái thời đại đặc biệt , những trí thức cuối cùng cũng chờ cơ hội để theo đuổi giấc mơ một nữa. Cha con cùng dắt tay phòng thi, cùng dự thi đại học, cùng đỗ trường đại học, những trường hợp như thế là hiếm. Mà hiện tại, đất nước mới lập quốc vài năm, chính là lúc đang khát nhân tài, những chí hướng đương nhiên sẽ nắm bắt cơ hội học tập. Tuổi tác bao giờ là rào cản cho sự nỗ lực vươn lên.
...
Ăn xong cơm tối, Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành xách theo bánh quy đào sang nhà họ Nghiêm. Cổng nhà họ Nghiêm đang mở toang, ngoài sân, bà cụ Nghiêm đang nắm lấy Nghiêm Học Văn chuyện gì đó rõ, Cao Nguyệt thì đang bên bể nước rửa dọn. Cố Hành gõ cửa. Nghe thấy tiếng động, trong sân đều .
Bà cụ Nghiêm lập tức buông Nghiêm Học Văn bật dậy, gọi Nghiêm Quang đon đả đón khách: "Tiểu Cố với Chiêu Chiêu sang chơi đấy , mau đây!"
Cố Hành và Tô Chiêu Chiêu bấy giờ mới bước . Đây là đầu tiên Tô Chiêu Chiêu đến nhà họ Nghiêm, thật lòng thì sân vườn nhà chăm chút khá !
Chào bác ạ, vợ chồng cháu sang chơi. Tiện chút quà mọn biếu bác và gia đình dùng lấy thảo ạ. Anh Nghiêm nhà bác?