TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 176
Cập nhật lúc: 2025-12-17 09:57:50
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Chiêu Chiêu miệng ngậm mì sợi lắc đầu: "Vừa vặn ạ."
Lúc nấu Cố Hành bỏ thêm mấy quả ớt ngâm , ăn vị chua chua cay cay, ngon miệng. Những thứ đều là học từ Tô Chiêu Chiêu cả. Tay nghề của Đoàn trưởng Cố ngày càng tiến bộ !
Tô Chiêu Chiêu vốn định ăn xong bát mì sẽ ngủ tiếp một giấc, ai ngờ ăn xong hết cả buồn ngủ. Cố Hành nấu cơm nên cô đảm nhận việc rửa bát.
Cơm tối kết thúc lâu, nhà khách đến chơi. Người đến là bà cụ Nghiêm và Cao Nguyệt. Tô Chiêu Chiêu mở cửa, đón hai rõ ràng là sang hàng xóm tán dóc nhà.
" là nên sang ban ngày, nhưng hỏi Nghiêm Quang thì ban ngày các chị đều , nên chỉ thể sang buổi tối thôi."
Bà cụ Nghiêm lấy túi lương thực tay Cao Nguyệt, nhiệt tình nhét lòng Tô Chiêu Chiêu: "Hôm qua lúc đến , gửi tặng nhà chị ít đậu xanh, kê vàng nhà tự trồng. Cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền, nhà chị thiếu lương thực, nhưng đây là tấm lòng của bà già , chị cứ nhận lấy để nấu cháo mà uống."
Tô Chiêu Chiêu mà đỡ lấy thì túi lương thực nặng tầm bảy tám cân chắc chắn sẽ rơi xuống đất. Nhìn túi đồ trong lòng, cô bảo: "Bác khách sáo quá ạ, bác vất vả mang từ xa đến thế mà cho nhà cháu nhiều thế ..."
Bà cụ Nghiêm xua tay: "Ở nhà vẫn còn, còn nhiều lắm, cô đừng khách sáo với nữa. Nghiêm Quang kể với , nó với Đoàn trưởng Cố quan hệ , là chiến hữu bao nhiêu năm , hai nhà chúng vốn dĩ nên thiết mới . khách sáo với chị thì chị cũng đừng khách sáo với ."
Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành , Cố Hành gật đầu: "Đã là tấm lòng của bác thì chúng cháu xin nhận ạ."
Bà cụ Nghiêm híp mắt: "Thế mới đúng chứ!"
Tô Chiêu Chiêu xách túi lương thực nhà, Cố Tưởng và Cố Niệm bê sẵn ghế sân mời khách .
Chương 144: Bà cụ Nghiêm siêu khéo mồm
Trời tối hẳn, đèn ngoài sân bật lên, soi sáng cả một gian. Cố Hành hỏi: "Sao Nghiêm Quang cùng bác sang đây ạ?"
Bà cụ Nghiêm quan sát quanh sân: "Nó , đang ở nhà bồi vợ nó . mới đến cũng đường nên bảo con bé Tiểu Nguyệt dẫn ."
Nhà họ Cố là nhà đầu tiên bà cụ Nghiêm ghé thăm. Suốt cả ngày hôm nay, bà rẫy qua mấy hộ gia đình , đều là do Cao Nguyệt dẫn đường. Cao Nguyệt đến đây cũng một thời gian, lãnh đạo trực tiếp của Nghiêm Quang gồm những ai, nhà ở , trong nhà những ai, Nghiêm Quang với ai, cô bé đều nắm rõ như lòng bàn tay. Những gì bà cụ Nghiêm , cứ hỏi cô bé là rõ ngay. Còn hữu dụng hơn hỏi Vu Tuệ Tâm nhiều.
Hỏi Cao Nguyệt thì nhiệt tình ngay, còn hỏi Vu Tuệ Tâm thì cứ như cạy miệng bình vôi, thèm hé nửa lời! Đã thế còn trưng cái bộ mặt khó coi cho bà xem nữa. Đừng tưởng bà nhận , cô con dâu chắc chắn nghĩ bà quá vồn vã với khác là mất mặt cô ! Bà sống quá nửa đời , sắc mặt nào mà bà chẳng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-176.html.]
Không chỉ , bà cụ Nghiêm còn từ miệng những vợ quân nhân trong mấy nhà mà lờ mờ cô con dâu nhà hòa đồng, quan hệ với vợ Đoàn trưởng Cố chẳng . Vì lẽ đó, đậu xanh kê vàng bà mang sang đây còn nặng hơn nhà khác mấy cân. Tất nhiên nhà nào bà cũng tặng kê với đậu, bà mang theo nhiều thứ lắm, nào là đỗ quả khô, nào là hạt phỉ nhặt núi ở quê, đều thể đem tặng.
Tô Chiêu Chiêu rót nước, dùng đĩa bưng một ít hạt dưa : "Bác uống nước ạ."
Bà cụ Nghiêm đón lấy: "Ơi, cảm ơn cháu nhé con gái, cháu cũng , chúng chuyện rôm rả tí nào."
Tô Chiêu Chiêu đáp lời đưa ly còn cho Cao Nguyệt. Cao Nguyệt dậy nhận lấy: "Em cảm ơn chị dâu."
Tô Chiêu Chiêu mỉm gật đầu. Hôm nay gọi cô là "đại tỷ" nữa, .
Cố Hành trò chuyện với bà cụ Nghiêm vài câu trong nhà, nhường sân cho mấy phụ nữ tán gẫu.
"Vẫn là sân nhà chị chăm chút khéo quá, trồng rau trồng hoa, chẳng bù cho cái sân nhà , trồng mấy thứ chỉ để ngắm chứ chẳng tích sự gì."
Bà cụ Nghiêm thực sự khéo ăn , bà nắm lấy tay Tô Chiêu Chiêu khen ngợi: " cháu là thạo việc , còn đang ở hợp tác xã đúng ? Giỏi thật đấy! Ở chỗ câu thế : Làm ở hợp tác xã là bát cơm vàng, cho quan cũng chẳng đổi!"
"Công việc thì , nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ thế , việc trong việc ngoài đều một tay lo liệu, Đoàn trưởng Cố nhà cháu đúng là phúc!"
Nghe những lời , Tô Chiêu Chiêu đỏ mặt, thực cô cũng đến mức bà khen . Bà cụ Nghiêm qua chuyện cũ của Tô Chiêu Chiêu và hai đứa trẻ, nhưng bà hề khơi chủ đề đó để . Bà chỉ bảo khổ thì đều sướng cả thôi. Bà khen hai đứa nhỏ nuôi dạy , còn nắm tay Cố Tưởng và Cố Niệm dặn dò lớn lên hiếu thảo với .
Suốt buổi Cao Nguyệt mấy khi lên tiếng, thành xuất sắc vai trò của một quan sát và lắng . Hai ở nhà họ Cố hơn một tiếng đồng hồ. Tô Chiêu Chiêu cũng từ miệng bà cụ Nghiêm mà thêm bao nhiêu chuyện nhà họ Nghiêm. Ví dụ như bao nhiêu năm bà cụ mới gặp cháu nội hai . Hay như nhà họ Nghiêm những ai, ông cụ Nghiêm cũng lên thăm cháu nhưng nỡ bỏ ruộng vườn ở quê...
Dù bà cụ Nghiêm một lời nào chê bai Vu Tuệ Tâm, nhưng cũng khó để nhận mối quan hệ chồng nàng dâu chắc chắn mâu thuẫn. Bà cụ Nghiêm cũng là loại quả hồng mềm để ai nắn thì nắn. Xưa nay chồng nàng dâu vốn là đối thủ, tình hình hiện tại, những ngày tháng của nhà họ Nghiêm chắc chắn thiếu cảnh gà bay ch.ó sủa.
Còn về Cao Nguyệt ... Tô Chiêu Chiêu tạm thời đưa đ.á.n.h giá. Dù cô cũng ngờ tới việc bà cụ Nghiêm dắt cô bé sang chơi nhà . Xem , bà cụ là một đầu óc.
"Chiêu Chiêu , Tiểu Cố , khi nào rảnh nhớ dắt mấy đứa nhỏ sang nhà bác chơi nhé!"
Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành – mới để tiễn khách – tiễn hai đến tận cổng, bà cụ Nghiêm ngớt lời mời mọc. Tô Chiêu Chiêu vẫy vẫy tay: "Vâng ạ bác, bác chậm thôi, chú ý chân nhé."
Bác thong thả ạ. Chị Cao Nguyệt đường cẩn thận nhé. Hai ngủ ngon ạ!