TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 175

Cập nhật lúc: 2025-12-17 09:51:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảm giác như cùng đẳng cấp .

Xã trưởng Nhậm là dẫn đầu vỗ tay: "Bốp bốp bốp!"

Những vội vàng vỗ theo. "Bốp bốp bốp!", "Bốp bốp bốp!"

Trong phòng họp vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt! Chú Lưu và chú Tạ vỗ đến đỏ cả tay. Mát mặt, quá sức mát mặt luôn!

"Đồng chí Tô ! Cô chỉ tóm lược từng điểm cốt lõi của cuộc họp , mà còn đưa những ý kiến cá nhân cực kỳ mang tính xây dựng và khả thi! Phải thừa nhận rằng, những suy nghĩ thực sự kiến thức!"

"Các đồng chí ạ, đây mới chính là mục đích của việc chúng mở cuộc họp!"

"Hy vọng thể học tập tinh thần họp hành của đồng chí Tô, tích cực suy nghĩ, hăng hái phát biểu..."

Chương 143: Sang chơi nhà

Sau khi cuộc họp kết thúc, xã trưởng Nhậm vài câu khích lệ với Tô Chiêu Chiêu, còn dặn dò chú Lưu ngay mặt bồi dưỡng đồng chí Tô Chiêu Chiêu cho thật .

"Đồng chí Chiêu Chiêu điều lên văn phòng phụ trách mảng văn thư , xã trưởng yên tâm, nhất định sẽ dốc lòng bồi dưỡng cô ."

Xã trưởng Nhậm gật đầu: "Nền tảng câu chữ của Chiêu Chiêu , sắp xếp như hợp lý."

Xã trưởng Nhậm bận, còn nhiều việc xử lý nên thêm vài câu động viên việc khác. Chú Vương xáp gần, dành cho Tô Chiêu Chiêu một tràng khen ngợi.

"... Lão Lưu, ông đúng là thêm một mãnh tướng đấy!"

Chú Lưu hớn hở, nếu mà đuôi thì chắc vểnh lên tận trời. Cái vẻ đắc ý như gió xuân chính là bộ dạng của chú Lưu lúc . Người khen cấp của chú còn khiến chú sướng hơn là khen chính chú nữa! Điều đó chứng minh cái gì? Chứng minh chú đôi mắt tinh đời!

Từ phòng họp cho đến lúc xuống lầu, chú Lưu chắp tay lưng, cái bộ dáng vênh váo chẳng coi ai gì! Tại chỗ để xe đạp, chú Vương một nữa nhắc nhở: "Lão Lưu, Chiêu Chiêu , đừng quên buổi tập huấn ngày nhé."

Chú Lưu xua tay: "Quên thế nào ."

Lúc là bốn giờ rưỡi chiều, mặt trời dần ngả về tây, nhuộm bầu trời thành một mảng màu đỏ cam. Nhóm Tô Chiêu Chiêu nán thành phố thêm nữa, leo lên xe đạp bắt đầu hành trình trở về. Trên đường , mấy khỏi tán dóc về chuyện trong cuộc họp.

"Chiêu Chiêu , thật lòng nhé, lúc xã trưởng Nhậm điểm danh cháu, chú giật nảy cả luôn!" Chú Tạ giờ nhớ vẫn còn thấy hãi.

Chú Lưu ha hả lớn: "Ông mà, chỉ cái nhát gan, tí chuyện thế mà cũng sợ? đây chẳng sợ tí nào nhé! lúc nào cũng tin tưởng Chiêu Chiêu nhà , bản lĩnh của cô lớn lắm đấy!"

Chú Tạ liếc chú một cái, rõ ràng thấy chú lau mồ hôi mà cũng dám mở miệng thế.

Tô Chiêu Chiêu bảo: "Cháu cũng sợ chứ ạ, đừng vẻ ngoài cháu bình tĩnh, thực trong lòng cuống quýt lắm."

"Cuống là chuyện bình thường, nếu đổi khác, khi còn chẳng thành câu chứ." Chú Tạ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-175.html.]

" đấy, những lời cháu trong cuộc họp đến cả xã trưởng Nhậm cũng khen! Cả cái phân xã , ở tầm tuổi cháu mà tầm như thế thì e là chẳng mấy ."

Vả , cô mới chỉ học vấn gia sư tại nhà, so sánh như càng thấy hiếm .

Tô Chiêu Chiêu để mặc gió chiều thổi mặt, khóe môi khẽ cong lên mỉm : "Cháu thích sách, nhà cháu Cố cũng tìm cho cháu nhiều sách để , ở nhà hai vợ chồng thường xuyên cùng học hỏi trao đổi. Những năm tháng trôi dạt hồi trẻ cũng cho cháu cơ hội tiếp xúc với nhiều nhiều việc, những trải nghiệm quý giá và việc sách phong phú đó mở mang tầm mắt cho cháu nhiều."

Chú Lưu xong gật đầu tỏ ý tán đồng và khen ngợi: "Cháu những kiến giải và cảm nhận như đúng là đáng quý..."

Mọi đạp xe trò chuyện, chẳng mấy chốc về gần tới nơi. Chú Lưu bảo: "Giờ cũng muộn , cần đến đơn vị nữa, về nhà thẳng luôn ."

Tô Chiêu Chiêu vẫy tay chào đạp xe về nhà. Cổng sân khép hờ, cô xuống xe dắt xe cửa.

Cố Hành thấy tiếng động liền đầu : "Về đấy . Trên đường ngã chứ?" Vừa , ánh mắt lướt một vòng quanh cô.

Coi thường ai đấy? Tô Chiêu Chiêu dựng xe trong sân, đến mặt : "Anh xem em giống ngã xe ?"

Cố Hành lắc đầu: "Không giống."

Tô Chiêu Chiêu hừ một tiếng, bể nước rửa tay. Cố Hành lấy cái túi đeo chéo và bình nước cô xuống: "Họp hành thế nào em?"

"Rất ạ, họp một buổi mà còn nhận thêm việc công tác đây ."

Cố Hành nhướn mày. Tô Chiêu Chiêu lấy cái khăn treo tường lau nước tay: "Ngày em sang trấn Thanh Sơn tổ chức tập huấn."

"Tập huấn sơ cứu ?"

" thế, xã trưởng Nhậm yêu cầu các hợp tác xã bên thành tập huấn trong tháng . Chú Vương ở trấn Thanh Sơn tìm phù hợp, hôm nay gặp ở phân xã nên nhờ em sang giúp, chú Lưu đồng ý , chốt lịch là ngày ."

Tô Chiêu Chiêu phịch xuống ghế bập bênh, nhắm mắt đung đưa thoải mái. Buổi trưa ngủ, đạp xe lâu như , cô mệt rã rời từ sớm .

Cố Hành mang túi và bình nước nhà treo gọn gàng, xắn tay áo lên: "Tối nay để nấu cơm nhé, ăn mì sợi ?"

Tô Chiêu Chiêu nhắm mắt gật đầu: "Vâng ạ~"

Đến khi Cố Tưởng và Cố Niệm học về, Tô Chiêu Chiêu ghế ngủ . Hai em xổm bên cạnh ngắm một lát, lẳng lặng phòng bài tập. Mì sợi là loại mì khô mua sẵn, nhào bột cán bột nên tốn bao nhiêu thời gian. Cố Hành nhanh chóng nấu xong mì, thấy Tô Chiêu Chiêu vẫn đang ngủ đành đ.á.n.h thức cô dậy.

Tô Chiêu Chiêu mở mắt vẻ ngái ngủ: "Nấu xong ạ?" Cô lấy tay che miệng ngáp một cái.

"Ăn , ăn xong ngủ tiếp."

Cố Tưởng và Cố Niệm bưng mì lên bàn. Tô Chiêu Chiêu cầm đũa ăn luôn.

"Vị thế nào? Có nhạt em?" Cố Hành hỏi.

nấu ngon lắm, miệng em . Hai đứa nhỏ ăn thấy thế nào, cần thêm gia vị gì ?

Loading...