Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 33
Cập nhật lúc: 2024-09-09 19:46:00
Lượt xem: 123
"Cô có ý gì?", Dương Văn tức tối nhìn Nghê Hạ.
Nghê Hạ khẽ nhích lại gần, "Không có ý gì cả, cô Dương thông minh như vậy, hẳn là hiểu ý tôi."
"Cô!", Dương Văn cắn môi, nhìn gương mặt mĩ miều của Nghê Hạ mà chỉ muốn xông lên rạch mấy phát lên da cô!
"Nghê Hạ, cô mà cũng có mặt mũi đến đây thử vai à? Cô có biết vai nữ chính này thế nào không? Dựa vào khả năng của cô mà còn vác mặt đến.", Dương Văn đè cơn giận xuống, sau đó bắt đầu mỉa mai, "Có phải đã quên mất lần trước bị tôi thay thế như nào rồi không? Tôi thấy, cô mới là cái loại dùng thủ đoạn ti tiện để leo lên ấy!"
Nghê Hạ nhìn Dương Văn bằng ánh mắt không chút d.a.o động, "Có đôi khi, người ta không nên ăn nói quá ngạo mạn, bằng không, sau này sẽ bị ăn vả thảm lắm đấy."
"Ai bị ăn vả còn chưa biết đâu!"
"À, thế thì cứ chờ xem.", Nghê Hạ chẳng buồn để tâm đến Dương Văn nữa, cô thoải mái ngồi xem Weibo.
Dương Văn hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì nữa.
"Chị Nghê Hạ, cảm ơn chị nhé.", Đường Kỳ thấy hai người dừng lại mới dám nhỏ giọng nói.
Nghê Hạ cười cười, "Chị không giúp em, mà chỉ đơn giản là nhìn cô ta thấy khó chịu thôi."
Đường Kỳ che miệng cười, "Chị Nghê Hạ, trước đây em có đọc được bài báo nói chị tính tình thẳng thắn, có lúc còn khá dữ nữa, xem ra không phải phóng viên viết gì cũng có thể tin được."
Nghê Hạ nhướng mày, "Chị lên báo?"
"Dạ?", Đường Kỳ ngây ra, "Vâng ạ..."
Nghê Hạ hơi bất ngờ, thôi được rồi, diễn viên hạng ba cũng là diễn viên, được lên báo cũng chẳng có gì lạ, cô cũng không thể làm lơ những việc Hạ Dĩ San làm trước đây được.
Đường Kỳ thấy Nghê Hạ đang lướt Weibo thì nói, "Chị Nghê Hạ, đây là Weibo của chị ạ? Em có thể kết bạn với chị được không?"
Từ sau khi Nghê Hạ nhận công việc của Hạ Dĩ San, cô dùng luôn cả Weibo chính chủ của chị gái. Vốn dĩ tài khoản này đều do Cảnh Tố xử lý, sau này để cô hiểu biết nhiều hơn về giới giải trí trong nước nên chị giao cho cô toàn quyền sử dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-33.html.]
Nghê Hạ đáp, "Ừ, được."
Đường Kỳ thấy cô đồng ý thì càng vui hơn, cô nàng vội lấy di động ra, nhưng còn chưa kịp mở Weibo thì Phạm Khuê Ân đã dẫn một đoàn người đi vào.
Năm người trong tổ giám khảo thử vai tiến vào, tất cả đồng loạt đứng dậy.
Tinh thần Nghê Hạ vốn không có gì d.a.o động, nhưng vừa nhìn thấy người đi bên cạnh Phạm Khuê Ân thì đột nhiên ngây ra. Thân mình cao lớn, gương mặt tuấn tú, nét mặt trầm ổn, cả cặp mắt sâu hun hút như đêm đen kia nữa... Sao anh lại ở đây?!
"Chúng ta bắt đầu thử vai nhé. Tôi sẽ phát cho mọi người một đoạn kịch bản, lần lượt từng người lên diễn, kết quả cuối cùng sẽ do tôi quyết định. À phải rồi, đây là Hoắc Thiệu Hàng, chắc không cần giới thiệu các cô cũng biết. Lần này cậu ấy đến đánh giá giúp tôi, các cô thể hiện cho tốt nhé.", Phạm Khuê Ân nhìn lần lượt cả năm người.
"Dạ, đạo diễn."
Ngoài Nghê Hạ ra, cả bốn người kia đều vô cùng hưng phấn. Họ không ngờ lại có thể gặp được Hoắc Thiệu Hàng ở đây, nếu lần này số đen không được Phạm Khuê Ân chọn, thì cũng vẫn còn có khả năng được Hoắc Thiệu Hàng nhìn trúng. Hoắc Thiệu Hàng có công ty riêng, tương lai nếu có thể diễn trung với anh hoặc có thể được lên màn hình cùng anh thôi, vậy thì cũng có thể phát triển rất thuận lợi. Hơn nữa, Hoắc Thiệu Hàng quá có sức hấp dẫn với phụ nữ, hiện tại chỉ cần nhìn thôi mà đã phải nhộn nhạo tim gan rồi. Có lẽ... họ sẽ có cơ hội để làm quen với anh.
Phạm Khuê Ân nói xong bèn ngồi xuống ghế. Trước khi bước đi, Hoắc Thiệu Hàng liếc qua Nghê Hạ. Cô nàng cúi đầu nhìn xuống đất, trên gương mặt trắng nõn thoáng hiện một màu đỏ ửng.
Trong mắt anh hiện lên ý cười, anh cũng không ngờ lại gặp được cô ở đây. Quả nhiên, họ đúng như lời cô nói buổi tối hôm ấy, rất có duyên. Mặt khác, anh cũng không hề bỏ qua ánh mắt như muốn lao đầu xuống hố của người nào đó. Xem ra hành động to gan tối hôm đó, cô vẫn nhớ rõ. Rất tốt, không quên là tốt rồi.
"Chị Nghê Hạ, chị thấy không, Hoắc Thiệu Hàng đấy.", Đường Kỳ đưa lưng về phía mọi người, bất chợt không kiềm chế được phải kéo tay áo Nghê Hạ. Nghê Hạ uể oải ừ một tiếng, cô chẳng buồn nâng mí mắt, đương nhiên cô biết đó là Hoắc đại công tử rồi.
Đường Kỳ thấy Nghê Hạ không có phản ứng gì nhiều thì nghĩ, chắc là "người cũ trong giới giải trí" đều đã miễn dịch khi nhìn thấy Hoắc Thiệu Hàng, người mới như mình ồn ào thế thật là low. Nhưng nhìn ba người khác ngoại trừ Nghê Hạ, Đường Kỳ lại thấy nghi ngờ, mấy người kia cũng giống cô mà, cực kỳ kích động là đằng khác... Vì thế, Đường Kỳ lại một lần nữa tăng thêm phần sùng bái Nghê Hạ. Chị Nghê Hạ quả là gặp biến không run sợ, hẳn là một tấm gương đáng để học tập.
Ở một bên khác, Nghê Hạ chẳng có tâm trạng để ý đến ánh mắt của Đường Kỳ. Sau khi nhận được kịch bản từ tay trợ lý của Phạm Khuê Ân, cô ép mình phải quên đi sự tồn tại của Hoắc Thiệu Hàng, dốc sức nhập tâm vào kịch bản và nhân vật.
Mười mấy phút sau, năm người lần lượt lên diễn trước mặt Phạm Khuê Ân và Hoắc Thiệu Hàng. Nội dung của cảnh này là nữ chính Lâu Dật Kiều nhìn Tô Diệp Bạch, người luôn luôn bảo vệ mình, dần c.h.ế.t đi trong vòng tay mình.
Kim Hiểu là người đầu tiên lên diễn. Tuy cô ta không nổi tiếng, nhưng kĩ thuật diễn không quá tệ, sau khi cô ta diễn xong, Nghê Hạ thấy Phạm Khuê Ân gật đầu tán thưởng.
Tiếp theo là Đường Kỳ. Tuy cô bé là người mới nhưng xem cách thể hiện thì có lẽ ở trường đã được dạy bảo khá kĩ càng, diễn cũng rất tốt...
Ba người đầu tiên đã diễn xong, còn lại Nghê Hạ và Dương Văn. Dương Văn khinh khỉnh liếc Nghê Hạ một cái, sau đó bước lên bắt đầu diễn. Tuy Nghê Hạ rất ghét con người Dương Văn, nhưng không thể không nói, biểu hiện của cô ta không tồi. Cách diễn của cô ta rất phóng khoáng, dễ dàng thu hút ánh mắt của người khác.