Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 138

Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:10:51
Lượt xem: 68

Sau khi kết thúc lễ cưới vào buổi sáng thì buổi tối chính là đêm tiệc cực high. Cô dâu chú rể đi một vòng chúc rượu, Quý Thư Bạch không cho Giang Thần uống nhiều nên hầu như lúc nào cũng kè kè bên cạnh cô. Thân là phù dâu, phù rể, Hạ Dĩ Hàm và Hoắc Thiệu Hàng dĩ nhiên phải hỗ trợ. Có điều, suy nghĩ của Hoắc Thiệu Hàng cũng giống như Quý Bạch, cô Hạ nhà anh mà uống say là vô cùng điên cuồng, uống ít vẫn hơn. Vì thế, chỉ sau một vòng, hai người đàn ông đã uống không ít...

 

Dịp vui thế này, Hạ Dĩ San không get high là không thể, xung quanh lại toàn là minh tinh, mặc kệ có quen hay không, cô nàng cứ xông tới vui đùa cùng. Chỉ có điều, lúc tới chỗ một người nào đó, cô nàng sững lại một cách rõ ràng.

 

Vì công chuyện nên Lâm Ngộ Thành đến muộn hơn những người khác, thế nên ngay từ đầu, Hạ Dĩ San không ý thức được rằng anh ta có mặt ở đây. Lúc này bốn mắt nhìn nhau, đầu óc Hạ Dĩ San như bị kẹt máy.

 

Cô đã từng thật sự rất thích Lâm Ngộ Thành, hai người cũng đã từng có một khoảng thời gian tốt đẹp, chỉ là sau này lại phải chia tay trong bất hòa. Mà điều khiến Hạ Dĩ San xấu hổ chính là, một khoảng thời gian rất lâu sau khi chia tay, cô lại lằng nhằng muốn nối lại tình cảm với anh ta, mà anh ta thì không đồng ý.

 

Sau này Hạ Dĩ Hàm thay thế cô, cô ra nước ngoài, lại gặp được Nam Dịch, cô với Lâm Ngộ Thành hoàn toàn thành người xa lạ.

 

Trong khi Hạ Dĩ San ngơ ngác nhìn Lâm Ngộ Thành thì anh ta cũng quan sát cô. Trước đây, trên mạng công bố Nghê Hạ có một người chị gái sinh đôi, ngay tức khắc, anh ta đã cảm thấy có gì đó không bình thường rồi. Hiện giờ được tận mắt chứng kiến hình ảnh nhảy nhót quên sầu của Hạ Dĩ San, trong lòng anh ta chợt sinh ra một cảm giác vô cùng hoang đường. Từng cảm thấy tính tình Nghê Hạ thay đổi quá nhiều, không hề giống với Nghê Hạ mà anh ta quen trước đây, hiện giờ nhìn thấy Hạ Dĩ San, anh ta sực nghĩ, cô gái này, giống với Nghê Hạ anh ta từng biết hơn.

 

"Cô Hạ.", Lâm Ngộ Thành lịch sự nâng ly rượu về phía cô, ánh mắt dừng trên gương mặt cô mang theo vẻ tìm tòi thâm thúy.

 

Hạ Dĩ San chớp chớp mắt, "À, anh là Lâm Ngộ Thành ư, nghe danh đã lâu ~"

 

"Nghe danh đã lâu? Sao tôi cảm giác chúng ta đã gặp nhau rồi nhỉ?", Lâm Ngộ Thành híp mắt lại.

 

Hạ Dĩ San cười gượng, liên tục xua tay, "Sao chúng ta có thể gặp nhau được chứ, tôi mới về nước không lâu mà, ha ha ha."

 

Lâm Ngộ Thành mỉm cười, "Ừm, cũng phải. Tôi nghĩ chắc tại cô giống Nghê Hạ quá."

 

Lâm Ngộ Thành nói như vậy nhưng trong lòng thì lại không nghĩ thế. Nhìn thấy Hạ Dĩ San, anh ta đột nhiên có cảm giác những bế tắc của mình đã được hóa giải. Nếu sự việc đúng như anh ta nghĩ, vậy thì mọi chuyện hoàn toàn có thể giải thích được.

 

Vì sao tính cách Nghê Hạ lại thay đổi, đến kỹ thuật diễn cũng thay đổi luôn? Ngoài diện mạo ra, cô không có lấy một điểm nào giống với người anh ta quen. Thì ra, cô đã từng nói với anh ta, cô không phải Nghê Hạ trước kia là có ý này.

 

Nhưng biết rồi thì sao chứ?...

 

Lâm Ngộ Thành chợt nở nụ cười chua cay, ánh mắt anh ta thoáng lướt đến cô gái đang mời rượu bên cạnh cô dâu chú rể. Cho tới giờ, anh ta vẫn không thể nhìn thấu cô, từ đầu đến cuối, cô luôn là một người hoàn toàn xa lạ đối với anh ta.

 

Nhìn cô lẳng lặng mỉm cười với người đàn ông kia, Lâm Ngộ Thành thu lại ánh mắt. Coi như sự rung động đó là một giấc mộng đẹp đi...

 

Bầu không khí có chút quái lạ, Hạ Dĩ San thấy Lâm Ngộ Thành thoáng thất thần thì thầm nghĩ phải chuồn nhanh thôi. Không ngờ, cô vừa mới có suy nghĩ đó thì Lâm Ngộ Thành đã nhìn thẳng vào mắt cô rồi đột nhiên nói, "Em hợp với ca hát lắm, em như bây giờ mới tốt này, cố lên."

 

Hạ Dĩ San sửng sốt, Lâm Ngộ Thành đã quay đầu ngồi xuống chỗ của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-138.html.]

 

Cô thu lại ý cười, trầm mặc nhìn theo bóng anh ta. Anh ta... biết được điều gì rồi?

 

"Hạ Dĩ San.", đúng lúc Hạ Dĩ San hoang mang, giọng nói lạnh lùng của Nam Dịch vang lên, cô hốt hoảng, "Sao, sao thế?"

 

Ánh mắt của Nam Dịch lướt qua Lâm Ngộ Thành, "Chả được cái tích sự gì, nhìn thấy trai đẹp là đơ luôn."

 

Hạ Dĩ San mếu máo, "Đâu có đâu, từ ngày có Nam Dịch bảo bảo, em chả thèm nhìn người khác."

 

Nam Dịch hừ hừ, Lâm Ngộ Thành không phải là người khác kia, anh biết.

 

Vừa rồi thấy Hạ Dĩ San đứng cạnh Lâm Ngộ Thành, cô không tùy tiện như mọi khi nữa mà lại có vẻ hoảng hốt sợ sệt, dù sao đi nữa thì anh cũng không vừa mắt. Lúc phản ứng lại được thì anh đã nhấc chân bước về phía này rồi.

 

"Nam Dịch bảo bảo, em thề, lòng em trung trinh như một luôn!", nhìn thấy vẻ mặt u ám của Nam Dịch, Hạ Dĩ San lập tức thề thốt.

 

Party tối tuy không có phóng viên nhưng bốn phía đều là những nhân vật nổi tiếng, nghe thấy động tĩnh từ chỗ Hạ Dĩ San, mọi người đều quay sang nhìn với ánh mắt hóng trò vui. Nam Dịch ngây ra, kéo tay cô sang bên cạnh, "Có thể nói nhỏ một chút hay không?"

 

"Thế anh thề là anh không ghen đi!"

 

"Anh ghen lúc nào?", Nam Dịch nhìn cô với vẻ không thể tin nổi.

 

Hạ Dĩ San cười hí hí, "Ôi chao, anh đừng có mà lúc nào cũng không thừa nhận đi, em có chê cười anh đâu."

 

"Em..."

 

Bên này, hai người cãi nhau ỏm tỏi vì chuyện ghen hay không ghen, mà ở bên kia, Hoắc Thiệu Hàng và Quý Thư Bạch rốt cuộc đã được mọi người tha cho không phải uống nữa.

 

Hạ Dĩ Hàm kéo ống tay áo Hoắc Thiệu Hàng, "Không sao đấy chứ? Liệu có say không?"

 

Hoắc Thiệu Hàng thuận tay bám vào vai cô, cả người thoáng chao đảo, "Ừm, hơi váng đầu."

 

Xung quanh có bao nhiêu người nhìn, mà Hoắc Thiệu Hàng lại dựa vào người cô, hai cơ thể cách nhau cực gần. Hạ Dĩ Hàm cố xem nhẹ ánh mắt của người khác, cố kéo anh lên, "Tìm một chỗ ngồi nghỉ đã."

 

"Cho anh dựa một lúc là được rồi.", giọng nói của Hoắc Thiệu Hàng thấm nồng hương rượu, hơi khàn khàn nhưng lại dễ nghe c.h.ế.t người.

 

Hạ Dĩ Hàm không kiềm chế nổi bị anh thu hút, nhìn gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc, quả thật có cảm giác như ngừng thở. Tại sao cái người này... nhìn bao nhiêu lần vẫn không chán vậy?

Loading...