Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 135

Cập nhật lúc: 2024-10-05 19:34:34
Lượt xem: 64

"Vậy nếu mà anh không đỡ được thì nhất định phải ra hiệu cho em đấy."

 

Hoắc Thiệu Hàng khẽ cười, "Được."

 

"... Vậy, ngủ ngon nhé."

 

"Ngủ ngon."

 

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Hạ Dĩ Hàm ngồi thừ người bên mép giường. Hạ Dĩ San liền nhích lại gần, "Lúc còn nhỏ, mẹ có ấn tượng khá tốt về em rể mà, em đi chơi với cậu ấy mẹ yên tâm thế còn gì."

 

"Đây là hai chuyện khác nhau, lúc còn nhỏ là lúc còn nhỏ, bây giờ đang yêu nhau đấy."

 

"Ờ... Dù sao thì chị vẫn cảm thấy em rể đáng tin, đương nhiên, kém hơn Nam Dịch bảo bảo nhà chị một chút.", Hạ Dĩ San cười hí hí, "Mai chị không đi với em đâu, chị còn phải thu âm, có kết quả thì nhắn tin cho chị là được rồi."

 

Hạ Dĩ Hàm đáp một tiếng, rồi kéo chăn nằm xuống ngủ.

 

...

 

Ngày hôm sau, Hạ Dĩ Hàm lái xe tới một hội quán cao cấp như đã hẹn, cô xuống xe, dắt tay Liễu Vân đi theo sau người phục vụ. Liễu Vân nhìn quanh bốn phía, chỗ này xem ra dành cho những người rất quyền quý, có vẻ địa vị của người này tương đối cao.

 

"Tiểu Hàm, cậu ta tên là gì?", hôm qua Liễu Vân không hỏi, hôm nay đến tận đây rồi mới nhớ ra để hỏi tên người kia.

 

Hạ Dĩ Hàm cụp mí mắt, "Anh ấy tên là..."

 

"Bà Liễu, cô Nghê, tới nơi rồi ạ.", người phục vụ đứng lại, vô tình chặn ngang lời Hạ Dĩ Hàm, sau đó mở cửa ra cho hai người.

 

Liễu Vân gật đầu, đi vào bên trong. Phòng bao trang trí thanh nhã, tinh tế, bên cửa sổ là một bóng người cao lớn, nghe thấy tiếng động, anh xoay người lại.

 

Sau khi nhìn rõ dung mạo của người kia, Liễu Vân không giấu nổi sự kinh ngạc, "Cậu là... Thiệu Hàng?"

 

Bao nhiêu năm không gặp, chàng trai khôi ngô tuấn tú năm nào giờ đã biến thành người đàn ông điềm đạm, chững chạc nhường này. Liễu Vân kinh ngạc nhìn anh, lại nhìn sang con gái nhà mình, bà không ngờ tình cảm của hai người lúc bé lại có thể kéo dài đến tận bây giờ. Người đàn ông mà con gái nói tuyệt đối tin tưởng kia, lại chính là "anh Thiệu Hàng" cô luôn miệng nhắc đến sao?

 

"Cô, đã lâu không gặp ạ.", Hoắc Thiệu Hàng bước tới, hơi khom lưng chào bà.

 

Liễu Vân, "Cháu, cháu chính là, bạn trai, của Tiểu Hàm?"

 

Hoắc Thiệu Hàng nhìn bà bằng vẻ bình tĩnh, "Vâng ạ."

 

Ánh mắt Liễu Vân hơi co lại, cái cậu Hoắc Thiệu Hàng này, trước đây bà rất quý mến, lễ phép, hiểu chuyện, suy nghĩ còn vượt quá độ tuổi, nhiều năm không gặp, rõ ràng là anh càng ưu tú hơn, nhưng, nếu anh là bạn trai của Tiểu Hàm thì...

 

"Cô, cô ngồi trước đi ạ, nếm thử đồ ăn ở đây xem.", Hoắc Thiệu Hàng mỉm cười mời.

 

Liễu Vân không nhúc nhích, đột nhiên nói với Hạ Dĩ Hàm, "Con ra ngoài chờ đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-135.html.]

 

"Dạ?"

 

"Để mẹ nói chuyện riêng với cậu ấy."

 

Hạ Dĩ Hàm khẽ cau mày, "Mẹ, có cái gì mà con không thể nghe chứ."

 

"Ra ngoài trước đã."

 

Hạ Dĩ Hàm bất an nhìn về phía Hoắc Thiệu Hàng, anh gật đầu với cô, ánh mắt đủ để trấn an cô, "Tiểu Hàm, ra ngoài chờ trước đi, bên kia có trà ngon lắm, uống thử xem."

 

Hạ Dĩ Hàm thấy Hoắc Thiệu Hàng nói như vậy cũng chẳng còn cách nào, "Thôi được rồi.", nói xong, cô ra ngoài với vẻ không mấy tình nguyện.

 

Đợi Hạ Dĩ Hàm ra khỏi cửa, Liễu Vân mới nói, "Con bé này, cô nói thì không nghe, cháu nói cái nghe luôn, giống hệt ngày xưa."

 

Hoắc Thiệu Hàng không nói thêm gì, chỉ cong khóe miệng cười, "Cô, cô ngồi đi ạ."

 

Liễu Vân gật đầu, ngồi xuống xong cũng không hàn huyên thêm mà đi thẳng vào vấn đề, "Hai đứa ở bên nhau từ khi nào?"

 

"Mấy tháng trước ạ."

 

"Nói như vậy, Tiểu Hàm về Trung Quốc không lâu thì hai đứa đã ở bên nhau rồi?"

 

"Vâng."

 

Liễu Vân khẽ nhíu mày, bà vẫn luôn biết cô con gái nhà mình có chấp niệm với Hoắc Thiệu Hàng, nhưng không ngờ là lại thích đến mức này.

 

"Thiệu Hàng, chắc cháu cũng biết hoàn cảnh nhà cô, hai mẹ con cô tránh khỏi đây để đến Mỹ, chính là vì muốn rời xa cái giới này, bây giờ, cháu lại muốn kéo hai mẹ con cô vào hay sao?"

 

"Cô ạ, Tiểu Hàm thích làm diễn viên, khoảng thời gian trước, cô ấy vẫn còn do dự lựa chọn giữa cô và sự nghiệp, là cháu nói với cô ấy, nên nói chuyện với cô để cô ủng hộ cô ấy, vì cháu có thể nhìn ra, cô ấy thật sự rất yêu công việc này.", Hoắc Thiệu Hàng dừng lại một lát rồi tiếp tục nói, "Cháu biết cô đang lo lắng điều gì, cô yên tâm, cháu nhất định sẽ bảo vệ cô ấy, không để cô ấy chịu tổn thương."

 

"Cháu bảo vệ thế nào? Trong giới giải trí, có ai có thể an toàn mà lui chứ.", ánh mắt Liễu Vân thoáng lạnh đi, "Còn nữa, giới giải trí đầy cám dỗ, bên nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, cháu có thể khẳng định hai đứa ở bên nhau mãi được không? Chỉ nói hiện tại thôi, hai đứa yêu nhau có dám công khai không? Dám để cho đám fan hâm mộ biết không?"

 

Hoắc Thiệu Hàng khẽ cười, "Cô không yên tâm về cháu ạ?"

 

Liễu Vân không đáp, nhưng Hoắc Thiệu Hàng đã hiểu suy nghĩ của bà. Anh không bất mãn, mà chỉ chậm rãi nói, "Không dám giấu cô, vài ngày trước, cháu đã định công khai chuyện với Tiểu Hàm rồi, chỉ cần Tiểu Hàm nói một câu, lúc nào cháu cũng có thể chuẩn bị tốt."

 

Liễu Vân ngẩng đầu nhìn anh, "Công khai ư?"

 

"Dạ. Chúng cháu cũng là người bình thường thôi, đương nhiên không muốn yêu nhau mà cứ phải che che giấu giấu."

 

Vì những lời này, Liễu Vân nhớ lại quá khứ của mình, yêu nhau, kết hôn, lúc nào cũng phải che giấu.

 

Hoắc Thiệu Hàng thấy Liễu Vân trầm mặc thì nói tiếp, "Cháu sẽ công khai với cô ấy, sau này sẽ còn kết hôn, sinh con đẻ cái với cô ấy, những việc đó, cháu sẽ không che giấu gì hết. Tiểu Hàm tốt như vậy, đáng được mọi người chúc phúc. Cô, cháu hy vọng, cô có thể tin tưởng cháu."

Loading...