Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 100
Cập nhật lúc: 2024-09-28 11:52:09
Lượt xem: 84
Trong một văn phòng nọ, Dương Văn tức tối đập vỡ ly nước, "Tại sao lại như vậy!"
Cô nàng trợ lý vội vàng lùi ra sau, chỉ sợ mình bị vạ lây, "Chị Dương Văn, chị đừng nóng giận..."
"Nghê Hạ là con gái Hạ Tông Nguyên sao? Đùa cái gì vậy? Tao biết nó bao nhiêu năm, trước giờ chưa từng nghe thấy chuyện này!"
"Chuyện này, họ cố ý giấu nên mọi người không biết cũng không có gì lạ."
Dương Văn hít sâu một hơi, "Chị Liễu đâu?"
"Đang ở công ty ạ."
"Chuyện tao truyền clip ra ngoài, không được phép để chị ấy biết, nghe rõ chưa?"
"Rồi ạ..."
Dương Văn ngồi phịch xuống ghế. Nếu chuyện clip bị phát hiện, như vậy đồng nghĩa với việc đắc tội với cả Khâu Anh Tử và Hạ Tông Nguyên, tuy rằng hai người này đang bị thị phi bủa vây, nhưng địa vị của họ trong giới giải trí vẫn còn đó, họ chỉ cần nói một tiếng thôi thì sau này còn ai thèm dùng cô ta nữa. Hiện giờ, cô ta buộc phải giữ kín chuyện này.
Tâm trạng của Dương Văn không thể nào yên ổn nổi, cô ta luôn cho rằng mình cao hơn Nghê Hạ một bậc, nhưng hiện giờ xem ra, mình mới là con vịt xấu xí. Điều này khiến cô ta không thể nào cam tâm được...
Trên Weibo, sự kiện người thứ ba vẫn đứng đầu hot search, cư dân mạng vô cùng hưng phấn, nhưng nhân vật chính thì vẫn chưa xuất hiện trước truyền thông. Hạ Tông Nguyên đi dưỡng bệnh, còn Khâu Anh Tử thì không rõ hành tung. Nhưng không ra mặt chẳng khác nào cam chịu, cái danh người thứ ba đã ghim lên người bà ta rồi.
Về phần Nghê Hạ, cô trở lại đoàn phim Chân tướng, tiếp tục bận rộn với những cảnh quay.
Hơn 10 giờ tối, đoàn phim mới kết thúc phần việc của ngày hôm nay.
"Xong việc chưa hai vị?"
Nghê Hạ ngỡ ngàng nhìn về phía có tiếng nói thì bất ngờ thấy Giang Thần xuất hiện, "Chị Giang Thần, sao chị lại đến đây?"
"Chị không được đến à? Xong việc rồi nên cũng nhàn, chạy sang đây chơi một cái.", Giang Thần đi đến bên cạnh Quý Thư Bạch, "Đạo diễn Quý, cảm giác thế nào?"
Quý Thư Bạch nhìn cô, "Mệt c.h.ế.t đây này, không thấy à?"
"Ông mệt c.h.ế.t thì sao chứ, đừng có để Nghê Hạ nhà tôi mệt c.h.ế.t là được."
"Tôi nào dám, Thiệu Hàng theo dõi sát sao, còn cần bà nói à!"
Giang Thần cười to, "Thảm thế, làm đạo diễn như ông, nghẹn c.h.ế.t đi. Haiz, thế này đi, để bồi bổ cho hai người, tôi mời hai người ăn khuya nhé?"
"Ăn cái gì ngon ấy."
"Đồ nướng BBQ, thế nào?"
Quý Thư Bạch trề môi, "Giang đại ảnh hậu có thể đừng ki bo như thế được không!"
"Xí, ông biết quán nướng BBQ nào ngon không? Lúc tôi vừa đến có nhìn thấy một tiệm ở gần đây. Dạo này tôi phải giữ dáng nên sắp nôn ra được toàn nước thôi đây này, tôi cần ăn chút gì có chất một tí... Nghê Hạ, em nói xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-100.html.]
"Cũng được ạ, em thích ăn nướng lắm."
"Ok, vậy mình đi, để chị gọi Thiệu Hàng."
Chỗ này tương đối vắng, tầm tối chỉ có mấy bàn đang ngồi ăn, nhưng khi bốn người đến thì vẫn rất gây sự chú ý.
Có vài người bạo dạn chạy lại xin chữ ký. Hôm nay đúng là quá may, có thể xin được chữ ký của bốn người nổi tiếng liền.
"Nghê, Nghê Hạ.", ăn xong, bốn người đang nói chuyện phiếm thì đột nhiên xuất hiện một fan hâm mộ. Bốn người cùng ngoảnh lại nhìn, anh chàng đó ăn mặc theo trào lưu hiphop, cổ đeo tai nghe, trên đầu đội cái mũ lưỡi trai vành rộng, gương mặt vô cùng điển trai. Nhưng fan hâm mộ này chỉ nhắm vào một mình Nghê Hạ.
Nghê Hạ ngẩng đầu lên nhìn cậu ta, "Chào bạn, bạn... muốn xin chữ ký sao?"
"Phải, phải, phải.", chàng trai trẻ gật đầu như băm tỏi. Nghê Hạ nhận bút của cậu ta, chiều theo sự yêu cầu kiên quyết muốn được cô ký lên áo. Xong xuôi, chàng trai nói, "Thế, tôi có thể chụp ảnh cùng cô không?"
Nghê Hạ im lặng một lát, cuối cùng cô đứng dậy, "Được."
Chụp ảnh xong, anh chàng đột nhiên duỗi tay ra ôm chầm lấy Nghê Hạ. Hiển nhiên là Nghê Hạ không phản ứng lại kịp, cứ thế đứng đờ người ra. Nhưng chỉ được vài giây, anh chàng liền bị kéo ra, cậu ta còn bất mãn ngoảnh lại nhìn người quấy nhiễu mình, ngay lập tức chạm phải vẻ mặt lạnh lùng của Hoắc Thiệu Hàng, "Anh làm gì đấy?"
Hoắc Thiệu Hàng kéo Nghê Hạ về phía mình, "Anh bạn này, anh làm như vậy không thích hợp cho lắm đâu."
Cậu ta thấp giọng hừ hừ, ánh mắt vẫn bám theo Nghê Hạ, hoàn toàn không thèm coi lời Hoắc Thiệu Hàng ra gì, "Nghê Hạ, tôi có thể hỏi cô câu này được không, cô đã có bạn trai chưa?"
"Hả?", Nghê Hạ khựng lại.
Giang Thần bật cười, "Nếu cô ấy chưa có bạn trai thì cậu định theo đuổi chắc?"
Chàng trai trẻ nói, "Tôi sẽ theo đuổi. Nghê Hạ, tôi tên là Ôn Đạc, tôi muốn theo đuổi cô!"
Sắc mặt Hoắc Thiệu Hàng càng lạnh hơn, Nghê Hạ nhìn thấy thế thì hai mắt lấp lánh ý cười, "Xin lỗi nhé, tôi có người yêu rồi. Còn nữa, nhìn cậu chắc chỉ mới mười tám phải không? Anh bạn nhỏ à, tập trung vào học hành đi."
"Tôi hai mươi hai rồi đấy nhé!"
"..."
"Nghê Hạ, cô nhớ đấy, tôi muốn theo đuổi cô.", Ôn Đạc nói một cách rất kiên quyết, "Thế nhé, hôm nay rất vui được gặp cô, bạn tôi còn đang đợi tôi, tôi đi trước, sau này chúng ta sẽ gặp lại."
Khóe mắt Nghê Hạ giần giật. Ôn Đạc nói tạm biệt với cô sau đó đi về phía chiếc xe thể thao dừng ven đường với vẻ rất lưu luyến, một lúc sau mới phóng đi.
"Wow, nhìn thế kia chắc là cậu ấm nhà nào rồi.", Giang Thần hớn hở nói.
"Trông mặt mũi cũng không đến nỗi nào.", Quý Thư Bạch đánh giá một cách khách quan, sau đó liền nhìn về phía Hoắc Thiệu Hàng, "Tình địch, tình địch đấy."
Nghê Hạ lắc đầu, "Như thế làm sao tính là tình địch được ạ."
"Người ta tuyên bố muốn theo đuổi em, lại còn không phải tình địch thì gì!", Giang Thần trêu chọc, "Haiz, sau này chắc chắn sẽ ngày càng có thêm nhiều tình địch, Thiệu Hàng, chuẩn bị tinh thần chiến đấu đi."
"Cần thiết sao?", Hoắc Thiệu Hàng bình tĩnh nói.
"Không cần.", Nghê Hạ cười đáp, "Em chỉ thích anh thôi."