Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tính đạm như cúc - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-10-14 23:17:44
Lượt xem: 22

Tin ta muốn hoà li truyền khắp kinh thành, rùm beng ầm ĩ.

 

Nếu như trước đây, nhà mẹ đẻ kia của ta sớm đã nhảy ra cản trở rồi.

 

Nhưng giờ đây, mười mấy năm trôi qua, phụ thân về hưu, mãu thân mất, trên đời này không còn ai tự do hơn ta.

 

Buổi trưa, ta đang thu dọn đồ đạc, bà tử có tiếng trong phủ lại đến khuyên nhủ, khuyên ta hãy nghĩ cho gia đình, cho danh tiếng Hầu phủ, nhất định phải nể mặt Hầu gia vài phần.

 

Ta đếm bạc, vẫn giữ vẻ mặt bình thản.

 

"Lão tỷ nói có lý."

 

"Ai trong phủ muốn đến nói chuyện, cứ nói hết ra."

 

"Hôm nay không có việc gì, ta cứ nghe đây."

 

Ta ở Hầu phủ, vốn dĩ sống khép kín, đối nhân xử thế ôn hòa, vì vậy mà trong đám người hầu kẻ hạ, ta có biệt danh thanh tao như hoa cúc.

 

Mọi người sớm nhận được mệnh lệnh của Cố Cẩn Ngạn, ai có thể khuyên phu nhân thay đổi ý định sẽ được thưởng lớn, vì vậy mà chẳng mấy chốc, viện nhỏ của ta đã chật kín người.

 

Đối với những kẻ hầu kẻ hạ đến khuyên hòa này, ta ôn tồn gật đầu, nhẹ nhàng đồng ý, thậm chí còn ghi chép từng người vào sổ tay nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-dam-nhu-cuc/chuong-9.html.]

 

Khi các bà tử tuỳ tùng vừa lòng ra về, ta gấp sổ lại, trực tiếp ném cho nha hoàn sau lưng:

 

"Hừ, một lũ ăn cây táo rào cây sung! Bình thường ăn của ta, uống của ta, giờ dám giúp Cố Cẩn Ngạn nói chuyện?"

 

"Đi, đưa cuốn sổ này cho bà Nha!"

 

"Nhớ lại vừa rồi có ai đến, đều bán đi hết cho ta!"

 

Đang nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, bỗng thấy trước cửa viện có một bóng người mặc áo trắng, không biết đã đứng đó từ bao giờ.

 

Chắc hẳn những hành động vừa rồi của ta, hắn đều nhìn thấy hết.

 

Ta xoay chuỗi hạt, vẫn giữ nụ cười giả tạo.

 

"Sao vậy, ngươi cũng đến khuyên ta sao?"

 

Mùa hè rực rỡ, hoa hải đường trong vườn đã tàn, chỉ còn lại vài quả nhỏ trên cành. Ánh sáng vàng ấm áp xuyên qua giếng trời, rọi xuống một góc trời đất.

 

Trong vầng hào quang ấy, bóng người thanh mảnh trong bộ xiêm áo trắng tinh khôi khiến ta có chút mơ hồ.

 

Như thể quay trở lại thời niên thiếu.

Loading...