Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 8-2: Thử, bị thương (2)

Cập nhật lúc: 2024-11-09 22:48:54
Lượt xem: 11

"Khụ khụ, " Độc Cô Thiên Diệp ho khan, nói: "Đêm nay tam thúc tới tìm muội, muốn muội giúp ông ấy luyện chế Hỏa Long đan, sau đó..."

Độc Cô Thiên Diệp kể lại chuyện buổi tối, cũng nói chuyện mình nói g.i.ế.c Độc Cô Thiên Diệp đoạt nhẫn. Chờ nàng nói xong, bọn Hác Bằng Du mới biết chuyện đã xảy ra.

"Ai, từ nhỏ tiểu sư muội chưa từng gặp phụ mẫu của mình, hơn nữa lúc trước phụ mẫu của mình còn là bị người ta bắt đi, khó tránh khỏi sẽ cẩn thận thử. Dù sao tình huống lúc này của gia tộc các ngươi..." Hác Bằng Du nghe xong, rất cảm thông với hành động của Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Dật Lan nhìn Hác Bằng Du, kinh ngạc nói: "Huynh biết gia tộc bọn ta?"

"Biết chứ, lúc trước lần đầu tiên ta nhìn thấy tiểu sư muội điền biểu đã nghĩ nàng có thể là người gia tộc các ngươi, không nghĩ tới đúng vậy." Hác Bằng Du nói.

"Sao ngươi biết gia tộc lánh đời chúng ta? Hác Bằng Du, ngươi là người của hoàng thất Vị Lương quốc?" Độc Cô Dật Lan suy tư một chút, nói.

"Hoàng thất?" Độc Cô Thiên Diệp cũng nhìn Hác Bằng Du đúng là, nàng chưa từng hỏi qua bối cảnh của Hác Bằng Du.

"Đúng vậy. Nhưng từ nhỏ ta đã theo sư phó đến đại lục Không Linh." Hác Bằng Du thừa nhận.

"Người lúc trước nháo sự với Nam Cung gia là ngươi đúng không?" Đột nhiên Độc Cô Dật Lan mở miệng hỏi.

Hác Bằng Du không nghĩ tới Độc Cô Dật Lan sẽ nói đến chuyện trước kia của hắn, sửng sốt, lập tức cười nói: "Tam thúc anh minh, chuyện này cũng đoán được!"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Hác Bằng Du, phát hiện ánh mắt của hắn che dấu không được cô đơn.

"Tuổi như ngươi mà biết được người của gia tộc lánh đời không nhiều lắm, chuyện của các ngươi lúc trước huyên náo như vậy, rất dễ đoán được." Độc Cô Dật Lan giải thích.

"Chuyện gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Năm đó..." Độc Cô Dật Lan đang định nói, đột nhiên Hác Bằng Du mở miệng : "Tiểu sư muội không phải muội muốn hỏi chuyện của cha ngươi muội sao?"

Độc Cô Dật Lan nhìn Hác Bằng Du đánh gãy lời nói của ông, thì biết hắn cũng không muốn cho Độc Cô Thiên Diệp biết chuyện lúc trước của bọn họ. Độc Cô Thiên Diệp thấy vẻ mặt của hắn rất gượng ép, biết hắn không muốn nhắc tới. Nàng quay đầu nhìn Độc Cô Dật Lan, nói: "Tam thúc, thúc nói chỉ cần con tới hỏi thúc chuyện của cha nương, thức sẽ nói cho ta biết. Giờ có thể nói cho con biết chưa?"

"Có thể, nhưng trước khi nói với con chuyện này, con phải nói cho ta biết tại sao con đến được nơi đây. Lúc trước chúng ta nhận được tin tức là con không thể tu luyện, nhưng giờ con không chỉ có có thể tu luyện, còn học xong luyện đan, cấp bậc còn cao như vậy."

Độc Cô Thiên Diệp muốn mở miệng nói chuyện lúc trước của mình, đột nhiên Tử Tiêu mở miệng .

"Có chuyện gì tối mai nói sau. Giờ nàng bị thương, cần nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai còn có trận đấu. Chuyện này cũng không phải một chốc có thể nói xong."

Độc Cô Dật Lan gật gật đầu, nói: "Tối mai ta lại tới tìm con, đêm nay dưỡng thương cho tốt trước, không thể ảnh hưởng trận đấu ngày mai." Độc Cô Dật Lan đồng ý.

Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, cũng hiểu được nếu nói trong đêm nay có lẽ sẽ nói thẳng đến sáng mai, nếu thương thế không được giảm bớt, trận đấu ngày mai sẽ không thể phát huy bình thường.

"Tốt lắm, chờ trận đấu ngày mai hoàn thành, tam thúc nhất định phải nói cho con biết chuyện năm đó. Còn có cha mẹ con ở đâu." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Độc Cô Dật Lan, nói.

"Được." Độc Cô Dật Lan nói xong đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, xoay người lại, nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-8-2-thu-bi-thuong-2.html.]

"Sao vậy?" Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc hỏi.

"Phòng của con bị hủy, vậy đêm nay con nghỉ ngơi ở đâu?" Độc Cô Dật Lan hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp còn chưa nói, Tử Tiêu đã mở miệng: "Ở chỗ của ta. Sau này buổi tối ta cũng phải ở cùng nàng."

"Phốc..." Hác Bằng Du đang uống nước, trực tiếp phun ra.

Có cần phải bá khí như vậy không?

"Không được !" Độc Cô Dật Lan vẻ mặt không đồng ý.

"Ta muốn bảo đảm sau này nếu nàng có nguy hiểm ta có mặt." Tử Tiêu nhìn Độc Cô Dật Lan, "Chuyện giống đêm nay, sẽ không để nó xảy ra lần nữa."

"Này, không cần đâu ?" Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Hừ, ngươi cũng không phải người gia tộc Độc Cô ta, ngươi dựa vào cái gì nói như vậy? !"

"Chỉ bằng ta là vị hôn phu của nàng, nàng là nữ nhân của ta!" Tử Tiêu nói, "Nam nhân bảo vệ nữ nhân của mình, còn cái lý do gì? !"

"Vị hôn phu? !" Độc Cô Dật Lan nhìn nhìn Tử Tiêu, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, dò hỏi: "Khi nào thì con có vị hôn phu ? Cha mẹ của con cũng không biết, sao có thể tính vị hôn phu của con?"

Có đạo lý! Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, cảm thấy Tử Tiêu b.ắ.n ánh mắt lên án tới, bất đắc dĩ nói: "Cái này, tam thúc, hắn, hắn là vị hôn phu của con."

"Cho dù là vị hôn phu cũng không được !" Độc Cô Dật Lan vẫn phản đối.

"Không được, buổi tối ta phải ở cùng nàng." Tử Tiêu nói.

"Khụ khụ, này, ta tự mình là được." Độc Cô Thiên Diệp kháng nghị, chuyện như đêm nay cũng không phải mỗi ngày đều xảy ra, hắn cũng quá lo xa rồi.

"Không được." Lần này vẻ mặt Tử Tiêu kiên quyết, "Dù sao chúng ta cũng không phải chưa từng ngủ cùng nhau, có sao đâu. Hay giờ nàng không muốn phụ trách với ta nữa?"

Tử Tiêu nói xong, lại bắt đầu biến sắc mặt .

Độc Cô Thiên Diệp nghe hắn nói từng ngủ cùng nhau tự nhiên như vậy, sắc mặt nhất thời hơi phiếm hồng. Giả ý ho khan một chút, không nghĩ tranh cãi chuyện này nữa, nói: "Đêm nay ở đây trước đi, tam thúc đi về trước, chuyện sau này thì sau này nói."

Độc Cô Dật Lan nhìn dáng vẻ suy yếu của Độc Cô Thiên Diệp, nghĩ nàng quả thật cần nghỉ ngơi, miễn cưỡng đồng ý , nói: "Con nghỉ ngơi cho tốt trước. Ta đi bảo bọn Thiên Thiên chuyển sang đây trọ, sau này chúng ta cũng ở đây."

Độc Cô Dật Lan nói xong thì rời khỏi , Hác Bằng Du và Mạc Phong cũng đi nghỉ, còn lại hai người Độc Cô Thiên Diệp và Tử Tiêu. Tử Tiêu rót nước cho Độc Cô Thiên Diệp, Độc Cô Thiên Diệp lại lấy mấy viên đan dược ra ăn, sau đó bắt đầu điều tức dưỡng thương. Đản Đản và kim hỏa cùng nhau chữa trị thân thể bị thương của nàng. Tử Tiêu nằm ở quý phi ghế một bên, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, không biết suy nghĩ cái gì.

 

Loading...