Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 1-1.1
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:51:31
Lượt xem: 9
"Thần điện ?" Độc Cô Thiên Diệp kinh ngạc kêu lên, "Nơi này cũng có thần điện sao ?"
"Có chứ. Tổng điện Thần điện ở Tây đại lục. Đông đại lục cũng có rất nhiều phân điện, nơi này chúng ta giò là do người của thần điện quản lý. Ai, " Chu Hải thở dài, tiếp tục nói, "Thần điện quảng cáo rùm beng là quang minh, thật ra đều là làm mấy chuyện ám muội. Nhất là gần đây..."
Lúc này nàng dâu Chu gia đi vào, nghe thấy Chu Hải đang nói về thần điện, mặt lập tức trầm xuống, trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: "Ngươi lại nói chuyện của thần điện, coi chừng người của Thần điện nghe thấy, giống người bên thôn Lân vậy, bắt đi thì không về được nữa!"
Chu Hải thấy nàng dâu nhà mình tức giận, nghĩ chuyện này nói cũng không tốt, thì không nói về Thần điện nữa.
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nói: "Chu lão ca, huynh có thể nói cho ta về chuyện của Phong gia không ?"
Chu Hải thấy Độc Cô Thiên Diệp nói sang chuyện khác, tự nhiên hắn cũng không nhắc lại Thần điện, nói: "Phong gia này cũng không phải là dễ chọc. Gia tộc nhất lưu ở Đông đại lục chỉ có hai cái, là Mạc gia và Nam Cung gia, gia tộc nhị lưu có bốn, phân biệt là Phong gia, Ngụy gia, Thi gia và Chúc gia. Gia tộc nhất lưu làm việc đều có vẻ điệu thấp, Phong gia xem như lợi hại nhất trong gia tộc nhị lưu, người của Phong gia ỷ vào gia nghiệp lớn, thường xuyên làm mấy chuyện khi nam phách nữ, thiêu sát đánh cướp."
Nghe thấy Mạc gia, trong lòng Độc Cô Thiên Diệp nhảy dựng. Mạc gia này sẽ không là gia tộc trục xuất lão tổ tông lúc trước chứ ?
"Người Phong gia làm việc như vậy cũng không có người quản sao ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Phong gia gia tộc này và tổng phân điện điện chủ Thần điện Đông đại lục quan hệ tốt lắm." Chu Hải chỉ nói một câu, giải thích mọi chuyện.
Độc Cô Thiên Diệp biết lão phù thủy kia của Thần điện, nghĩ đến Phong gia, từ ngữ rắn chuột một ổ lập tức chui vào trong đầu của nàng.
"Vậy gần đây có thành thị không ? Có truyền tống trận hay không?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi lại.
"Có, đi nửa ngày về hướng tây còn có một thành thị, là thành Tùng Cổ. Nhưng thành thị này có vẻ nhỏ, truyền tống trận cũng chỉ có thành phố lớn mới có. Nếu các ngươi muốn đi bổn gia Phong gia, cần chuyển vài lần. Đúng rồi, thành Tùng Cổ cũng có phân gia Phong gia."
Lúc này nàng dâu Chu gia đã làm xong toàn ngư yến, đi vào gọi mọi người ra ngoài ăn cơm trưa, mọi người kết thúc đề tài.
Nhìn thấy cơm trưa phong phú, Độc Cô Thiên Diệp nghĩ hai vợ chồng này thật đúng là rất nhiệt tình .
Trù nghệ của nàng dâu Chu gia tốt lắm, một bàn toàn ngư yến mọi người ăn rất là sung sướng. Nhưng khi ăn được một nửa, có vài người khách không mời mà đến.
"Chu Hải, mang vợ ngươi ra!" Bên ngoài có người hô.
Chu Hải đang ăn cơm và vợ hắn nghe tiếng người đó, sắc mặt lập tức thay đổi. Chu Hải trấn an vỗ nàng dâu Chu gia, nói: "Nàng ở trong này đừng đi ra ngoài." Nói xong thì đứng dậy đi ra ngoài.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn ra bên ngoài một chút, hỏi: "Bọn họ là ai?"
"Thôn trưởng và Thần điện Thần Vệ Trường." Nàng dâu Chu gia trả lời, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-1-1-1.html.]
Chu Hải đi ra bên ngoài, cười nói: "Thần Vệ Trường và thôn trưởng sao lại đến đây? Ăn cơm trưa không, muốn đi vào dùng một chút hay không?"
Thôn trưởng và Thần Vệ Trường kia khinh thường nhìn thoáng qua, nói: "Đừng có giả ngu, ngươi biết hôm nay chúng ta tới làm gì. Nhanh mang vợ ngươi ra, Thần Vệ đại nhân tự mình tới đón nàng , nàng còn muốn cái gì nữa ? !"
Nàng dâu Chu gia vẫn luôn chú ý bên ngoài nghe thấy thế, đột nhiên toàn thân cứng lại.
Chu Hải nhìn Thần Vệ Trường và thôn trưởng, nói: "Thôn trưởng, ta nói, ta sẽ không đưa vợ ta ra! Vợ ta sẽ không đi cùng các ngươi !"
"Thần vệ đại nhân không ngại thân thể của nàng, tự mình tới đón nàng, nàng còn muốn thân phận gì?" Nói xong, linh lực của thôn trưởng một phen đánh vào trước n.g.ự.c Chu Hải, đánh Chu Hải không có phòng bị vào trong viện.
Nàng dâu Chu gia nghe thấy tiếng Chu Hải bị đánh, lập tức chạy ra ngoài, nâng Chu Hải dậy, lo lắng hỏi : "Chàng thế nào?"
"Nàng dâu Chu gia, cuối cùng ngươi cũng đi ra rồi? Ngươi xem Thần Vệ Trường đã tự mình tới đón ngươi, ngươi nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc, đi thôi!" Thôn trưởng nhìn thấy nàng dâu Chu gia, nói.
Bọn Độc Cô Thiên Diệp ở trong phòng xem như nghe hiểu được, thì ra Thần Vệ Trường này nhìn trúng nàng dâu Chu gia, muốn cường thưởng !
Nghĩ đến hai vợ chồng này không tệ, giờ có việc bọn họ sẽ không đứng ở một bên nhìn. 3 người đi ra, nhìn thấy nàng dâu Chu gia đỡ Chu Hải ở trong sân, thôn trưởng và Thần Vệ Trường ở bên ngoài. Trong đó có một nam tử quần áo hoa lệ nhìn nàng dâu Chu gia, ánh mắt xích lõa.
"Phi! Muốn ta ra ngoài, trừ phi ta chết." Nàng dâu Chu gia hung tợn trừng mắt nhìn thôn trưởng và Thần Vệ Trường.
Thần Vệ Trường này là đội trưởng thần điện thần vệ thành Tùng Cổ, có quyền lợi không nhỏ, là đối tượng không ít người nịnh bợ. Mà Thần Vệ Trường này thích nhất là mỹ nhân, lần trước khi nàng vào thành người bán hàng không cẩn thận bị hắn thấy được, sau đó hắn nổi lên tà tâm với nàng, phái người hỏi thăm nàng người nào.
Sau chuyện này bị thôn trưởng biết, chạy tới nói cho Thần Vệ Trường. Thần Vệ Trường bảo hắn mang người qua, nếu là những người khác đã sớm đưa tới, nhưng Chu Hải thì không, dù làm thế nào hắn cũng không đồng ý. Hôm nay Thần Vệ Trường mới tự mình lại đây .
"Ngươi cho là ngươi..." Thần Vệ Trường muốn nói cái gì, vừa vặn thấy được bọn Độc Cô Thiên Diệp đi ra. Phong tư tuyệt mỹ của Độc Cô Thiên Diệp lập tức hấp dẫn ánh mắt hắn.
"Thần vệ đại nhân, chúng ta có trực tiếp không..." mang người đi ? Lời nói của thôn trưởng còn chưa xong, nhìn thấy bộ dáng chảy nước miếng của Thần Vệ Trường, nhìn vào trong viện, cũng thấy Độc Cô Thiên Diệp.
"Ai vậy? Sao ngươi không nói cho ta nơi này còn có mỹ nhân như vậy ?" Mắt Thần Vệ Trường nháy cũng không nháy nói.
"Đây, đây không phải người trong thôn chúng ta. Nếu thôn chúng ta có mỹ nhân như vậy, sao có thể không hiếu kính cho đại nhân!" Thôn trưởng nhanh chóng giải thích.
"Không sao, giờ biết là được." Thần Vệ Trường nói xong, đẩy của ra đi vào. Đi đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp nói: "Vị tiểu thư mỹ lệ này, ta là thành Tùng Cổ thần điện Thần Vệ Trường Tùng Ngũ Tử, thật cao hứng khi nhìn thấy ngươi." Tùng Ngũ Tử nói.
"Vô Tử?" Độc Cô Thiên Diệp cười khẽ, nói, "Tên này của ngươi rất tốt."
"Hắc hắc, có thể làm mỹ nhân cười, cũng là vinh hạnh của nó." Tùng Ngũ Tử cười hớ hớ nói. Ánh mắt mê đắm nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nước miếng chảy xuống.