Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 4: Đi theo ca ca có thịt ăn

Cập nhật lúc: 2024-10-16 19:56:08
Lượt xem: 24

"Hồ ly tinh, ngươi ra ngoài, trốn vào Dược Lai cư tính bản sự gì ! Ngươi tiện nhân nơi nơi quyến rũ người, đi ra cho ta ! ..." Một nữ tử diện mạo yêu diễm chửi ầm lên ở cửa Dược Lai cư, muốn vọt vào bên trong, lại sợ quy củ của Hỏa Kỳ, đành không ngừng chửi bậy ở cửa.

Một ít hạ nhân và thị vệ của Đồng Sự ở vây sau nữ tử, nghe thấy lời của nàng, muốn cười, lại sợ hãi thân phận và tính tình nóng nảy nữ tử, ở đằng sau lén lút chỉ trỏ .

"Biểu tiểu thư lại đây náo loạn, không biết lần này có thể lại hủy dung đối phương hay không."

"Chậc chậc, nghe nói nữ tử thiếu gia mang về đến bộ dáng cực mỹ, chậc chậc, đáng tiếc quá."

"Quả thực đáng tiếc, nghe nói hủ thủy của biểu tiểu thư rất lợi hại, làn da bị hủ thủy ăn mòn, dù dùng dược tốt cỡ nào cũng không khôi phục được."

"Biểu tiểu thư này cũng quá không nói lý , nghe nói nữ tử kia là ân nhân cứu mạng của thiếu gia đó. Nàng mắng như vậy, cũng không biết..."

"Đừng nói nữa, nếu bị nàng nghe được, dùng ngươi uy linh thú, giống tiểu Cao tử vậy."

Được đến tin tức đám người Hỏa Dật Hỏa Vũ gấp gáp chạy tới, khi gần tới chợt nghe tiếng chửi bậy của Liễu Hàn Nguyệt.

"Ngươi hồ nháo cái gì ở đây!" Hỏa Dật đi lên quát Liễu Hàn Nguyệt.

Độc Cô Thiên Diệp là bằng hữu hắn mang đến, là ân nhân của hắn, cũng là hy vọng cứu sống gia gia. Nàng làm ầm ĩ ở đây, thật sự khiến hắn tức giận.

"Ngươi còn rống ta ? !" Liễu Hàn Nguyệt nhìn thấy Hỏa Dật phát giận với nàng, cơn tức lớn hơn nữa, “Hồ ly tinh kia sử ma pháp gì với ngươi, mà ngươi bảo vệ nàng như vậy? !"

"Thiên Diệp là bằng hữu của ta!" Hỏa Dật nói.

"Bằng hữu? Bằng hữu sẽ mang vào trong nhà ?" Liễu Hàn Nguyệt nói, "Ta muốn nhìn đó là bằng hữu dạng gì ! Hồ ly tinh, ngươi đi ra !"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Hỏa Kỳ, nói: "Cái này, sẽ không là bảo ta chứ ? !"

Hỏa Kỳ nở nụ cười, nói: "Hẳn là ngươi, Dược Lai cư này trừ ta, cũng chỉ có ngươi. Tổng không đến mức cái chuôi lão xương cốt như ta còn bị kêu hồ ly tinh ?"

"Nàng là loại người nào ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi. Đối phương ở bên ngoài náo lợi hại như vậy, nàng đương nhiên phải đi ra, nhưng trước khi ra ngoài phải biết rõ ràng đối phương mới được.

"Nàng kêu Liễu Hàn Nguyệt, là tiểu thư nhà mẹ đẻ phu nhân. Liễu gia này tuy kém tam đại thế gia chúng ta, nhưng ở Xích thành cũng coi như đại gia tộc." Hỏa Kỳ nói.

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài.

Liễu Hàn Nguyệt bên ngoài mắng rất khó, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đi ra, nhất thời đã quên mắng tiếp.

Thị vệ hạ nhân khác cũng chưa từng gặp qua Độc Cô Thiên Diệp, nhìn thấy một nữ tử mặc váy dài màu trắng chậm rãi đi ra từ trong Dược Lai cư, tuyệt sắc kia khiến người ta ngây người, có mấy người ngay cả thở mạnh cũng không dám, sợ mình vừa thở sẽ khiến người sợ quá chạy mất .

"Hừ, ngươi chính là hồ ly tinh biểu ca mang về ?" Liễu Hàn Nguyệt nói với Độc Cô Thiên Diệp, "Quả nhiên lớn lên vẻ mặt dụ dỗ !"

"Ngươi đang hâm mộ ta xinh đẹp hơn ngươi sao?" Độc Cô Thiên Diệp che miệng cười khẽ, trong lúc nhất thời phong tình vạn chủng.

"Hừ, không biết xấu hổ!" Liễu Hàn Nguyệt nhìn thấy bộ dáng Độc Cô Thiên Diệp, ghen tị trong lòng hừng hực cháy lên.

"Không biết xấu hổ ? Ta là khách nhân Hỏa thiếu gia mời về, ngươi là biểu tiểu thư Đồng Sự, đối đãi khách nhân như thế, chậc chậc, thật không biết mặt của ngươi để ở nơi nào?"

"Ngươi..." Liễu Hàn Nguyệt bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm nghẹn, "Ngươi đã nói bổn tiểu thư không tốt, ta đây cho ngươi một cơ hội, ngoan ngoãn cút xéo khỏi Xích thành, vĩnh viễn không được xuất hiện ở đồng sự, xuất hiện bên người Dật ca ca!"

"Ta là đi hay ở, còn không phải do ngươi khoa tay múa chân!" Độc Cô Thiên Diệp nói, "Hơn nữa, ngươi hỏi một chút Dật ca ca của ngươi, hắn có bỏ được để ta đi hay không?"

Liễu Hàn Nguyệt vừa nghe lời nói Độc Cô Thiên Diệp, lập tức chuyển đi qua nhìn Hỏa Dật, nói: "Hỏa Dật ca ca, giờ ngươi lập tức đuổi nàng rời khỏi !"

Hỏa Dật đau đầu nhìn Liễu Hàn Nguyệt, biểu muội này khiến hắn rất không vui, nhưng cố tình mẫu thân thật thích nàng, biết nàng thích mình, thì muốn mình thú nàng. Mà dục vọng chiếm hữu của Liễu Hàn Nguyệt đặc biệt mạnh, một ít nữ tử cùng hắn quan hệ hơi tốt đều bị nàng xem thành cái đinh trong mắt, lớn lên xinh đẹp chút đều bị nàng hủy dung. Vì thế nàng còn đặc biệt thỉnh độc sư nghiên cứu chế tạo hủ thủy cho nàng.

Nhưng Độc Cô Thiên Diệp, vì gia gia, hắn không thể để nàng đi !

"Hồ nháo, Thiên Diệp là khách nhân ta mời đến, sao có thể đuổi nàng đi!" Hỏa Dật trầm mặt nói.

"Ngươi luyến tiếc ? Ta đến, nàng không đi, ta đây sẽ đánh nàng đi ra ngoài !" Liễu Hàn Nguyệt nói xong lập tức công kích Độc Cô Thiên Diệp, ngay cả Hỏa Dật cũng không ngăn cản kịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-4-di-theo-ca-ca-co-thit-an.html.]

Khóe miệng Độc Cô Thiên Diệp hiện ra một độ cong châm chọc, trước khi Liễu Hàn Nguyệt đến vận khởi bộ pháp Phiêu Miểu, nháy mắt lách mình tránh ra. Hỏa Dật lo lắng Độc Cô Thiên Diệp không thể vận dụng huyễn lực, đột nhiên nàng chuyển qua sau lưng Liễu Hàn Nguyệt, một chưởng đánh tới sau lưng nàng.

"A!" Liễu Hàn Nguyệt không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp sẽ chạy đến phía sau nàng, trúng một chưởng tiến về trước vài bước. Nàng dùng linh lực không đánh trúng Độc Cô Thiên Diệp, lại đánh hỏng tường vây Dược Lai cư cấp rồi, cũng lan đến gần dược liệu trong dược điền.

Liễu Hàn Nguyệt xoay người muốn công kích Độc Cô Thiên Diệp, bị Hỏa Dật giữ lại, còn chưa kịp nói gì, chợt nghe đến Hỏa Kỳ rít gào ở bên trong: "Ai hủy dược điền của ta !"

Theo sát sau Hỏa Kỳ nổi giận đùng đùng chạy ra, nhìn thấy Hỏa Kỳ, mọi người đều không dám nói lời nào, ngay cả Liễu Hàn Nguyệt cũng vậy.

"Ai làm !" Hỏa Kỳ nhìn tường vây bị hủy, còn có dược điền bị đánh hư bên trong, vẻ mặt tức giận nói.

"Ta, ta không phải cố ý, ta là muốn đánh hồ ly tinh kia!" Liễu Hàn Nguyệt nhỏ giọng biện giải nói.

"Làm càn ! Khách nhân ta mời đến Dược Lai cư là người ngươi có thể chửi bới ?" Hỏa Kỳ quát lớn.

Liễu Hàn Nguyệt không nghĩ tới Hỏa Kỳ bảo vệ Độc Cô Thiên Diệp như thế, liên tưởng đến thái độ của Hỏa Dật lúc nãy, nàng tức giận xoay người chạy đi.

"Tề gia gia, dược viên này..." Hỏa Dật vừa mở miệng đã bị đánh gãy.

"Ta sẽ tính ra tổn thất, ngươi đưa qua Liễu gia." Hỏa Kỳ liếc mắt nhìn Hỏa Dật một cái, lạnh lùng nói.

Thiếu gia này cái gì cũng tốt, chỉ là rất sợ mẫu thân hắn, bởi vậy ngay cả Liễu Hàn Nguyệt cũng áp chế không được, nếu sau này hai nhà thật sự kết thân, sợ là không tốt.

"Tiểu hữu, chúng ta đi vào trước, ta đi an bài phòng cho ngươi, đi nghỉ một chút, chúng ta lại trở về tham thảo chuyện luyện đan." Hỏa Kỳ chuyển thành vẻ mặt ý cười nói với Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt nhìn Hỏa Dật một cái, xoay người cùng Hỏa Kỳ vào Dược Lai cư. Xem chuyện hôm nay, Hỏa Dật này không đáng thâm giao.

Nhìn thấy nhân vật chính trong trò hay đều đi hết, bọn hạ nhân cũng ly khai.

Sauk hi Độc Cô Thiên Diệp trở lại Dược Lai cư, tùy tiện tuyển gian phòng ở lại. Hỏa Kỳ không cho phép người khác vào, cho nên chuyện thu thập phòng này tự nhiên do tự mình động thủ Độc Cô Thiên Diệp. Cũng may nàng cũng không phải tiểu thư được nuông chiều, làm xong rất nhanh. Thu thập xong phòng đi ra lập tức thấy Hỏa Kỳ viết gì đó trong đình.

"Tề lão đang viết gì vậy?" Độc Cô Thiên Diệp đi qua, ngồi đối diện hắn.

"Muốn Liễu gia bồi thường." Hỏa Kỳ cũng không ngẩng đầu lên nói.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thoáng qua linh dược kể trên giấy, nhìn nhìn dược điền bị đánh hư ở trong góc tường, khóe mắt nhịn không được rút trừu. Nàng rất muốn hỏi một câu, thuốc này của ngươi tài giá trị cỡ nào vậy ?

Bày ra linh thảo cần bồi thường xong, Hỏa Kỳ đi tới cửa, giao giấy cho thị vệ đang trực bên ngoài, sau đó mới trở về tham thảo chuyện luyện đan với Độc Cô Thiên Diệp. Lúc Độc Cô Thiên Diệp nói mình có thể luyện chế đan dược cấp 8, hắn còn có chút hoài nghi, sau khi tham khảo với nàng, hắn chỉ còn lại có sùng bái nàng, bất luận là am hiểu về dược liệu của nàng, vẫn là tâm đắc khi kết đan, đều biểu hiện ra tài nghệ cao siêu của nàng. Hắn đã ở luyện đan sư cấp 7 đã rất nhiều năm, hắn nói tình huống luyện đan của mình cho Độc Cô Thiên Diệp nghe, nàng lập tức vì hắn tìm được chỗ mấu chốt. Sau khi được Độc Cô Thiên Diệp chỉ điểm, hắn hận không thể lập tức đi thử một chút. Độc Cô Thiên Diệp thấy vậy, nói mình đi đường mệt nhọc, muốn đi nghỉ ngơi.

Trước khi Độc Cô Thiên Diệp trở lại phòng mình, nhìn thấy Hỏa Kỳ vội vàng đi đến phòng luyện đan. Nàng nở nụ cười một chút, đẩy cửa vào phòng.

Sáng sớm hôm sau, Hỏa Dật đến cửa Dược Lai cư chờ Độc Cô Thiên Diệp. Rất nhanh nhìn thấy nàng từ bên trong đi ra. Giờ nàng không có biện pháp liên hệ với khế ước thú và Luyện Yêu Hồ, ngay cả huyễn giới cũng không mở được, đành phải tiếp tục mặc nữ trang.

"Đi thôi." Hỏa Dật nhìn Độc Cô Thiên Diệp, trái tim vẫn hơi không an phận một chút, rất nhanh điều chỉnh lại, nói với Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, hai người lập tức đi đến Công hội Linh sư. Công hội Linh sư ở chính giữa Xích thành, tuy rằng không lớn, nhưng địa vị không thấp.

Xe thú chạy một giờ, cuối cùng dừng lại trước một nơi giống với nhà dân bình thường. Hỏa Dật đi xuống, lập tức dẫn tới người xung quanh vây xem. Nhìn thấy hắn còn xoay người nói chuyện với xe thú, kéo màn xe vì người bên trong, đều tò mò ai có thể để thiếu gia Đồng Sự đối đãi như thế.

Độc Cô Thiên Diệp xuống xe, lập tức làm mọi người ở đây kinh diễm, dáng người tuyệt sắc kia khiến không ít nam tử chảy nước miếng, nữ ghen tị cắn răng.

Độc Cô Thiên Diệp cũng không để ý tới phản ứng của những người đó, đi cùng Hỏa Dật vào Công hội Linh sư. Nghe nói Công hội Linh sư rất giàu có, Độc Cô Thiên Diệp còn nghĩ rằng đi vào sẽ nhìn thấy một đại sảnh tráng lệ, không nghĩ tới chỉ trang hoàng rất đơn giản, ngay cả đèn thủy tinh gia đình bình thường dùng cũng không có, vẫn dùng đèn treo bình thường.

Phòng ở hai bên có mấy cái ghế, chắc là để cho người chờ dùng. Nghĩ đến Công hội Lính đánh thuê ở Bạch Thạch thành còn có phòng nghỉ chuyên dụng, Công hội Linh sư này cũng quá keo kiệt.

Một cái bàn công tác đơn giản trong phòng cuối cùng bên trong, một nam tử đang nằm trên mặt bàn ngủ.

"Hách đại sư, Hách đại sư." Hỏa Dật đi đến trước bàn, nhẹ nhàng kêu người ngủ đến thiên hôn địa ám kia. Thấy hắn không phản ứng, lại tiến lên đẩy hắn vài cái.

"Muỗi, tránh ra." Hách đại sư lấy tay huy huy trước người, than thở một câu.

 

Loading...