Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 4.1
Cập nhật lúc: 2024-10-16 19:56:20
Lượt xem: 17
Ách —— Hỏa Dật nghe thấy mình bị so sánh thành muỗi, buồn cười không thôi, lại gọi hai lần, người trên bàn vẫn ngủ say sưa như cũ, còn chép miệng hai cái, hình như trong mộng thấy thức ăn ngon .
Hỏa Dật bất đắc dĩ quay đầu nhìn Độc Cô Thiên Diệp một cái, ý tứ là nói, nếu không đợi một lát ?
Độc Cô Thiên Diệp đi lên trước, lớn tiếng hô một câu bên tai Hách đại sư: "Cháy ! Công hội Linh sư bị cháy !"
Hách đại sư bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm cả kinh lập tức đứng dậy từ trên bàn, dùng sức quá lớn, người bay lên, miệng còn hỏi : "Làm sao cháy ? Làm sao cháy ?"
"Phốc ——" Độc Cô Thiên Diệp bị bộ dáng của hắn chọc cười , nhịn không được bật cười. Ngay cả Hỏa Dật cũng cố nén cười, chỉ là bả vai run run quá lợi hại.
Hách đại sư là người phụ trách Công hội Linh sư nơi này, nói là người phụ trách, cũng vì nơi này chỉ có một người là hắn mà thôi. Bình thường tính cách âm tình bất định, lại có toàn bộ Công hội Linh sư làm bối cảnh cho hắn, bởi vậy toàn bộ người trong Xích thành đối hắn lễ ngộ ba phần, sợ chọc tới hắn. Đối xử với hắn như Độc Cô Thiên Diệp, chưa từng có qua.
Hác Bằng Du nghe thấy tiếng cười mới hoàn toàn tỉnh táo lại, ngẩng đầu thì nhìn thấy Hỏa Dật vẻ mặt nghẹn, biết mình bị đùa giỡn, đang muốn phát hỏa, lại thấy Độc Cô Thiên Diệp phía sau hắn.
"Oa, mỹ nữ !" Hai mắt Hác Bằng Du biến thành hình trái tim nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nghĩ tới mình còn trên mặt đất, nhanh chóng đứng dậy, còn sửa sang lại quần áo, sau đó đi đến bên người Độc Cô Thiên Diệp, nói, "Vừa nãy là tiểu muội muội đánh thức ta đúng không, thanh âm tiểu muội muội thật là dễ nghe, giống như thiên âm, ta nghe được phải bỏ lại một bàn mỹ thực, đi ra nhìn xem phương dung, hôm nay may mắn gặp được mỹ nữ tuyệt thế như tiểu muội muội, khó trách sáng sớm chim khách kêu trước cửa, ta..."
Độc Cô Thiên Diệp nghe lời nói của Hác Bằng Du, mồ hôi lạnh chảy ròng, nổi da gà rớt xuống. Vì lỗ tai của mình không bị độc hại, nhanh chóng đánh gãy: "Ngươi là quản sự nơi này ?"
"Phải, bỉ nhân đúng là quản sự nơi này Hác Bằng Du, có thể giúp gì cho tiểu muội muội ?" Hác Bằng Du nói.
"Phốc —— Hác Bằng Du." Nghe thấy tên Hác Bằng Du, Độc Cô Thiên Diệp lại cười, Hác Bằng Du, bạn tốt, ha ha.
Hác Bằng Du biết Độc Cô Thiên Diệp cười tên của hắn, nhưng cũng không buồn bực, nói: "Đúng vậy, Hác Bằng Du, bạn tốt, về sau chúng ta đã là bạn tốt ! Không biết hôm nay muội muội lại đây muốn làm gì? Mua linh kỹ hay là muốn dùng truyền tống trận ? Nếu mua linh kỹ, ta ưu đãi 5 phần cho muội, dùng truyền tống trận không thu phí nga."
Mồ hôi ——
"Ta không phải đến mua linh kỹ, cũng không dùng truyền tống trận. Ta đến linh hóa huyễn lực." Độc Cô Thiên Diệp nói. Người này rất thú vị !
"Linh hóa huyễn lực? ! Muội muội đến từ không gian phía dưới?" Hác Bằng Du kinh ngạc hỏi.
Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, hắn thu hồi kinh ngạc, mặt lại biến thành đóa hoa cúc.
"Linh hóa huyễn lực, cái này đơn giản, đến đến đến, muội muội điền biểu này trước, ghi lại, sau đó ta sẽ nói cho muội phải làm sao." Hác Bằng Du như làm ảo thuật rút ra một tờ biểu đưa cho Độc Cô Thiên Diệp, sau đó còn ân cần chuyển cái ghế lại cho nàng ngồi điền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-4-1.html.]
"Này, ngươi là thiếu gia Đồng Sự đúng không, ha ha, ngượng ngùng, vừa nãy không thấy ngươi. Linh hóa cần thời gian rất lâu đó, ta thấy hay là Hỏa thiếu gia ngươi đi về trước đi."
Hỏa Dật nhìn đãi ngộ khác biệt này của Hác Bằng Du, muốn nói mình sẽ chờ ở chỗ này, Hác Bằng Du nói: "Linh hóa này ngắn thì một ngày, lâu là nửa tháng, Hỏa thiếu chủ ngươi vẫn là trở về chiếu cố lão gia tử nhà ngươi có vẻ tốt."
Độc Cô Thiên Diệp đang điền biểu dừng một chút. Chuyện của Hỏa lão gia tử không phải bị Đồng Sự đè xuống sao, Kim gia vì lúc trước nhìn thấy Hỏa Vũ Thiên, mới tỏ vẻ hoài nghi khi hắn phủ nhận bị thương, Hác Bằng Du này cư nhiên biết, có thể thấy được Công hội Linh sư cũng không phải như nàng thấy.
"Hỏa Dật, ngươi hãy về trước đi, chờ ta linh hóa huyễn lực xong, sẽ đi Đồng Sự tìm ngươi." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Nghe Độc Cô Thiên Diệp mở miệng, lại nhớ tới tình huống của gia gia, Hỏa Dật không muốn nhưng vẫn ly khai. Trước khi đi còn nói: "Ngày mai ta đến nhìn ngươi."
Đối với lời nói Hỏa Dật, Độc Cô Thiên Diệp từ chối cho ý kiến, gật đầu, tiếp tục điền biểu.
"Muội tử nè, người này chơi không vui đâu, về sau đi theo hảo ca ca ta đi. Đi theo ca ca có thịt ăn." Hác Bằng Du nhìn thấy Hỏa dật đi rồi, lập tức đi đến trước mặt nàng, ý đồ lợi dụ Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp đưa biểu điền cong cho Hác Bằng Du, nhìn nhìn dáng người cao gầy không đến hai lượng thịt của hắn, nói: "Những người làm ca ca ta bị ta khi dễ thực thảm, tiểu thân thể của ngươi phỏng chừng không được. Linh hóa phải làm thế nào ?"
"Không nên nhìn không dậy nổi ca ca dáng người, ca ca tốt lắm đó!" Hác Bằng Du lấy giấy ra, giao cho Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Phương pháp linh hóa viết trên đó, gian phòng cuối cùng trên lầu bên phải chính là phòng linh hóa."
Độc Cô Thiên Diệp lấy giấy xoay người đi lên lầu, khi lên lầu còn nghe thấy Hác Bằng Du ở dưới rống: "Muội tử, linh hóa xong rồi có thời gian chúng ta có thể thực tiễn chứng thật dáng người ca ca ta đây có tốt hay không, cơ bụng gì đó tuyệt đối đẹp nga."
"Phanh!" Độc Cô Thiên Diệp đi vào phòng linh hóa, một phen đóng cửa lại, ngăn chặn thanh âm Hác Bằng Du bên ngoài.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn phòng linh hóa, không nghĩ tới chỉ có bàn công tác của Công hội Linh sư, phòng linh hóa cư nhiên dùng đá cẩm thạch hi hữu tạo nên, chắc là vì bảo vệ người linh hóa khi linh hóa huyễn lực không bị ngoại giới quấy rầy.
Trong phòng không có bài trí gì, chỉ có giữa phòng bố trí một cái trận, bên ngoài có hai vòng tròn, bên trong một ngôi sao năm cánh, năm cánh vừa vặn tiếp xúc vòng tròn bên ngoài.
Độc Cô Thiên Diệp cẩn thận nghiên cứu quá trình linh hóa, sau khi xác định mình đã hiểu biết mỗi một bước, đi đến giữa năm cánh sao ngồi xếp bằng xuống. Mà linh hóa trận ảm đạm không ánh sáng ban đầu khi nàng ngồi xuống sáng lên.
Độc Cô Thiên Diệp lại nhìn quá trình linh hóa một lần nữa, sau đó thu giấy lại, hai tay kết ấn dựa theo quá trình linh hóa nói đến. Huyễn lực sau khi đến đại lục Không Linh vẫn không thể vận chuyển lúc này lại có thể lưu động. Độc Cô Thiên Diệp một chút một chút sơ tán huyễn khí dựa theo giấy nói đi ra từ nơi kết ấn, mãi đến khi trong thân thể không còn một tia huyễn lực nào mới thôi.
Linh hóa trận khi Độc Cô Thiên Diệp kết tay lên bắt đầu một lần một lần lóe sáng, chuyển động qua lại trong năm cánh sao. Toàn bộ huyễn khí Độc Cô Thiên Diệp phóng xuất ra tụ trong linh hóa trận, bởi vì huyễn lực của Độc Cô Thiên Diệp nhiều hơn người khác, toàn bộ linh hóa trận và trên không cũng bị nhồi vào, so với người khác nhồi vào linh hóa trận không biết hơn bao nhiêu.
Ánh sáng trên năm cánh sao của linh hóa trận một lần một lần đảo qua huyễn khí, chuyển hóa từng giọt từng giọt huyễn khí thành linh khí. Độc Cô Thiên Diệp chậm rãi hấp thu linh khí về cơ thể.
Đối với linh hóa trận không biết nên nàng không phát hiện, năm cánh sao có một cánh không tiếp xúc đến vòng tròn, kém 1 ly. Đây là khi linh sư tạo linh hóa trận không nhận ra nên đã bỏ qua. Mà lại vì sau khi bày trận xong không có người đến linh hóa, cho nên ai cũng không phát hiện được lỗ hổng này. Cố tình 1 ly chênh lệch này, sắp sửa muốn tánh mạng của nàng !