Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 29.1
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:48:31
Lượt xem: 12
"Nói dối! Nếu các ngươi không thống đồng với Mậu Ngôn, định đem toàn bộ tộc của chúng ta thu vào thế lực của các ngươi, để chúng ta thần phục các ngươi, làm con dân của chúng ta trở thành nô lệ, sao có thể xuất hiện ở trong này chứ? Người bình thường căn bản là không biết sự tồn tại của chúng ta!" Mậu Lâm tiến lên từng bước nói, sau đó quan sát biểu tình của Mậu Tâm. Nhìn Mậu Tâm nhíu mi, khóe miệng nhếch lên một tia thực hiện được âm mưu.
Độc Cô Thiên Diệp cũng không tiếp tục giải thích, xoay người nhìn Mậu Ngôn, nói: "Ngươi xem, người thân và con dân của ngươi đều vứt bỏ ngươi. Bằng không đi theo ta đi, ta giúp ngươi chứng minh sự trong sạch của mình, ngươi nhận ta làm chủ nhân."
Mậu Ngôn nhìn biểu tình lạnh lùng của Mậu Tâm, còn có những ánh mắt chán ghét ở phía sau, nói: "Được, chỉ cần ngươi có thể chứng minh sự trong sạch của ta, ta nhận ngươi làm chủ nhân."
Hắn cá cược, cá cược Độc Cô Thiên Diệp có phải hay không là người ngoại lai trong lời tiên đoán!
"Thành giao!" Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó đối với người bên ngoài nói, "Không phải muốn dẫn chúng ta đi sao? Làm nhanh đi. Ta còn chưa có thu phí bắt người đâu!"
Lời nói của Độc Cô Thiên Diệp làm cho mọi người cực kì tức giận, Mậu Tâm mở miệng nói: "Mang đi, toàn bộ giải đi pháp trường."
Mậu Tâm nói xong, xoay người đi ra ngoài. Những người khác cũng đi theo.
"Mang đi!" Người phát lệnh nói, thị vệ liền mang theo ba người Độc Cô Thiên Diệp hướng ra phía ngoài chạy tới.
Đội quân chấp pháp chính là đem ba người bọn họ giam ở bên trong đi ra ngoài, cũng không có buộc chặt. Ngay cả cấp bậc thấp nhất đã là Thần vương cao cấp, cấp bậc của Độc Cô Thiên Diệp để cho những người khác áp giải, ở trong mắt bọn họ còn không muốn nhìn.
Độc Cô Thiên Diệp đoán bọn họ là đội quân chấp pháp, nhìn thực lực của bọn họ, nàng lại không nhịn được cảm thán, thiên phú của Bộ tộc Hắc ám rất cao! Làm cho nàng nổi lên tâm tư thu phục. Nếu nàng có thể có một đám trợ thủ như thế, đến lúc đi Vũ Linh đại lục cứu người sẽ có phần nắm chắc hơn!
Đội quân chấp pháp áp giải bọn họ đi ra bên ngoài, ý nghĩ của dân chúng là ném đồ ăn lá cây trong tay mình vào họ khi thấy bọn họ xuất hiện, nhưng nhìn đến đội quân chấp pháp một thân lãnh khí, mọi người chỉ có thể yên lặng trừng mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp bọn họ, dùng ánh mắt g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ!
Đội quân chấp pháp rất uy nghiêm, bọn họ không dám tùy tiện hành động.
Bọn họ một đường đi thẳng về phía trước, người người tấp nập ở hai bên đường. Nếu mỗi người một ngụm nước miếng có thể c.h.ế.t đuối người không?
Mậu Ngôn nhìn đám người phẫn nộ, trong mắt chỉ còn lại chút đau xót, nhưng rất nhanh bị hắn che dấu đi.
Đi vào đài hành hình, Độc Cô Thiên Diệp phát hiện thật giống như là giàn thiêu, một cây cột bằng đồng, phía dưới đặt củi. Thật muốn nói là lửa tự nhiên, độ ấm của cây cột bằng đồng chỉ sợ sẽ làm ngươi trước khi c.h.ế.t càng khó chịu.
"Hình phạt này rất tốt." Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, tán thưởng nói.
"Buộc bọn họ lên." Đội trưởng đội chấp pháp nói.
Ba người Độc Cô Thiên Diệp bị trói lên, một người cầm cây đuốc đứng ở bên cạnh. Chỉ cần hắn còn một hơi thở, bọn họ liền không sống nổi.
"Vương, ngươi cứ như vậy liền định tội chúng ta có phải rất qua loa không? Ta không nói ta là tới gặp tiểu vương tử nha, ta rõ ràng là tới tìm đại vương tử." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Ngươi nói bậy! Ta căn bản không biết ngươi!" Mậu Lâm nói.
"Ngươi chắc chắn rằng ngươi không biết chúng ta sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Ta chắc chắn không biết các ngươi!" Mậu Lâm nói.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Vương, ngươi nghe rõ rồi chứ, đại vương tử của ngươi không biết chúng ta."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-29-1.html.]
"Cho nên?" Tới lúc này, Mậu Tâm mới mở miệng.
"Vương, ngươi phải cho Mậu Ngôn cơ hội biện giải chứ, trước mặt mọi người nói, có phải hắn phản bội mọi người không?" Độc Cô Thiên Diệp nói.
Ánh mắt của Mậu Tâm rơi vào người Mậu Ngôn, hỏi: "Ngươi có làm chuyện gì sai trái với Bộ tộc Hắc ám không?"
"Ta không có!" Mậu Ngôn nói.
Độc Cô Thiên Diệp nói: "Nghe chứ, hắn nói chưa từng có, ngươi làm phụ thân của hắn, hẳn là phải tin tưởng hắn!"
Mậu Lâm hừ lạnh một tiếng, nói: "Hắn nói không có là không có sao? Lúc trước phụ vương là tận mắt nhìn thấy!"
"Nhìn thấy là một chuyện nhưng còn phải dùng đầu óc suy nghĩ nữa!" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Ngươi nói phụ vương ta không có đầu óc sao?" Mậu Lâm nói.
"Ưm…, vậy liền phạt đi, có lẽ cũng không khác lắm."
Khóe miệng Mậu Tâm không nhịn được co rúm, đây là dùng phép khích tướng với y sao?
"Có thể cho các ngươi cơ hội này." Mậu Tâm nói.
"Phụ vương." Mậu Lâm nghe Mậu Tâm nói bọn họ có cơ hội biện giải, vội vàng kêu lên, sau đó lại nghĩ cho dù bọn họ biết là hắn làm, hiện tại cũng không có chứng cớ, lúc này mới bình tĩnh lại, nói: "Phụ vương anh minh, hy vọng đệ đệ có thể giải thích, ngươi như thế nào cấu kết với người ngoại lai, ý đồ để mọi người làm nô lệ của người khác."
Lời nói của Mậu Lâm làm lòng người dâng lên phẫn nộ, không ít dân chúng trực tiếp hô: "Thiêu c.h.ế.t bọn họ, thiêu c.h.ế.t bọn họ! Chúng ta tình nguyện đời đời kiếp kiếp sinh hoạt tại nơi này không ra được, cũng không bao giờ đi làm nô lệ! Vương, thỉnh cầu ngài thiêu c.h.ế.t bọn họ!"
Nếu ở đây không có Mậu Tâm cùng đội quân chấp pháp, tin tưởng rằng dân chúng đã đi lên ấu đả với bọn họ .
Mậu Tâm vẫy tay, dân chúng an tĩnh lại. Hắn nhìn Mậu Ngôn, nói: "Ta cho ngươi cơ hội, ngươi nói đi."
Mậu Ngôn há miệng thở dốc, lại không biết bắt đầu nói từ đâu, hắn bị bắt ngay tại thông đạo, mà thông đạo quả thực cũng chỉ có Mậu Tâm mới biết được. Theo căn cứ chính xác Mậu Lâm cấu kết với người ngoại lai trừ bỏ chính hắn bắt gặp được, còn lại cái gì cũng không có.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn bộ dáng của Mậu Ngôn cái gì cũng đều không nói nên lời, người đơn thuần này sẽ không nghĩ tới ca ca của mình sẽ hãm hại hắn, làm cho hắn chịu tiếng xấu thay cho người khác, mà chính mình còn có thể tiếp tục thực hiện kế hoạch của hắn!
"Mậu Ngôn nói, nếu ta giúp hắn chứng minh được sự trong sạch, liền nhận thức ta là chủ nhân, để ta giúp hắn đi, có thể chứ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Mậu Tâm nhìn nàng, cho dù ở trên giàn thiêu mà sắc mặt vẫn như cũ không thay đổi, bộ dáng chuyện trò vui vẻ, nói: "Có thể."
Nếu nàng thành công, Mậu Ngôn sẽ nhận thức nàng là chủ nhân, nhưng hắn làm phụ thân, vẫn muốn hắn còn sống.
Độc Cô Thiên Diệp nghe Mậu Tâm đồng ý, nói: "Ta muốn chứng minh bằng lời nói miệng, có lẽ các ngươi sẽ không tin, vậy thì các ngươi tự nhìn đi."
Lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm cho mọi người đều rất ngạc nhiên. Nhìn? Vậy nhìn như thế nào?
Độc Cô Thiên Diệp không nói lời nào, cũng không có động tác gì, mà là nhìn Mậu Lâm cười, cười đến trong lòng hắn phải sợ hãi. Chẳng lẽ nàng thật sự có chứng cớ sao?